Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Nhuế Lãnh Ngọc gật gật đầu, nghe xong lời này, trong lòng cũng cảm thấy có chút thả lỏng.

Nhất Cốc đại sự kéo tay cô, nói: “Ta vẫn luôn thiên vị thương con, con biết vì sao không?”

“Bởi vì… Con là nữ hài tử, hơn nữa tương đối nhỏ?” Tuy Nhất Cốc đại sư thường xuyên mắng Hồ Vượng không tiến bộ, không có đầu óc, Nhuế Lãnh Ngọc cũng biết, so với mình, Hồ Vượng thiên phú phi thường bình thường, nhưng hắn cũng là sự phụ từ nhỏ nuôi nấng lớn lên, từ góc độ gia trưởng mà nói, có thể hận đứa nhỏ không nên thân, nhưng cảm tình đặt vào tuyệt đối không phải ít, bởi vậy Nhuế Lãnh Ngọc chỉ có thể đoán như vậy.

Nhất Cốc đại sự lắc đầu, nói: “Không nói cái này nữa, chờ sau khi thương thế của ta khỏi, thì bắt đầu xử lý hôn sự cho con.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Sư phụ, cái này không vội.”

Nhất Cốc đại sự nói: “Ta vội, ta còn muốn ôm một đứa đồ tôn.” Nói xong tự mình cười lên, xua tay nói: “Được rồi con đi đi. Ta muốn ngủ một lúc.”

Nhuế Lãnh Ngọc đành phải đi ra ngoài. Sau khi đóng cửa lại, Nhất Cốc đại sự nhìn mệnh kết khấu của Hồ Vượng, thở dài, đem mệnh kết khấu thả lại, sau đó từ trong ngăn kéo lại lấy ra một cái hộp gỗ, ngón tay run rẩy, từ bên trong lại lấy ra một cái mệnh kết khấu, lật đến mặt trái, nước mắt không cầm được chảy xuống.

Lúc này, bức rèm chớp động, một làn gió âm thổi vào.

Nhất Cốc đại sư không ngẩng đầu lên, nói: “Ngươi tiến vào thì nhanh chút, đừng để Tiểu Ngọc phát hiện.”

Một bóng người lưng còng bay vào, đáp ở trước mặt Nhất Cốc đại sư, thò đầu nhìn thoáng qua mệnh kết khấu trong tay ông, lắc lắc đầu.

Nhất Cốc đại sư đem mệnh kết khấu thả lại, liếc khách tới một cái, nói: “Thanh Vân Tử, ngươi cảm thấy còn kịp không?”

Thanh Vân Tử ngồi xuống trên giường, nói: “Ta lại tính không ra cụ thể, ta cũng là lòng tràn đầy mờ mịt.”

Nhất Cốc đại sư trầm ngâm một lát, nói: “Nhớ rõ ngươi lần đầu tiên tới tìm ta, đề xuất làm như vậy, Thanh Vân Tử, ta rất cảm động. Ngươi vì Tiểu Ngọc, quả thật cũng đã trả giá rất nhiều.”

Thanh Vân Tử lắc đầu, “Đây không phải ý tứ của ta, Thiếu Dương đứa nhỏ này ta quá rõ rồi, cho dù ta nói cho nó chân tướng, nó cũng nhất định sẽ làm như vậy, cần gì giao tranh một phen?”

Nhất Cốc đại sư nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, nói: “Thiên đạo vô thường, thiên đạo vô tình, bao dung vạn vật, tự do ngoài nó, Thiếu Dương… Thật sự có thể nhảy ra kiếp số? Ta lại là sợ hại nó.”

Thanh Vân Tử nói: “Mọi việc không phá thì không xây được, thiên kiếp cũng là như vậy, đi Huyền Không quan trước giải quyết xong một phen nhân quả, về sau nói sau.”

Nhất Cốc đại sư nhíu mày nói: “Lý Hạo Nhiên kia, không phải dễ đối phó nhỉ?”

“Lại không riêng gì Lý Hạo Nhiên, Huyền Không quan quan hệ… Ngươi không rõ, đến lúc đó không riêng gì Huyền Không quan… Chỉ sợ còn có thế lực khác sẽ liên lụy vào, là rất nguy hiểm.”

Nhất Cốc đại sư nói: “Thanh Minh giới không phải có Cửu Vĩ Thiên Hồ sao, tất nhiên sẽ giúp Thiếu Dương phải không?”

Thanh Vân Tử liếc hắn, sụp mi thở dài: “Ta tính rồi, quẻ Khôi Tinh Củng Nguyệt.”

Nhất Cốc đại sư nói: “Khách tinh như thế nào?”

“Chủ tinh sáng tắt, khách tinh dẫn quang.”

Khóe miệng Nhất Cốc đại sư giật giật, lẩm bẩm: “Khách tinh dẫn quang, không chết tức thương, thân là Vương Tá, cứu chủ ly thương… Nếu Thiếu Dương là chủ, quẻ tượng này, ứng ở trên người ai?”

Thanh Vân Tử nói: “Ở Thanh Minh giới quấy động sự việc, tự nhiên là ứng ở trên người Cửu Vĩ Thiên Hồ.”

Nhất Cốc đại sư ngồi xuống, kinh ngạc phát ngốc, chậm rãi nói: “Cô ấy thân là yêu phó của Thiếu Dương, hiến thân vì chủ, cũng nói thông được nhỉ.”

Thanh Vân Tử hừ lạnh một tiếng, nói: “Chỉ sợ Thiếu Dương không nghĩ như vậy.”

Nhất Cốc đại sư hồ nghi nhìn tới, nói: “Lời này có ý tứ gì?”

“Có ý tứ gì, cửu vĩ nếu không chết, ai làm lớn ai làm thiếp còn không nhất định đâu.”

Nhất Cốc đại sư đứng bật dậy, mở to hai mắt nhìn Thanh Vân Tử, “Vậy làm sao bây giờ?”

Thanh Vân Tử trợn mắt, “Cái gì làm sao bây giờ, cửu vĩ ứng kiếp hay không, đều do bản thân cô ta. Mạng của đồ đệ ngươi là mạng, mạng của người ta cũng là mạng, Thiếu Dương cũng chưa chọn, ngươi vội cái gì?”

Nhất Cốc đại sư xua tay nói: “Ta không phải ý tứ này. Lại nói, Tiểu Ngọc là đồ đệ của ta, ta làm sư phụ sốt ruột vì nó, cũng là đương nhiên. Ta đề nghị để bọn nó nhanh chóng thành thân, ngươi lúc đó chẳng phải đã đồng ý sao?”

“Ta đồng ý, ta đồng ý. Nhưng… Nguyện vọng luôn tốt, về phần kết quả thế nào, chúng ta sao có thể khống chế?”

Nói xong câu đó, hai người cùng nhau yên lặng thở dài.

Sau bữa cơm chiều, Diệp Thiếu Dương mang theo mấy em gái cùng nhau đến khách sạn mình ở lại, đặt phòng cho Đàm Tiểu Tuệ cùng Cao Cao, đều tự đi vào nghỉ ngơi.

Diệp Thiếu Dương tắm rửa một cái, đem chuyện tối hôm qua suy nghĩ một lần, vẫn chưa có đầu mối, dứt khoát không nghĩ nữa, sốt ruột không chịu được bố trí ra pháp đàn, bắt đầu dùng chiêu hồn thuật mời Thanh Vân Tử, đang làm phép, cửa phòng đột nhiên bị gõ vang, trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động, khóe miệng hiện lên cười khổ bất đắc dĩ. Tối hôm qua mình làm phép bị Hồ Vượng cắt ngang, hôm nay sẽ không lại là hắn chứ?

Sốt ruột không dằn nổi đem cửa mở ra nhìn, nhất thời ngây ra. “Sao em tới đây!”

Là Nhuế Lãnh Ngọc.

Nhuế Lãnh Ngọc hướng hắn quơ quơ đồ ăn đặt mua trong tay, nói: “Sợ anh đói bụng, qua đây đưa chút đồ ăn cho anh.”

“Tốt như vậy! Em vì sao không sớm nói cho anh biết một tiếng?”

“Vì sao phải nói cho anh.” Nhuế Lãnh Ngọc đẩy hắn ra, đi vào phòng, đem phòng ngủ và buồng vệ sinh đều nhìn, lúc này mới hài lòng ngồi ở trên giường, Diệp Thiếu Dương nhất thời hiểu, đây là đến kiểm tra phòng mà.

“Này, em từ bao giờ cũng học được cái này!” Diệp Thiếu Dương lớn tiếng kháng nghị.

“Nhiều mỹ nữ như vậy ở đây, em chung quy phải đến xem chút.” Nhuế Lãnh Ngọc nhìn thấy pháp đàn trên mặt đất, nói: “Anh đang làm gì?”

“A, đây không phải tìm sư phụ anh đi lên sao, nói với ông ấy chuyện kết hôn, hắc hắc.”

“Anh nôn nóng như vậy.” Nhuế Lãnh Ngọc bĩu môi.

“Đương nhiên sốt ruột, hỏi rõ rồi trong lòng yên tâm.”

Nhuế Lãnh Ngọc nghiêng đầu nhìn hắn, nói: “Vậy nếu sư phụ anh không đồng ý thì sao?”

“Không có khả năng không đồng ý, em chờ, anh bắt đầu.”

Diệp Thiếu Dương tiếp tục hết sức chăm chú làm phép, rất nhanh đã tiến vào cảnh giới vong ngã. Đột nhiên, trực giác cảm thấy sau đầu có một đợt dị động, đột nhiên cả kinh, nhìn lại, Nhuế Lãnh Ngọc đứng ở phía sau mình, mắt long lanh nhìn hắn.

“Em làm gì?” Diệp Thiếu Dương hỏi.

“Cái gì?” Nhuế Lãnh Ngọc càng thêm kinh ngạc.

“Em vừa rồi… Có làm cái gì đối với anh hay không, sao anh cảm giác như có người ở phía sau muốn tập kích anh.”

Nhuế Lãnh Ngọc bật cười. “Sao có khả năng chứ, em ngay tại phía sau anh, em cái gì cũng chưa thấy, đừng nghi thần nghi quỷ nữa.”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương rất kinh ngạc, trực giác của hắn luôn luôn rất chuẩn, vừa rồi tuyệt đối là đã xảy ra tình huống, có người muốn tập kích mình! Nhưng Nhuế Lãnh Ngọc vì sao nói chưa nhìn thấy, chẳng lẽ người tới tu vi cực sâu, qua lại vô tung, ngay cả cô ấy cũng chưa có bát cứ phát hiện nào?

Hắn đột nhiên nghĩ tới pháp thuật công hội, trong lòng không khỏi khẩn trương hẳn lên, cũng dứt khoát không làm phép nữa, vẽ hai tấm Huyết Tinh Phù, dán trên cửa sổ, lại kéo chỉ đỏ, đem chuông kinh hồn treo ở bên trên.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement