Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
”Thế này sao mà đẹp mắt…” Lưu Minh hít một hơi lãnh khí, không dám ngẩng đầu nhìn, chạy tới bên người Diệp Thiếu Dương, đưa tay tính kéo hắn.

Mấy cánh tay lập tức vươn ra từ sau lưng Diệp Thiếu Dương, chộp lấy Lưu Minh. Diệp Thiếu Dương thân không thể động, cắn chóp lưỡi, dùng máu tươi và nước bọt phun về phía mấy cái tay kia.

Sau lưng lại vang lên tiếng kêu sợ hãi, những cái tay kia lập tức rũ xuống.

Diệp Thiếu Dương hô lên với Lưu Minh: “Đừng túm lấy tôi, ông không kéo được đâu, lấy hạt đậu đồng trong dây lưng ra cho tôi!”

“Hạt đậu đồng trông ra làm sao?”

“Cái gì cũng được, nhanh lên!”

Lưu Minh tay chân vụng về thò vào trong đai lưng của hắn, lôi ra một cái bọc giấy, đang tính bỏ vào trở lại thì Diệp Thiếu Dương nói: “Đừng đừng, mau mở ra rồi nện vào thứ ở sau lưng tôi!”

Diệp Thiếu Dương nhận ra thứ này là bao hồng tiêu, giá trị rất cao, công dụng giống như chu sa, nhưng hiệu quả còn tốt hơn.

Lưu Minh vội vàng mở bọc giấy ra, tiến lên một bước, đang tính vung hồng tiêu ra thì đột nhiên một đôi tay vươn ra từ xương sườn của Diệp Thiếu Dương, bắt lấy quần áo trước ngực của ông.

Lúc nảy Diệp Thiếu Dương luôn không ngừng phun máu để đánh rớt những đôi tay có ý đồ bắt Lưu Minh, nhưng dù sao tầm nhìn cũng bị cản trở, không nghĩ tới hai cánh tay dưới xương sườn mình lại đánh lén thành công.

Hai cánh tay dùng sức kéo một phát, Lưu Minh và Diệp Thiếu Dương liền dính sát vào cùng một chỗ, giữa hai người chỉ cách có một cái lan can.

Diệp Thiếu Dương vốn luôn giữ chặt lấy lan can để cản lực lượng sau lưng mình, cho nên lan can vốn mục nát đã bị kéo đến biến dạng, bây giờ Lưu Minh va vào, chỉ le loảng xoảng một tiếng, một đầu gãy ra, hai người lập tức rớt ra phía sau.

“A!” Lưu Minh hoảng sợ hét ầm lên, bởi vì thân thể hướng xuống dưới cho nên toàn bộ hồng tiêu đều đổ lên thân Diệp Thiếu Dương.

“A…” Nữ quỷ sau lưng gầm nhẹ một tiếng, đa số cánh tay đang quấn lấy Diệp Thiếu Dương đều bị hồng tiêu ăn mòn đến tróc da tróc thịt, bị đau nên buông lỏng Diệp Thiếu Dương ra.

Một cánh tay khôi phục tự do.

Diệp Thiếu Dương phản ứng ngoài dự tín, lập tức vung Thất Tinh Long Tuyền Kiếm lên chém về phía sau, chặt đứt một mảng lớn bàn tay, dùng sức kéo mạnh lan can, lan can phía còn lại cũng gãy răng rắc, rơi xuống dưới.

Tuy nhiên Diệp Thiếu Dương cũng mượn được lực để nhảy lên trên sân thượng.

Sau lưng truyền đến tiếng thét, là Lưu Minh đứng không vững, rơi xuống cùng với rào chắn, phía dưới có rất nhiều bàn tay vươn ra tính bắt lấy ông.

Ngay khoảnh khắc sắp bị những cánh tay kia bắt được thì dây xích sắt phóng tới, quấn lấy eo ông.

Hai tay Diệp Thiếu Dương dùng sức kéo Dây Câu Hồn, kéo ông lên.

Vô số bàn tay leo lên biên giới của sân thượng, đuổi theo Lưu Minh.

Diệp Thiếu Dương không đợi Lưu Minh đứng lên, kéo lấy ông mà phi nước đại, vọt về phía vết nứt không gian gần đó.

Lúc này sương trắng đã lan tràn lên sân thượng.

Diệp Thiếu Dương nhào tới lối ra, nhún người nhảy lên, tính nhảy vào trong.

Kết quả lúc cách khe hở không tới một mét thì sương trắng trên mặt đất hội tụ lại một chỗ, dựng thẳng lên, tạo thành một bức tường.

Diệp Thiếu Dương đụng trúng bức tường, bị bắn ngược trở về, lảo đảo rơi xuống đất, lại tính nhảy lên lần nữa, nhìn kỹ lại mới thấy bốn phía đã bị sương trắng bao trùm, sương trắng dựng lên thành một bức tường hình tròn, không quá cao nhưng sương trắng cuồn cuộn, nhìn qua cực kì hùng vĩ.

Hỏng bét… Diệp Thiếu Dương âm thầm hít thở, biết là không thể trốn thoát được, khẳng định sẽ có một trận ác chiến.

Tuy nhiên mình có Thất Tinh Long Tuyền Kiếm trong tay, pháp khí cũng ở trong ba lô, sợ gì dị tượng trước mắt, thứ hắn lo chính là thời gian, quá thời gian vết nứt sẽ đóng lại, cho dù mình phá được dị tượng thì cũng không thoát ra được nữa.

Hình như đã tốn hết hai mươi lắm phút rồi thì phải?

Diệp Thiếu Dương tính toán thầm, tay trái cầm kiếm, tay phải thò vào trong đai lưng, xác nhận những pháp khí thường dùng đều có ở trong, không có để lộn xộn.

Lưu Minh lẩm bẩm đứng dậy, bị Diệp Thiếu Dương kéo đi mười mấy mét, bị trầy da rất nhiều chỗ, cũng may không có gì đáng ngại. Đứng lên, ngửa mặt nhìn đám mây cuồn cuộn trên bầu trời, không khỏi thở dài: “Đúng là rung động hơn xem phim 3D nhiều, tuyệt đối không phải là mấy hiệu ứng này nọ!”

Lưu Minh chạy đến sau lưng Diệp Thiếu Dương hỏi: “Diệp tiên sinh. làm sao bây giờ?”

“Ha ha ha…”

Tiếng cười lanh lảnh vang lên, hấp dẫn ánh mắt của hai người, nhìn về phía tiếng kêu, một người đi ra từ trong sương mù, nhìn kỹ lại mới thấy, căn bản không thể xem là người, mà là một loại động vật bốn chân, cổ thật dài, lại mọc ra hình dạng con người, trên người mọc đầy cánh tay, nhìn qua giống như cái chủng loại có xúc tu.

Nửa người trên lại là một nữ tử, dáng người đầy đặn, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp, tóc dài phất phới, khẽ mỉm cười với Diệp Thiếu Dương.

Loại hình này hoàn toàn tương phản, càng khiến cho người khác rùng mình, nghĩ đến trước đó mình bị ả ta ôm vào trong ngực, Diệp Thiếu Dương âm thầm buồn nôn không thôi.

Cái này là con mẹ nó quái vật gì vậy!

“Ngươi là Thiên Sư Mao Sơn, ta thích pháp sư.” ‘Nữ tử’ thè đầu lưỡi đỏ tươi ra liếm lấy bờ môi, “Ta ở dưới Địa Ngục đã lâu rồi không được hưởng hương vị của nhân loại, mà ngươi còn là pháp sư, nhất định càng mỹ vị hơn.”

Diệp Thiếu Dương giật mình, ả lại nhắc tới Địa Ngục lần nữa, hẳn là ả tới từ Địa Ngục?

Ả ta đi ra khỏi sương mù, hoàn toàn hiện thân ra trước mắt hai người, Diệp Thiếu Dương lập tức sụp đổ:

Nửa người dưới của quái vật này thế mà nát tươm, chỉ còn nửa người trên, lục phủ ngũ tạng đều chảy ra ngoài, tòn ten ở bên người, không ngừng chảy ra dịch nhờn, thân thể thối nát bò đầy giòi bọ, nhìn kỹ không phải giòi bọ mà là loại côn trùng đồng dạng như ốc sên, thân thể đen nhánh, chui tới chui lui trên thân thể ả.

“Ọe!” Lưu Minh muốn nôn tại chỗ, kết quả nôn khan nửa ngày mà không nôn ra được gì.

“Ngươi quả thật tới từ Địa Ngục!” Diệp Thiếu Dương mặc dù chưa thấy qua quái vật như thế này, nhưng nhận ra những con ốc sên trên người ả, đó là một loại sinh vật đặc biệt ở Địa Ngục, tên là Đa Sầu Trùng, là tà vật sinh sống lâu dài ở dưới đó, hóa thành từ ưu oán sầu bi, sau khi hình thành thì hóa thành Tà Linh, tựa như ký sinh trùng mà bám trên thân của tà vật, chỉ cần oán khí của tà vật này chưa biến mất thì trên thân liền vĩnh viễn có biết bao nhiêu Đa Sầu Trùng ký sinh, dùng oán khí làm thức ăn, như giòi trong xương.

“Là Nữ Bạt đưa ngươi ra khỏi Địa ngục!” Diệp Thiếu Dương nói ra suy đoán của chính mình.

“Diệp Thiên Sư rất thông minh.”

Thanh Âm không phải do quái vật này phát ra, mà là một giọng nữ ở phía sau lưng ả.

Ngay sau đó, một bóng người chậm rãi duỗi lên từ phía sau lưng quái vật, toàn thân bận đồ trắng, sau lưng còn có hai cái cánh hơi mờ, cũng không phải là loại cánh giống Thiên Sứ của phương Tây mà hình dạng có hơi giống cánh bướm, hơi trong suốt, mặt trên còn lóe ra một tầng lam quang yếu ớt.

Vương Mạn Tư!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement