“Dừng tay!” Tống Vy không nhìn nổi nữa, cô tiến lên ngăn cản.
Mấy đứa nhỏ rốt cuộc vẫn sợ người lớn, đặc biệt là thấy mặt mày Tống Vy hung dữ nên càng sợ hơn, chúng vội vàng bỏ chạy.
Tống Vy cũng không đuổi theo, cô ngồi xổm xuống: “Cháu không sao chứ?”
Bé trai rụt người, không trả lời cô.
Tống Vy nhìn thấy mặt mũi cậu bé bầm dập hết cả, cô hơi đau lòng.
Đứa bé này lớn bằng Hải Dương, Dĩnh Nhi, vốn nên là thời kỳ vô ưu vô lo, nhưng đã gặp phải cảnh bạo lực học đường đáng sợ thế này. Điều này khiến lòng người làm mẹ như cô không khỏi xót xa.
“Cháu đứng dậy được chứ?” Tống Vy nhìn cậu bé, giọng nói càng dịu dàng hơn.
Hình như sự dịu dàng của cô đã tác động đến cậu bé, hai má cậu bé hơi đỏ. Cậu gật đầu, giọng nói mềm mềm nho nhỏ đáp lại: “Cháu đứng dậy được ạ.”
“Vậy thì tốt, cháu tự đứng dậy đi.” Tống Vy đứng dậy, sau đó liền nhìn cậu bé tự bò dậy khỏi mặt đất.
Không phải là cô lòng dạ sắt đá không muốn đỡ cậu, mà là cô hy vọng chính bản thân cậu kiên cường một chút.
Bé trai đứng dậy xong liền lễ phép ngoan ngoãn nói cảm ơn Tống Vy: “Cảm ơn cô đã đuổi họ đi giúp cháu ạ.”
“Không cần cảm ơn.” Thấy trên mặt cậu bé lấm lem, Tống Vy lấy khăn giấy trong túi xách ra đưa cho cậu.
Cậu bé lùi về sau một bước, cậu nhìn tờ khăn giấy trắng tinh tươm, rồi lại nhìn bàn tay nhỏ bẩn thỉu của mình, không dám nhận lấy.
Bởi vì cậu bé cảm thấy mình dơ bẩn, hoàn toàn không xứng với đồ vật sạch sẽ thế này.
Tống Vy nhận ra, cô cười, nhét khăn giấy vào trong tay cậu bé: “Nghe lời nào, cầm đi.”
“Cảm ơn cô ạ.” Cậu nhóc lại lên tiếng cảm ơn.
Lúc này, hai đứa bé đột nhiên chạy về phía bên này: “Mẹ.”
Tống Vy ôm được chúng: “Các con chạy nhanh thế làm gì?”
“Con nhớ mẹ mà.” Tống Dĩnh Nhi ôm chân Tống Vy, bịn rịn quấn quýt cô.
Tống Vy dở khóc dở cười sờ đầu con gái: “Con nhóc này miệng ngọt quá đấy.”
Tống Dĩnh Nhi cười hì hì.
Tống Hải Dương nhìn về phía bé trai bên cạnh: “Mẹ, sao cậu ấy lại ở đây?”
“Con quen bạn ấy sao?” Tống Vy hỏi.
Tống Hải Dương gật đầu, cậu đang định trả lời, bé trai kia dường như rất lúng túng, cúi đầu nói: “Cô ơi, cháu đi trước đây ạ.”
“Đợi đã.” Tống Vy kéo cánh tay cậu bé lại: “Bố mẹ cháu không tới đón cháu sao?”
Vừa nãy cô đã định hỏi rồi, đứa bé này bị đánh cũng không thấy ai ra mặt giúp đỡ, cũng không thấy bóng dáng bố mẹ đâu, thật kỳ lạ.
Hốc mắt cậu bé đỏ bừng, nước mắt như hạt đậu rơi tí tách: “Bố cháu không còn, sức khỏe mẹ cháu thì không tốt, không tới đón cháu được, cháu chỉ có thể tự về thôi.”
Nghe thế, trong lòng Tống Vy hơi chua xót không nói nên lời.
Từ khi làm mẹ, cô liền nhận ra mình không cách nào nhìn mấy đứa trẻ tội nghiệp được.
“Vậy nhà cháu ở đâu, cô đưa cháu về nhà.” Tống Vy dịu giọng nói.
Cậu bé được thương mà sợ trừng to mắt, ngay sau đó liền vội vàng lắc đầu, xua tay nói: “Không cần đâu cô, cháu...”
“Cháu không sợ chút nữa mấy đứa nhóc hư kia lại tới tìm cháu hả.” Tống Vy cắt ngang lời cậu.
Cậu bé lập tức im bặt.
Tống Vy kéo tay cậu bé: “Đi thôi, lên xe nào.”
Nói xong, cô lại dặn dò Tống Hải Dương và Tống Dĩnh Nhi, cùng đi lên xe.
Tống Vy lái xe, Tống Dĩnh Nhi ngồi ở ghế lái phụ, Tống Hải Dương và cậu bé kia ngồi ở ghế sau.
Bé trai nói địa chỉ cho Tống Vy.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |