Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Cổ mộ này thuần túy là Bạch Khởi vì hồi sinh bản thân mình mà xây dựng, ở lối vào đặt một ít pho tượng, còn có thể dùng để mê hoặc người ta, ở sâu trong cổ mộ, đặc biệt là phía sau Thủy Tinh Môn, căn bản không cần thiết giả thần giả quỷ gì nữa.

Giáo sư Tôn nghe xong Diệp Thiếu Dương nói, lập tức lại truy hỏi: “Là quan tài bộ dáng thế nào?”

“Cái này… Nếu ông có ý tưởng, tương lai có thể tự mình xuống xem.”

Dù sao Bạch Khởi đã chết, cấm chế Thủy Tinh Môn cởi bỏ, các cương thi, lệ quỷ kia, cũng bị đoàn người mình chém giết hầu như không còn, cũng không có gì nguy hiểm, có thể cho chính phủ phái ra đội khảo cổ chân chính đến khảo sát.

Nghĩ đến đây, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn Qua Qua một cái, “Ngươi tạm thời đừng về, cùng Tiểu Thanh ở trong đường hầm mê cung kia vòng vòng chút nữa, nếu có tà vật còn sót lại, nhất định phải giải quyết hết, không thể lưu lại hậu hoạn.”

Qua Qua và Tiểu Thanh nghe xong phân phó, tăng tốc rời khỏi, đi lượn quanh khắp nơi trong cổ mộ.

“Diệp tiên sinh, sao không thấy Tào khoa trưởng?” Binh sĩ Lưu Khải hỏi.

“Cái này…” Diệp Thiếu Dương đột nhiên ý thức được, vấn đề này không thể ăn ngay nói thật, “Tào Vũ” dù sao cũng là lãnh đạo thân phận tôn quý không thể nói, mình nếu nói hắn là Bạch Khởi… Nhất định sẽ có nhân viên tương quan điều tra, không nói đến mình không muốn đem bí mật này của giới pháp thuật công khai với đời, cho dù mình muốn nói, rắc rối phức tạp như thế, có thể khiến người khác tin tưởng hay không cũng là một chuyện.

“Tào khoa trưởng hy sinh rồi.” Ngay tại thời điểm Diệp Thiếu Dương quẫn bách nhất, Lâm Tam Sinh tiếp nhận câu chuyện nói, lúc trước vì tiện nói chuyện với Diệp Thiếu Dương sẽ không để người ngoài cảm thấy Diệp Thiếu Dương đang lẩm bẩm, hắn đã sớm hiện thân, đoàn người đều có thể nhìn thấy hắn.

Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động, hướng Lâm Tam Sinh ném tới cái nhìn cảm kích, đây là câu trả lời tốt nhất, có từ ngữ gọi là chết không đối chứng, Tào Vũ đã chết, tự nhiên nói như thế nào cũng được. Hơn nữa trong cổ mộ này khắp nơi đều có tà vật quỷ quái, bọn họ đều biết, dọc theo đường đi cũng có không ít đạo sĩ Chúng Các phái chết đi, Tào Vũ một người bình thường, bị tà vật giết hại, cũng hoàn toàn hợp tình hợp lý.

“Đúng vậy, Tào khoa trưởng bị cương thi giết chết, rơi vào trong ao máu, bị tà khí hòa tan, ngay cả thi cốt cũng không thể lưu lại.” Diệp Thiếu Dương tiếp lời Lâm Tam Sinh.

Mấy binh sĩ nhìn nhau, đều cảm thấy chấn động vì Tào Vũ chết, nhưng không có ai hoài nghi Diệp Thiếu Dương sẽ nói dối.

Nếu ngay cả thi thể cũng không còn, chuyện này cũng coi như xong rồi, ai cũng không thể nói cái gì.

Lúc này, mấy đạo sĩ Chúng Các phái cũng hỏi về hướng đi của Tử Côn đạo nhân. Lúc trước vào Thủy Tinh Môn, bọn họ đều bị Tử Côn đạo nhân giữ lại, Diệp Thiếu Dương về sau nghĩ, tám phần là Tử Côn đạo nhân muốn độc chiếm Ngư Trường Kiếm, sợ các sư huynh đệ này trở về nói cho Thiên Long đạo nhân.

Diệp Thiếu Dương cũng nói bị thi vương giết rồi, đám đạo sĩ kia cũng không còn gì để nói.

“Diệp chưởng giáo, các anh tìm được Ngư Trường Kiếm chưa.” Một đạo sĩ hỏi. Mấy đạo sĩ này cũng không có phẩm hạnh gì, Tử Côn đạo nhân chết cũng không dẫn dậy nổi bao nhiêu thương cảm của bọn họ, bọn họ càng thêm quan tâm là động hướng của Ngư Trường Kiếm.

Diệp Thiếu Dương chưa đợi trả lời, một đạo sĩ thấy Ngư Trường Kiếm nhấc ở trong tay, thân kiếm tính cả vỏ kiếm đều là đỏ đậm như máu, đặc thù phi thường rõ ràng, lập tức hỏi: “Diệp chưởng giáo, thanh này là Ngư Trường Kiếm phải không.”

Tứ Bảo cuống quít nói: “Ngư Trường Kiếm cái gì, cái này là kiếm của tôi, tên là… Xích Long Kiếm.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cái này quả thật là Ngư Trường Kiếm, nhưng tôi không liên quan tới các người, chờ trở về tôi tự mình đưa cho Thiên Long chưởng giáo của các người.”

Anh em Ngô Gia Vĩ còn ở Thiên Long đạo nhân bên kia, chuyện cổ mộ giải quyết rồi, mình cũng nên đi gặp hắn một chút, lại nói cho dù mình không đi, gã này vì Ngư Trường Kiếm, khẳng định cũng tới tìm mình làm phiền.

Mấy đạo sĩ nghe hắn nói như vậy, cũng khó mà nói cái gì.

Tảng đá lúc trước che ở cửa vào cổ mộ đã bị Tiểu Cửu phá vỡ, mọi người dọc theo đường đi đạp máu thịt cương thi bị chém giết, trở lại lối ra, lên đến mặt đất.

Bên ngoài trời sớm đã tối, đám người Diệp Thiếu Dương thế mới biết mình đã ở lại trong cổ mộ cả ngày, nhớ tới tình huống trong cổ mộ, thật sự có một loại cảm giác sống sót sau tai nạn.

Tuy nhiệt độ không khí vô cùng rét lạnh, nhưng loại cảm giác ngửa đầu có thể nhìn thấy tinh tú này thật sự rất tốt, Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi.

Mấy binh sĩ thủ vững ở cửa vào thấy bọn họ đi ra, lập tức xông tới, hỏi tình huống, biết được Tào Vũ đã chết, cũng chấn động không thôi.

Diệp Thiếu Dương cũng hỏi bọn họ tình huống trên mặt đất, biết được máy bay trực thăng cứu viện ngày mai có thể tới, rất vui mừng, gọi mọi người tới doanh địa, tính đi tìm anh em Ngô Gia Vĩ trước, đem chuyện Thiên Long đạo nhân triệt để giải quyết, kết quả lúc đi sắp đến doanh địa, một người cầm đèn pin từ đối diện đi tới, thân hình nhoáng lên một cái, nghiêng ngả lảo đảo.

Lâm Tam Sinh lập tức bay qua điều tra, cả kinh nói: “Sao lại là ngươi, Gia Vĩ ngươi sao sẽ ở đây?”

Ngô Gia Vĩ?

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, vội vàng chạy qua, cầm đèn pin soi tới, thấy Ngô Gia Vĩ bị lạnh khuôn mặt trắng bệch, môi phát tím, tinh thần cũng có chút hoảng hốt.

“Thật sự là cậu, sao cậu ở đây?” Diệp Thiếu Dương soi hướng phía sau hắn, không thấy được còn có người khác, hỏi: “Em trai cậu đâu?”

“Nó… Đã chết.”

Mọi người ngây ra tại chỗ.

“Nói mau, sao lại thế!” Diệp Thiếu Dương quát. Kết quả Ngô Gia Vĩ mở miệng, chân mềm nhũn, ngất đi.

Hắn từ trong hang chạy ra, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới bên này, ở trong gió lạnh đi ba giờ, vốn đã bị thương tinh thần hắn mỏi mệt, một khắc nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, triệt để thả lỏng, người cũng hôn mê ngay tại chỗ.

Diệp Thiếu Dương lập tức đi lên đỡ lấy hắn, bắt cổ tay, phát hiện khí tức bình thường, yên lòng, tìm binh sĩ hỗ trợ cõng hắn trở về, đúng lúc này, một bóng người từ trong cơ thể Ngô Gia Vĩ bay ra, chính là hồn phách của hắn.

Nhìn thấy hồn phách hắn bay ra, mọi người đều sửng sốt, biểu hiện hắn là ở một khắc trước khi hôn mê làm phép, để hồn phách bảo trì tỉnh táo, sau đó rời cơ thể, tuy nói pháp sư thành danh đều có thể làm được một điểm này, nhưng sinh hồn rời cơ thể, đợi thời điểm lần nữa trở về, nguyên khí đều sẽ có sự tổn thương. Ngô Gia Vĩ làm như vậy, cũng là không muốn chậm trễ một khắc thời gian.

Hồn phách của hắn, đem tình huống Ngô Gia Đạo bị hại nói một lần.

Sau khi nghe xong, đám người Diệp Thiếu Dương trầm mặc thật lâu, nói không nên lời được một câu.

Tứ Bảo đột nhiên nhướng mày, hét lớn một tiếng: “Trở về!” Xoay người chạy vội ra, Diệp Thiếu Dương quay đầu thấy, thì ra là mấy tên đệ tử Chúng Các phái kia, nghe nói Ngô Gia Đạo chết ở trên tay chưởng giáo bọn họ, chợt cảm thấy không ổn, mỗi người đều muốn nhân cơ hội chuồn đi.

Căn bản không cần Tứ Bảo ra tay, đám người Lâm Tam Sinh lập tức đem bọn họ ngăn cản trở về, trong đó có mấy người còn muốn động thủ phá vây, kết quả tự nhiên cũng bị lập tức chế phục, giống như phạm nhân bị đè ngồi ở trên mặt đất.

Diệp Thiếu Dương đi qua, nhìn bọn họ, lạnh lùng nói: “Trên tay các ngươi đều có mạng người không?”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement