Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy (full) - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn

Advertisement

“Chắc là thế.” Tống Vy gật đầu.

Đường Hạo Tuấn nhìn cô: “Bây giờ Tống Huy Khanh đã biết chuyện giữa Tô Thu và Lâm Quốc Thần, ắt hẳn em cũng không định giấu nữa đúng không?”

Tống Vy vuốt tóc: “Ừ, đây là lúc nên nói cho ông ta biết.”

Cô nhìn Tống Huy Khanh từ từ tỉnh lại, bình thản nói.

Tống Huy Khanh mở to mắt, chị em Tống Vy và Đường Hạo Tuấn xuất hiện trong tầm nhìn của ông ta.

“Con... là các con đó à.” Tống Huy Khanh đỡ cơ thể ngồi dậy.

Bây giờ ông ta còn yếu hơn cả hôm qua, giọng nói cũng thều thào hơn.

Thậm chí vừa nãy suýt không thể ngồi dậy.

Thế nhưng ba người Tống Vy chỉ lẳng lặng nhìn ông ta, hoàn toàn không định tiến tới giúp đỡ.

Tống Huy Khanh cũng cảm nhận được sự lạnh lùng của bọn họ, trong lòng không phải không tức, dẫu sao tụi nó cũng là con ruột và con rể của mình mà lại hà khắc với người ba này như vậy.

Nhưng cho dù có giận thì sao? Kết cục hiện tại của ông ta cũng do chính tay ông ta tạo ra.

“Con mụ Tô Thu đâu rồi?” Tống Huy Khanh thở hổn hển, nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng dáng Tô Thu.

Mắt Tống Vy thoáng động, cố tình hỏi: “Bà ta đi rồi, ông tìm bà ta làm gì?”

“Con đàn bà ấy... Nó dám cắm sừng ba!” Tống Huy Khanh điên tiết quát lên.

Nhớ đến lúc Tô Thu anh em ngọt xớt với thằng khốn trong điện thoại ngay bên giường mình, còn bảo chờ ông ta chết thì có thể đường đường chính chính ở bên nhau.

Là ông ta chỉ ước gì có thể xé xác Tô Thu với tên đàn ông khốn nạn kia!

“Ồ, hóa ra là thế.” Tống Vy hất cằm tỏ vẻ đã biết.

Nhưng Tống Huy Khanh nhận ra dù ngoài miệng cô nói ngạc nhiên nhưng nét mặt lại chẳng có chút nào là kinh ngạc, trong lòng ông ta bỗng có dự cảm chẳng lành.

Sau đó, ông ta nhìn Tống Kim và Đường Hạo Tuấn bên cạnh cô.

Thái độ của hai người họ cũng rất bình tĩnh, không hề kinh ngạc chút nào.

Nói cách khác, bọn đã biết Tô Thu lang chạ với tên khác ở bên ngoài rồi.

“Có... có phải các con đã biết từ lâu rồi không?” Tống Huy Khanh kích động chỉ vào mặt Tống Vy.

Tống Vy cười: “Đúng vậy, biết từ rất lâu rồi, ngay từ tháng đầu tiên tôi về nước.”

Tống Huy Khanh nghe thế thì ngẩn người, nhìn Tống Vy mà không thể tin, rất lâu mới lên tiếng: “Con biết từ lâu mà sao lại không nói cho ba hay?”

“Tại sao tôi phải nói cho ông nghe? Tôi ước gì có thể nhìn thấy cảnh ông bị bưng bít, tiếp tục bị cắm sừng cơ mà.” Tống Vy khoanh tay, lạnh lùng nói.

Phụt!

Tống Huy Khanh suýt hộc máu, tay siết chặt đồng phục bệnh nhân, cả người run rẩy: “Vì sao? Ba là ba con cơ mà, vậy mà con lại...”

“Hạo Tuấn.” Tống Vy ngắt lời ông ta, cô nhìn sang Đường Hạo Tuấn.

“Sao vậy?” Đường Hạo Tuấn hỏi.

“Anh dẫn Tiểu Kim ra ngoài đi, có vài lời em muốn nói riêng với ông ta.” Tống Vy chỉ Tống Huy Khanh.

“Chị ơi, em cũng muốn nghe.” Tống Kim phản đối.

Thái độ Tống Vy cực kì kiên định: “Nghe lời, ra ngoài.”

Thấy chị gái kiên quyết như vậy, Tống Kim đành gật đầu đồng ý: “Dạ.”

“Đi thôi.” Đường Hạo Tuấn gọi anh ta một tiếng rồi đi ra khỏi phòng đầu tiên.

Tống Kim cúi đầu, ủ rũ theo sát phía sau.

Trong phòng bệnh chỉ còn Tống Vy và Tống Huy Khanh đang tức run người.

Cô lạnh lùng nhìn ông ta: “Hoàn toàn chính xác, ông là ba tôi. Làm con gái, phát hiện ba bị người ta cắm sừng thì nên nói cho ông hay. Nhưng tại sao tôi phải làm thế? Chẳng phải ông đã vứt bỏ đứa con gái này từ lâu rồi sao? Hơn nữa, nếu tôi làm thì sao tôi dám đối mặt với mẹ mình nữa đây?”

Nói đến đây, cô hít một hơi rồi nói tiếp: “Ông có biết vào bảy năm trước, lúc mẹ tôi biết tin ông phản bội mình từ hơn hai mươi năm đã tuyệt vọng đến nhường nào không? Ông không biết nhưng tôi biết. Thế nên tôi muốn để ông cũng nếm thử cảm giác bị người đầu gối tay ấp phản bội.”

Trước lúc mẹ mang thai cô Tống Huy Khanh đã ngoại tình với Tô Thu, mãi cho đến bảy năm trước, ông ta dẫn Tô Thu và Tống Huyền về nhà họ Tống thì mẹ mới hay chuyện.

Khoảnh khắc đó, không chỉ mẹ mà cả cô và Tiểu Kim đều cảm thấy thế giới như sụp đổ.

Và chính cái đêm bị đuổi ra khỏi nhà, cả đời cô cũng không thể xóa nhòa nỗi đau khôn nguôi ấy.

Nhìn thù hận trong mắt Tống Vy, môi Tống Huy Khanh run rẩy: “Thế nên... con đang trả thù ba?”

“Đúng, tôi đang trả thù ông!” Tống Vy thẳng thắng thừa nhận hành vi của mình.

Cô nhắm mắt lại, cười khinh hai tiếng: “Nhưng mà ngoài chuyện tôi giấu ông Tô Thu ngoại tình với người khác thì chẳng hề làm gì với ông, bởi tôi biết sớm muộn gì thì ông cũng gặp quả báo, không có kết quả tốt thôi. Tôi chỉ cần kiên nhẫn là có thể thấy. Quả nhiên, bây giờ tôi có thể nhìn thấy được rồi. Chắc ông vẫn chưa biết Tô Thu không chỉ mỗi ngoại tình thôi đâu nhỉ?”

Nghe vậy, trong lòng Tống Huy Khanh trào dâng nỗi bất an to lớn, sắc mặt cũng thay đổi theo: “Con... con có ý gì?”

“Ý của tôi là Lâm Đông Đông ở nhà họ Tống hoàn toàn không phải cháu họ xa của Tô Thu mà chính là con ruột của bà ta, là con ruột của bà ta và Lâm Quốc Thần.” Tống Vy nhìn Tống Huy Khanh, cô từ tốn trả lời.

Mắt Tống Huy Khanh tối sầm lại, suýt nữa ngất xỉu vì tức giận.

Lâm Đông Đông chính là con của Tô Thu cùng thằng khốn đó!

Lâm Đông Đông mới sáu tuổi, nói cách khác, từ sáu năm trước, Tô Thu đã qua lại với Lâm Quốc Thần.

Đúng rồi, sáu năm trước Tô Thu bảo mình đăng ký tour du lịch vòng quanh thế giới, muốn đi thăm thú vài quốc gia trong vòng một năm, ông ta hoàn toàn không nghĩ nhiều.

Bây giờ ngẫm lại, du lịch gì, con đàn bà kia ra ngoài sinh con thì có!

Nhớ lại thời gian này Tô Thu thường xuyên thủ thỉ bên tai mình, muốn ông ta nhận Lâm Đông Đông làm con nuôi, sau này đem tài sản cho nó, để nó phụng dưỡng mình lúc tuổi già, Tống Huy Khanh lại điên đến mức muốn giết người.

Sáu năm trước Tô Thu phản bội ông ta, ở bên thằng khốn đó rồi còn sinh con cho nó. Bây giờ bà ta vẫn còn liên lạc với thằng khốn kia, chứng minh lòng bà ta luôn hướng về nó. Sao có thể để con của mình với thằng khác nuôi ông ta lúc về già chứ?

Thế nên dưỡng già là giả, lừa gạt tài sản của ông ta mới là thật!

Tống Huy Khanh càng nghĩ càng tức, ngực thở phập phồng lên xuống.

Tống Vy thấy thế bèn cong môi cười: “Mới nghe được chút xíu đã tức như này, vậy tiếp theo nghe thêm hai tin hú hồn thì có khi nào ông tức chết tại chỗ không?”

Vẫn còn nữa?

Tống Huy Khanh ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chặp Tống Vy, mắt trừng to như sắp lồi ra ngoài, tròng mắt hằn tia máu, nhìn rất ghê hồn.

“Tô Thu còn làm cái gì nữa?” Giọng ông ta ngập tràn sát ý.

Tống Vy kéo ghế ngồi xuống: “Còn Tống Huyền nữa chứ. Đứa con gái ông yêu thương nhất cũng không phải con ruột của ông đâu. Sao nào, có vui không, có bất ngờ không?”

Phụt!

Lần này Tống Huy Khanh đã thật sự hộc máu, cả người đổ rầm xuống giường bệnh.

Tống Vy thấy thế thì giật nảy mình, vội vươn tay chuẩn bị gọi bác sĩ.

Nhưng lại bị Tống Huy Khanh nắm cổ tay cản lại: “Con nói gì? Huyền Nhi... Huyền Nhi không phải con gái ruột của ba?”

Tống Vy trừng mắt: “Ông bình tĩnh lại trước đã, để tôi gọi bác sĩ khám cho ông, đợi tình hình ông ổn định rồi hẵng nói tiếp.”

“Không cần, bây giờ con phải nói cho ba biết Huyền Nhi có phải con ruột của ba không!” Tống Huy Khanh dùng hết sức siết chặt tay, trừng đến mức như muốn rách cả mí mắt mà quát ầm lên.

Cổ tay Tống Vy đau đớn vì bị ông ta siết chặt, cô nhíu mày nhưng cũng không rút ra, cứ thế mà lẳng lặng nhìn Tống Huy Khanh: “Không, Tống Huyền không phải con gái của ông, cô ta cũng là con của Lâm Quốc Thần, là chị của Lâm Đông Đông, là chị em cùng ba cùng mẹ.”

Nghe nói thế, lạ thay tâm trạng của Tống Huy Khanh lại không quá kịch liệt lắm.

Ông ta chỉ trừng to mắt, từ từ buông tay Tống Vy, rút tay về, hai mắt mờ mịt nhìn lên trần nhà, cả người như già đi mấy chục tuổi, tinh thần cạn kiệt.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement