Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Tiểu Cẩu băng tuyết thông minh, biết Đạo Phong chuyến này không phải cố ý tìm đến Hoàng quan chủ gây hấn, chủ yếu là xả giận cho Thiếu Dương, đồng thời cũng lập uy cho hắn ở Thanh Minh giới, Hoàng quan chủ bởi vì trước đó từng khiêu khích Diệp Thiếu Dương, tự nhiên lao đầu vào họng súng, Tiểu Cửu nói như vậy cũng là cho hai bên một cái bậc thang để xuống.

Đạo Phong tuy không sợ bất luận kẻ nào, nhưng vì về sau Diệp Thiếu Dương ở Thanh Minh giới dễ lăn lộn lập uy nếu quá đáng, liền thành kết thù, cho dù đối thủ không thể đem mình thế nào, cũng sẽ giận chó đánh mèo Thiếu Dương. Bởi vậy, Tiểu Cửu tin tưởng, Đạo Phong nhất định sẽ xuống cái bậc thang này.

Đạo Phong chưa lên tiếng, hỏi Hoàng quan chủ: “Lý Hạo Nhiên ở đâu?”

Hoàng quan chủ hơi kinh ngạc, sau đó khôi phục tinh thần, nói: “Bần đạo tuy không địch lại ngươi, nhưng cũng không đến mức ở dưới cưỡng bức, bán đúng cố nhân, ta nếu biết tung tích hắn, nhất định không nói cho người, nhưng sự thật là: bần đạo cũng không biết.”

Đoạn lời lẽ này nói tương đối có nghệ thuật. Tiểu Cửu âm thầm bật cười, nói với Đạo Phong: “Hắn thật sự không biết, Thanh Minh giới to lớn mờ mịt, trong đó lại có vô số tiểu thế giới, Huyền Không quan ở đâu, ngay cả ta cũng không điều tra nghe ngóng được.”

Đạo Phong hỏi tiếp Hoàng quan chủ: “Ngày ấy, người tìm Thiếu Dương gây sự, là ra mặt cho Tô Mạt?”

“Cô ta ngày đó là tới tìm ta, thỉnh cầu hỗ trợ, nói là tìm không thấy đại sư huynh Lý Hạo Nhiên của cô ta, chỉ có tìm ta sự thúc trên danh nghĩa này. Ta sau chuyện nghĩ đến, cô ta làm như vậy, là cố ý. khơi mào mâu thuẫn của Diệp Thiếu Dương cùng đạo môn Thanh Minh giới ta, trong lòng cũng có chút khó chịu.”

Đạo Phong không để ý tới hắn giải thích, hỏi: “Tô Mạt ở đâu?”

“Sau chuyện hôm đó, cô ta liền theo người của Lê sơn cùng nhau đi rồi.”

“Lê sơn…” Đạo Phong nhẹ nhàng gật đầu, xoay người xuống núi.

Vậy là đi rồi?

Hoàng quan chủ không biết tác phong của Đạo Phong, nhất thời có chút giật mình, thở phào một cái, tuy linh thể không có mồ hôi, vẫn dùng tay áo lau lau trán, đây là thói quen từ nhân gian lưu lại.

Một giám viện bước nhanh đi tới, đưa tai nói gì đó, Hoàng quan chủ ngẩn ra: “Đạo Phong Tử dừng bước!”

Đạo Phong tung người xuống núi, vung tay lên, từ trong tay áo bay ra mười mấy hồn phách.

Hoàng quan chủ chăm chú nhìn lại, đều là đệ tử sơn môn mình, có một số là linh thể, không có bất cứ tổn thương gì, có một số là yêu tinh bị Đạo Phong đánh nát thân thể, nhưng hồn phách vẫn ổn, thân thể không còn, tu vi tổn hao nhiều, nhưng còn có thể lấy phương thức hồn phách tiếp tục tu luyện, chịu thiệt chút cũng chỉ có thể nhận.

Hoàng quan chủ đang than thở, hai bóng người từ hậu sơn đi lên, vòng qua đạo quan mà đến, chính là hai vị quan chủ Thính Vũ quan cùng Lưu Vân quan của Chúng Các phái, là cứu binh lúc trước Hoàng quan chủ tìm đệ tử đi mời, nhìn thấy hắn, lập tức hỏi đã xảy ra chuyện gì.

Nghe hắn nói sơ qua, hai quan chủ thở dài: “Chúng ta tới chậm rồi!”

“May mắn tới chậm.” Hoàng quan chủ vẻ mặt bất đắc dĩ, “Nếu tới sớm, chúng ta đều mất mặt, đến lúc đó người ta nói ba đại quan chủ Chúng Các phái đánh không lại một kẻ tới từ nhân gian, còn là đồ đệ bị đuổi của Mao Sơn, mặt mũi ở đâu.”

“Không thể nào! Người này mạnh như vậy!” Quan chủ Lưu Vân quan kinh ngạc nói.

“Có.” Hoàng quan chủ nói, “Trừ phi chưởng giáo ra mặt, nếu không cho dù ba người chúng ta liên thủ, ở trước mặt người này cũng không đòi được bất cứ tiện nghi nào.”

Hai vị quan chủ nhìn nhau, lại nhìn bốn vị giam viện kinh hồn chưa định ở bên cạnh, không thể không tin.

Quan chủ Lưu Vân quan nghiến răng nói: “Cường giả như vậy, vì sao chỉ tìm chúng ta gây hấn, tức chết người ta rồi, chúng ta bên này trở về bẩm báo chưởng giáo, thế nào cũng phải đòi lại thể diện!”

Hoàng quan chủ cười giảo hoạt, thấp giọng nói: “Không cần, ta đã xua hắn đến Lê sơn, để bọn họ đi ứng phó đi.”

Hai người ngẩn ra, sau đó hiểu ý, quan chủ Lưu Vân quan cười nói: “Đối thủ mạnh như vậy, dù sao cũng phải để Lê sơn cũng kiến thức một phen.”

Chuyện xảy ra ở Thanh Minh giới, ở nhân gian Diệp Thiếu Dương không biết tình huống chút nào, ông ta mang theo đám người Tào Vũ, đang kiểm tra mấy giáo đồ tử vong kia.

Diệp Thiếu Dương đem chân tướng nói với một mình Tào Vũ, Tào Vũ ngoài kinh ngạc, cực kỳ cảm động, cũng nguyện ý phối hợp Diệp Thiếu Dương diễn tốt vở kịch này, về phần các giáo đồ tử vong, cũng đều giao cho ông ta đến xử lý.

Bởi vì ở sâu trong sa mạc, tạm thời cũng không có cách nào đem những thi thể này đều vận chuyển ra ngoài, vì thế Tào Vũ bảo Tiểu Trương đem bọn họ đều lật đến chính diện, chụp ảnh khuôn mặt ghi lại, sau đó tính ngay tại chỗ vùi lấp, thông báo căn cứ nhân lại đây xử lý.

Chờ chụp ảnh xong, Diệp Thiếu Dương tiến lên kiểm tra năm người bọn họ, ở toàn thân bọn họ kiểm tra một lần, những vu sư này, làn da hai tay đều đỏ bừng, nhìn qua là biết kết quả trường kỳ mân mê một số pháp dược nào đó.

Tử Côn đạo nhân nói không sai, đám vu sư này sở trường mai phục, tựa như nghề nghiệp viễn trình trong game, chỉ cần phối hợp tốt, viễn trình công kích cực kỳ khách quan, nhưng nếu bị cận thân, cũng hết chiêu trò, không giống pháp sư đạo phật hai môn, có được rất nhiều pháp thuật cường đại sử dụng cận thân.



Đây cũng là một trong những điểm khác biệt của pháp thuật cùng vu thuật ở trên hình thức biểu hiện.

“Đợi lát nữa, đây là cái gì!” Tôn giáo sư theo Tào Vũ cùng đến đột nhiên kêu một tiếng, tiến lên đè lại một thi thể Diệp Thiếu Dương đang quan sát, hướng sau gáy nhìn lại.

Những giáo đồ này tất cả đều là đầu trọc, ở chỗ gáy hướng xuống có một khối ấn ký màu đỏ, Diệp Thiếu Dương trước đó chỉ lo kiểm tra những pháp dược kia, trái lại chưa chú ý tới, bị Tôn giáo sư nhắc nhở như vậy, chăm chú nhìn lại, thế mà lại là một hình xăm.

Hình xăm là màu đỏ, là nửa thân trên của một người, thoạt nhìn như là phật, nhìn kỹ lại không phải, trên đầu đội một thứ như là vương miện.

Vương miện?

Diệp Thiếu Dương hơi kinh, lại đánh giá một phen, xác nhận không sai, giật mình nói với Tôn giáo sư: “Giáo sư, cái này mau nhìn xem ảnh chụp kia của ông, đây có phải Đế Thích Thiên hay không!”

Tôn giáo sư ở trước hắn cũng nghĩ tới, lấy ra di động, tìm được ảnh chụp được Tứ Bảo nhận định là Đế Thích Thiên, đối chiếu một phen, tuy ngũ quan không có đặc điểm gì, nhưng vương miện lại giống nhau như đúc, ở trên chính diện nhòn nhọn đều có ba điểm nhỏ, sắp hàng hình tam giác, như là trên vương miện được khảm đá quý trang sức.

“Thật đúng là Đế Thích Thiên.” Tứ Bảo hít ngược một hơi nói, “Bọn họ vì sao xăm Đế Thích Thiên ở trên người, chẳng lẽ giữa bọn họ cùng Thái Dương mộ có quan hệ gì?”

Tôn giáo sư ngẩn ngơ phát ngốc, đột nhiên bắt lấy tay Diệp Thiếu Dương, nói: “Diệp tiên sinh, có thể tìm một giáo đồ sống đến hay không, tôi tin tưởng trên người bọn họ mang bí mật Thái Dương mộ, nếu được biết bí mật này, tôi tin tưởng, đối với giới học thuật tuyệt đối sẽ là một lần chấn động thật lớn.”

Quả nhiên là muốn nghiên cứu khoa học, một lòng chỉ nghĩ học thuật, đối với khó khăn trong quá trình lại là coi như không thấy. Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ cười cười, “Tôi hiện tại đi nơi nào tìm bọn họ, nhưng bọn họ có lẽ sẽ tìm đến tôi.”

Tứ Bảo nói: “Thiếu Dương cậu trong lúc vô ý lại đi một nước cờ hay, nếu có thể thông qua đệ tử Chúng Các phái, cùng đám giáo đồ kia thành lập quan hệ, không chừng thật sự có thể làm rõ thân phận của đám giáo đồ này.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement