Kiếm Vực Vô Địch - Dương Diệp (Truyện full) - Bản dịch chuẩn

Advertisement

Nghe được Dương Diệp nói thế, thân thể con hổ càng cúi thấp xuống, ánh mắt nhìn về phía Tử Điêu, trong mắt tràn đầy vẻ cầu xin.  

             Tử Điêu vội vã lắc lắc đầu nhỏ, biểu thị không nên giết.  

             Dương Diệp càng nở nụ cười khổ, nói:  

             - Tiểu gia hỏa, ta không giết nó, cho dù sống sót trở lại cũng phải thất bại!  

             Tử Điêu vẫn lắc đầu, dường như còn chưa đủ, hai trảo nhỏ sờ vào đầu Dương Diệp, sau đó dùng lắc. . .  

             - Được rồi được rồi, chúng ta không giết nó còn không được sao?  

             Ôm Tử Điêu vào trong ngực, Dương Diệp bất đắc dĩ nói.  

             Nghe vậy, Tử Điêu vung trảo nhỏ lên, sau đó một tia sáng tím bao phủ con hổ đang nằm dưới đất, cũng thu nó vào vòng xoáy trong đan điền của Dương Diệp, dáng dấp như vậy, dường như nó lo lắng Dương Diệp đổi ý.  

             Nhìn thấy Tử Điêu làm thế, Dương Diệp hơi buồn cười, kỳ thực hắn lúc trước chỉ đùa một chút, vào thời điểm con hổ thần phục, hắn cũng đã từ bỏ ý định giết đối phương. Một con Huyền thú Vương giai làm tay chân, đầu của hắn bị cửa chẹt mới từ bỏ. Còn nữa, bởi vì có quan hệ với Tử Điêu, hắn không có ác cảm với Huyền thú, trái lại còn có hảo cảm.  

             Hơn nữa lần này hắn cũng cảm giác được thái độ của tiểu gia hỏa, đó là không hy vọng hắn giết Huyền thú, đương nhiên, hắn tin tưởng, nếu như có Huyền thú điếc không sợ súng, muốn giết hắn, tiểu gia hỏa cũng sẽ đứng ở bên hắn.  

             Còn vấn đề nội đan Huyền thú, kỳ thực căn bản không thành vấn đề, tuy rằng hắn không giết Huyền thú, thế nhưng người khác sẽ không giết sao? Phải biết, trên đời này có thật nhiều người tự tìm đường chết, so với Huyền thú, giết nhân loại tự tìm đường chết, ví dụ như người Quỷ tông, Bách Hoa cung, hắn càng có hứng thú!  

             Đột nhiên, Dương Diệp hơi cau mày, cổ tay hơi động, Tử Linh kiếm trong tay bay nhanh vào một cây đại thụ cách đó mười trượng.  

             - Bành!  

             Đại thụ ầm ầm biến mất, một bóng người tự trong đó vọt ra.  

             Nhìn người tới, hai mắt Dương Diệp híp lại, tay phải rung động hóa thành tia sáng tím bay trở về trong tay, trong nháy mắt huyền khí trong cơ thể hắn tăng vọt, nhìn người đến, hắn trầm giọng nói:  

             - Bách Hoa cung, Văn Nhân Nguyệt, ngươi đến bao lâu?  

             Người đến không phải người khác, người này chính là đệ tử đại biểu Bách Hoa cung tham gia Thanh Vân Bảng, Văn Nhân Nguyệt!  

             Văn Nhân Nguyệt nhìn Tử Linh kiếm trong tay Dương Diệp, nói:  

             - Khống kiếm thuật thật tinh diêu, xem ra thực lực của ngươi còn mạnh hơn lời đồn nhiều.  

             - Ngươi đến bao lâu?  

             Dương Diệp lần thứ hai trầm giọng hỏi, hắn không hi vọng bí mật của chính mình bị người Bách Hoa cung biết, không phải vậy, sau này hắn không được bình yên!  

             - Có trọng yếu không?  

             Văn Nhân Nguyệt lên tiếng nói.  

             Khóe miệng Dương Diệp xuất hiện nụ cười dữ tợn, nói:  

             - Đúng thế, không trọng yếu một chút nào!  

             Dương Diệp dứt lời, thân hình hơi động, hắn hóa thành một đạo tàn ảnh lao nhanh về phía Văn Nhân Nguyệt, Tử Linh kiếm trong tay chém thẳng về phía thân thể Văn Nhân Nguyệt, một nói kiếm khí màu vàng óng đã bắn tới trước mặt Văn Nhân Nguyệt.  

             Đối với người Bách Hoa cung, hắn muốn gặp một giết một, nếu như vào lúc bình thường, hắn đương nhiên sẽ không tùy tiện ra tay, thế nhưng hiện tại. . . Hiện tại chính là cơ hội tốt!  

             Nhìn thấy Dương Diệp đột nhiên ra tay, Văn Nhân Nguyệt cũng không kinh sợ, tay phải của nàng điểm về phía trước, một cánh hoa dùng tốc độ mắt thường không nhìn thấy bắn về phía đạo kiếm khí vàng óng của Dương Diệp.  

             - Bành!  

             Kiếm khí màu vàng óng nhanh chóng phá tan cánh của của Văn Nhân Nguyệt, sau đó tốc độ không giảm bắn về phía Văn Nhân Nguyệt.  

             Thấy thế, trong mắt Văn Nhân Nguyệt lộ ra một tia khiếp sợ, thấp giọng nói:  

             - Kiếm khí thật bén nhọn, không đúng, ngươi là ngũ hành huyền khí!  

             Nói xong, tay phải của nàng vung lên lần thứ hai, một cánh hoa xuất hiện lần thứ hai và bắn nhanh vào đạo kiếm khí kia, lần này, tốc độ của cánh hoa còn nhanh hơn trước kia rất nhiều, sức mạnh cũng khủng bố hơn lúc trước rất nhiều.  

             - Bành!  

             Kiếm khí màu vàng óng cùng cánh hoa va chạm kịch liệt cách thân thể Văn Nhân Nguyệt khoảng một trượng, ngay sau đó là âm thanh năng lượng nổ tung, hai đạo công kích hóa thành sóng khí lan tỏa ra xung quanh.  

             Đúng vào lúc này, Dương Diệp đã đi tới trước mặt Văn Nhân Nguyệt, hắn không có phí lời và do dự chút nào, hắn trực tiếp rút kiếm chém thẳng từ trên cao xuống.  

             Chiêu kiếm này nhanh như chớp giật, không, nhanh hơn cả chớp giật!  

             Nhưng mà một chiêu kiếm nhanh như chớp giật này lại thất bại rồi!  

             Không thể nói là thất bại, bởi vì chiêu kiếm này chém xuống một lọn tóc của Văn Nhân Nguyệt!  

             Hồi tưởng lại lúc trước, vào lúc Dương Diệp rút kiếm chém xuống, chỉ thấy thân thể Văn Nhân Nguyệt hóa thành vô số cánh hoa quỷ dị và biến mất, bản thể cũng dùng năng lực quỷ dị xuất hiện cách đó mười trượng, mà lúc này, những cánh hoa kia dùng tốc độ kinh người cắt chém thân thể của Dương Diệp.  

             Bởi vì khoảng cách quá gần, Dương Diệp căn bản không thể tránh né, chỉ có thể mặc cho những đóa hoa kia bắn lên người của mình!  

             - Bành, bành, bành. . .  

             Trên người của Dương Diệp xuất hiện tiếng nổ vang như pháo, đó là âm thanh của từng sóng năng lượng nổ tung trên người…  

             Văn Nhân Nguyệt sờ sờ trán nơi mái tóc của mình bị Dương Diệp chém đứt, lại nhìn cánh hoa cắt chém Dương Diệp, nói:  

             - Kiếm thật nhanh, ngươi chỉ có chút bản lĩnh này hay sao? Như. . .  

             Đột nhiên, nàng dừng nói, ánh mắt co rụt kịch liệt.  

             Chỉ thấy Dương Diệp vỗ vỗ y phục rách rưới trên người, sau đó chậm rãi đi về phía nàng.  

             Uy lực của những cánh hoa kia rất mạnh, nhưng đối với hắn Dương Diệp mà nói, chúng còn hơi không đủ, dù sao phòng ngự cơ thể hắn còn mạnh hơn Huyền thú Vương giai bình thường!  

             Tuy rằng ngăn cản công kích của Văn Nhân Nguyệt, thế nhưng sắc mặt Dương Diệp lúc này càng thêm nghiêm túc. Thực lực của nữ tử trước mắt còn mạnh hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều! Một chiêu kiếm lúc trước, đối phương không chỉ không tránh né, hơn nữa đồng thời tránh né còn phát động công kích nhắm vào hắn, phản ứng như vậy có thể dùng từ khủng bố để hình dung.  

             Đối với huyền giả chuyên hậu phát chế nhân như hắn chính là một sự thất bại to lớn!  

             - Phòng ngự thân thể thật mạnh!  

             Văn Nhân Nguyệt nhìn Dương Diệp, nói:  

             - Thì ra chúng ta xưa nay vẫn xem thường ngươi, không nói những chuyện khác, chỉ bằng thân thể này của ngươi, đối với chúng ta mà nói chính là một uy hiếp không nhỏ! Ta rất hiếu kì, Nam vực hiện tại cơ bản không còn thể tu, cho dù có cũng chỉ là một ít người vô dụng, ngươi làm cách nào gia tăng thân thể của mình lên?  

             - Ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết sao?  

             Khóe miệng Dương Diệp xuất hiện nụ cười châm chọc, hắn chậm rãi đi về hướng Văn Nhân Nguyệt.  

             Văn Nhân Nguyệt gật gật đầu, nói:  

             - Cũng phải, ngươi chắc chắn không nói cho ta biết, ta rất hiếu kì, ngươi còn có lá bài tẩy gì, cứ việc thi triển đi.  

             Dương Diệp hơi cau mày, thái độ của đối phương thật sự không đúng, chẳng lẽ muốn dò xét nội tình của hắn?  

             Lắc lắc đầu, Dương Diệp không có nghĩ những việc này, khi hắn đi tới cách Văn Nhân Nguyệt ba trượng, huyền khí trong cơ thể hắn nhanh chóng tràn vào trong Tật Phong ngoa, đồng thời sử dụng Tật Phong bộ, thân thể của hắn hóa thành từng đạo tàn ảnh tiến lên phía trước, những tàn ảnh kia còn chưa biến mất, mà bản thể của hắn đã đi tới trước mặt Văn Nhân Nguyệt.  

             Cũng giống như lúc trước, Dương Diệp rút kiếm chém.  

             Lần này, tốc độ còn nhanh hơn lần trước.  

             Nhưng mà Văn Nhân Nguyệt lại không sợ hãi, nàng vẫn thi triển chiêu cũ, trong nháy mắt Dương Diệp rút kiếm ra, thân thể của nàng biến mất tại chỗ, vô số đóa hoa cũng bay thẳng về phía Dương Diệp.  

             Thấy thế, sắc mặt Dương Diệp cũng không thay đổi, tùy ý cho những đóa hoa kia chém vào người hắn, cùng lúc đó, Tử Linh kiếm trong tay hắn bắn thẳng về phía Văn Nhân Nguyệt đang đứng cách đó vài chục trượng, Tử Linh kiếm bay đi nhanh như thiểm điện. Mà thân hình hơi động lần thứ hai, hắn theo sát phía sau Tử Linh kiếm, cả hai cùng lao thẳng về phía Văn Nhân Nguyệt.  

             Nhìn thấy kiếm của Dương Diệp bay tới nhanh như thiểm điện, Văn Nhân Nguyệt cong ngón tay búng một cái, hai đóa hoa bắn ra ngoài, cũng bắn bay Tử Linh kiếm ra xa!  

             Vào lúc này, Dương Diệp đã đi tới trước mặt Văn Nhân Nguyệt, nhìn thấy Dương Diệp tay không mà đến, Văn Nhân Nguyệt hơi cau mày, lẽ nào nam tử trước mặt định dùng nắm đấm đối phó nàng?  

             Đột nhiên, một luồng cảm giác nguy hiểm sinh ra trong nội tâm Văn Nhân Nguyệt, Văn Nhân Nguyệt biến sắc, tay phải cuốn một cái, vô số đóa hoa bao phủ trong bàn tay, nàng dùng cánh hoa bảo hộ đầu của mình.  

             - Bành!  

             Một tiếng nổ lớn vang lên, cánh tay của Văn Nhân Nguyệt tê rần, đóa hoa trên cánh tay tan vỡ trong nháy mắt, vào lúc nàng muốn lui về phía sau, một nắm đấm mang theo hào quang màu vàng đất đấm thẳng vào bụng của nàng.  

             Tròng mắt Văn Nhân Nguyệt thay đổi, hét to nói:  

             - Hiện!  

             Dứt lời, một đóa hoa sen xuất hiện trên bụng của nàng, cũng ngăn cản nắm đấm của Dương Diệp!  

             - Bành!  

             Văn Nhân Nguyệt rút lui về phía sau mười mấy bước, Dương Diệp cũng không chiếm được chỗ tốt, trong nháy mắt tiếp xúc với cánh hoa kia, cả cánh tay của hắn tê rần, chợt, một nguồn sức mạnh truyền vào tay của hắn, cũng ép hắn phải lui về phía sau, hắn lùi còn xa hơn Văn Nhân Nguyệt, hắn lui hai mươi mấy bước mới dừng lại được!  

             Hai người cách không nhìn nhau, trong mắt bọn họ đều có khiếp sợ và nghiêm túc.  

             Đúng vào lúc này, Tử Linh kiếm vốn bị Văn Nhân Nguyệt đánh bay cũng hóa thành tia sáng tím, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt Văn Nhân Nguyệt, nó cũng đâm thẳng vào ngực của nàng. Biến cố xuất hiện đột nhiên làm cho Văn Nhân Nguyệt khiếp sợ!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement