Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
“Đúng rồi, ngươi khôi phục thế nào rồi?”

“Năm thành rồi.” Tiểu Cửu cười nói.

“Nhanh như vậy!” 

“Ừm, hồ tộc ta có một số trưởng lão, biết một ít bí thuật, tuy không gỡ bỏ được phong ấn, nhưng cũng có thể làm ta tăng tốc rút lấy linh lực, khôi phục rất nhanh, ta cũng không ngờ.”

“Vậy là tốt rồi, ta rất chờ mong ngươi khôi phục mười thành tu vi, đến lúc đó có thể giúp ta rất nhiều.”

Qua Qua âm thầm thè lưỡi, Cửu Vĩ Thiên Hồ mười thành tu vi, quả thực chính là nghịch thiên, cho dù là Tu La Quỷ Mẫu sống lại, tám phần cũng không phải đối thủ. 

Nếu thực có ngày đó, lão đại cái gì cũng không cần làm, thời điểm tróc quỷ hàng yêu chỉ cần ở một bên uống trà là được, nào có tà vật gì là đối thủ của hồ vương?

Tiểu Cửu nói: “Thiếu Dương, ta sau khi trở về, sẽ an bài thêm yêu binh tuần tra, chỉ cần gặp được thi tộc, giết không cần hỏi, miễn cho bọn họ lẻn đến nhân gian.”

Diệp Thiếu Dương chấn động nói: “Vì sao?” 

“Vì ngươi nha, mặc kệ bọn họ vì sao muốn xuống tay với ngươi, đều là kẻ địch của toàn bộ Thanh Khâu Sơn ta.”

Tiểu Cửu nói cực kỳ quyết tuyệt, trong giọng nói lộ ra một khí khái vương giả.

“Ta quyết không cho phép bất luận kẻ nào có ý đồ với ngươi! Thi tộc là rất cường đại, nhưng Thanh Khâu Sơn ta ở Thanh Minh Giới kinh doanh nhiều năm, cũng không phải ngồi không!” 

Trong lòng Diệp Thiếu Dương dâng lên một trận cảm động, nhìn mắt của nàng, gật gật đầu.

“Vậy ta đi đây, Thiếu Dương ngươi phải bảo trọng, mặc kệ gặp tình huống gì, dùng hồn ấn cho ta biết là được, ta sẽ lập tức tới.”

Nói xong, nàng cũng không chào hỏi với người khác, trực tiếp nhảy lên cửa sổ, quay đầu lưu luyến không rời nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, sau đó giống nữ đặc công trong phim khoa học viễn tưởng như vậy tung người nhảy, trực tiếp nhảy xuống. 

Chờ Diệp Thiếu Dương đi đến bên cửa sổ nhìn, chỉ nhìn thấy một quầng sáng, ở giữa không trung chậm rãi biến mất.

Tòa nhà đối diện một bạn trẻ đang ở ban công gọi điện thoại, đột nhiên nhìn thấy bên này một nữ từ cửa sổ nhảy xuống, cằm lập tức không khép lại được, sau một lúc lâu phục hồi tinh thần lại, lớn tiếng gào lên: “Tai nạn chết người rồi, có người nhảy lầu!”

Chạy đến bên ban công nhìn lại, cái gì cũng không có, trên mặt đất cũng không có thi thể. 

“Chuyện gì thế? Kêu la cái gì!” Đầu kia điện thoại, bạn gái ầm ĩ.

“Có mỹ nữ nhảy lầu, ‘vù’ một cái đã không thấy đâu nữa, cứ như trong Hắc Khách đế quốc, a, có phải xuyên việt thời không hay không! A, chẳng lẽ thế giới chúng ta cùng Hắc Khách đế quốc giống nhau là giả, trời ạ, này này, vợ ơi đừng tức giận, anh thề anh nhìn thấy là thật, không phải tìm cớ chuyển hướng đề tài...”

“Sao nói đi là đi.” Diệp Thiếu Dương gãi ót, lẩm bẩm: “Vậy nàng là đến đây làm gì, chỉ nói mấy câu, cũng không có gì đặc biệt quan trọng...” 

Tạ Vũ Tình hừ một tiếng nói: “Ngu ngốc, người ta chỉ là cố ý tìm cái cớ đến thăm cậu một chút, nào có chuyện gì quan trọng.”

Qua Qua vừa nghe nói: “Đúng vậy lão đại, ta vốn không bảo cô ấy đưa đi, cô ấy còn không vui...”

“Thăm ta, thăm ta làm gì?” 

“Một đoạn thời gian không gặp, người ta nhớ cậu không được sao?” Tạ Vũ Tình nói: “Nhưng bên cạnh cậu nhiều em gái như vậy, cậu nào nhớ tới người ta, người ta chỉ có thể ở sau lưng yên lặng nhớ cậu.”

Diệp Thiếu Dương nhìn cô, cảm giác giọng điệu này của cô có chút không đúng, trầm mặc một phen nói: “Kết thúc đề tài này đi, nói chính sự, cái kia...”

Ánh mắt đảo qua, nhìn thấy Tâm Tâm, “Được rồi, mang cô bé đưa đi trước.” 

Tâm Tâm nói: “Lão đại không phải nói tìm người đi cùng em sao?”

“Đúng vậy, theo ta vào nhà.”

Trở lại trong phòng ngủ, Diệp Thiếu Dương từ dưới giường lấy ra một cái vò, miệng vò dùng vải đỏ bịt, bảo Trương Tiểu Nhị đem bức rèm kéo kín. Bức rèm là trước đó ủy thác lão Quách cố ý đặt làm, bấc đèn vải nhung, ba tầng may cùng một chỗ, sau khi kéo lên, trong phòng lập tức tối như ban đêm. 

Diệp Thiếu Dương cầm di động chiếu sáng lên, ở chung quanh cái vò bày bảy ngọn nến, ngầm hợp với thất tinh linh vị, sau khi điểm hỏa, lại từ dưới giường lấy ra một cái chậu vàng, kiếm một xấp tiền giấy bỏ vào, đốt lên.

Trong phòng không có thông gió, rất nhanh đã bị sương khói tràn ngập, Tâm Tâm là quỷ, không có vấn đề gì, còn vụng trộm sờ mấy tờ tiền giấy.

Trương Tiểu Nhị và Tạ Vũ Tình bị hun chịu không nổi, đành phải ngồi trên đất, giống cá lên bờ há mồm hít thở, rơi lệ đầy mặt. 

“Rốt cuộc cậu đây là muốn làm gì?” Tạ Vũ Tình thật sự nhịn không được, hỏi.

“Đừng ồn ào.” Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn, hai người này hầu như dán mặt đất nằm úp sấp, bộ dáng rơi lệ đầy mặt, cực kỳ chật vật.

“Mấy người khó chịu như vậy, vì sao không ra ngoài?” 

Diệp Thiếu Dương bị hun cũng không ngừng lau nước mắt.

“Không phải là muốn xem cậu đang làm gì.”

“Vậy đi cửa sổ đi, tự mình đi mở một cái khe nhỏ là được, ở đây chịu tội gì!” 

“Ặc, cậu vì sao không nói sớm có thể mở cửa sổ!”

“Tôi làm sao biết các người thích tự hành hạ.”

Hai người vội vàng lao tới cửa sổ, mở ra một khe hở, hướng ra bên ngoài bắt đầu hít thở. 

Diệp Thiếu Dương ngạt thở, mở to ra đôi mắt bị hun đỏ bừng, lúc này mới đem cái vò mở ra, thò tay vào, ở bên trong bắt đầu vớt.

Tạ Vũ Tình nghe thấy trong vò có tiếng bọt nước sôi sục, hỏi: “Cậu rốt cuộc đang làm gì?”

Diệp Thiếu Dương nào có rảnh để ý tới cô, từ trong cái vò mò được món đồ nào đó, lấy ra, là một tấm giấy vàng. 

Mượn ánh nến, hai người bọn Tạ Vũ Tình nhìn kỹ, mới phát hiện tờ giấy vàng này là hình dạng một người tí hon, bị ngâm nhũn ra, rất kỳ quái là vì sao lại chưa bị nát.

Diệp Thiếu Dương đem người giấy triển khai, cẩn thận đặt ở trong chậu vàng, bắt đầu nung ở trên tiền giấy đang thiêu đốt trong chậu than.

Hơi nước trên thân người giấy dần dần bị bốc hơi, Diệp Thiếu Dương không để ý khói hun, chuyên chú nhìn, đợi tới trong nháy mắt người giấy hoàn toàn khô, lấy ra bút chu sa, chấm nước miếng của mình, ở trên thân người giấy nhanh chóng viết, miệng cùng lúc niệm: 

“Ngươi từ trong nước đến, đi vãng sinh trong lửa, sinh tử hư ảo điệp, linh hỏa gặp trọng sinh... Ta nay vâng mệnh Tam Thanh, tụ hồn tái sinh cho ngươi, một lần nữa mở mắt!”

Diệp Thiếu Dương cắt đầu ngón tay, ép ra một giọt máu, điểm hai con mắt ở trên mặt người giấy. Một đạo linh quang hiện lên, mắt mở ra.

Tứ chi cũng bắt đầu cử động, vặn vẹo muốn từ trong lửa đứng lên. 

Diệp Thiếu Dương ghé vào trước chậu than, dùng sức thổi một phát, tro giấy bay múa, đem người giấy cuốn lên, bay múa ở không trung.

Diệp Thiếu Dương niệm một lần Trọng Sinh Chú, vươn ra hai ngón tay, kẹp lấy cổ người giấy, dùng sức run lên, hét lớn một tiếng: “Linh linh tụ sinh!!”

Người giấy biến mất, một bóng người hạ xuống. Hai đầu gối quỳ xuống đất. 

Người trong phòng cùng nhau quay đầu nhìn qua, nhất thời hít ngược khí lạnh: đây là một người giấy chân chính, thân thể góc cạnh rõ ràng, không có tóc, cũng không có tay chân, chỉ có trên mặt có một đôi mắt màu đỏ sậm, như là vẽ lên.

Bộ dạng này không khủng bố cũng không ghê tởm, nhưng mà lại tràn ngập một loại quái dị.

Thằng cha giống như quái vật này, hai con mắt duy nhất của nó nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương. 

“Thành công rồi.” Diệp Thiếu Dương thở phào một cái, tạm mặc kệ nó, vội vàng đến bên cửa sổ đi thông khí.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement