Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Lúc trước bởi vì không có tiền, hơn nữa mình thân thể yếu, bình thường đều là húp cháo, hôm nay cuối cùng được nếm tay nghề của Thúy Vân, Diệp Thiếu Dương ăn thật sự vui vẻ.

Thúy Vân còn hâm nóng một bầu rượu, tự mình rót rượu cho hắn, bản thân ngồi ở một bên, nhìn hắn vừa ăn vừa xuống, dưới yêu cầu mãnh liệt của Diệp Thiếu Dương, cô mới cùng ăn.

“Chị mua cho cậu mấy bộ quần áo cùng giày, đựng ở trong túi quần áo, đường xa, khẳng định dùng tới. Còn có một chút nước thuốc, chị mua trên trấn, nói là thuốc Tây Dương, có thể chữa tổn thương, cậu dọc theo đường đi không tránh khỏi va chạm, không chừng dùng tới.”

“Còn có một chút lương khô, thịt khô các thứ, hẳn là đủ cậu ăn dọc đường, nhớ rõ lúc ở trọ ăn chút cơm nóng, đừng ăn lương khô mãi…”

Thúy Vân liên miên nói, Diệp Thiếu Dương cẩn thận nghe, không ngừng gật đầu, trong lòng thấy ấm áp.

Tuy chỉ ở chung ngắn ngủn vài ngày, nhưng hắn có thể cảm giác được, Thúy Vân là cô nương thiện lương thuần phác, hơn nữa đối với mình rất tốt, mình có thể may mắn được cô cứu, hơn nữa ở chung mấy ngày nay, thật ra cũng là một loại duyên phận.

Diệp Thiếu Dương tìm khoảng trống khi cô nói chuyện, nhìn cô, nói: “Chị có tính toán gì không?”

Thúy Vân nhún vai một cái, nói: “Chị một quả phụ ở nông thôn có thể có tính toán gì, cứ như thế này sống đến già.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Không cân nhắc gả cho ai?”

Thúy Vân lắc đầu, “Người trên trấn mê tín, nói chị khắc chết chồng, không ai dám cưới xin, chị cũng không có tâm tư đó, cũng may chị cũng không có cha mẹ chồng, cũng chưa có con, một mình sống cũng rất tốt.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Đúng vậy, chị không có cha mẹ chồng cùng con, lại trẻ tuổi như vậy, vì sao không chuyển đi, lại tìm người lấy?”.

Thúy Vân nói: “Đồ ngốc này, chị tuy là quả phụ, nhưng cũng đã lấy chồng, nhà mẹ đẻ khẳng định là không thể quay về, đi nơi khác càng không cần phải nói, chị ở đây có vài mẫu đất trồng trọt nhà chồng, có thể nuôi sống bản thân, đi nơi khác dựa vào cái gì sinh sống chứ. Lại nói chị ở đây lâu rồi, người trên trấn đều quen thuộc, có cái gì cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau, bản thân cũng đã quen ở đây.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, nói: “Dù sao vui vẻ là tốt rồi.”

Thúy Vân nói: “Cậu thì sao, trong nhà cậu có phải dùng đính thân cho cậu hay không?”

Một câu gọi lên tâm sự của Diệp Thiếu Dương, nói: “Trong nhà chưa đính hôn, nhưng tôi có bạn

gái.”

“Bạn gái?” Thúy Vân đối với từ này không quá lý giải. Vợ chưa cưới đi. Thật ra trên cơ bản cũng sắp lo hôn sự rồi, sau đó có biến cố, cô ấy… Cô ấy đã đi nơi rất xa.”

Thúy Vân nghiêng đầu nhìn hắn, nói: “Vậy cậu vì sao không đi tìm cô ấy?”

“Tìm chứ, tôi sẽ đi tìm.”

Thúy Vân giật mình nghĩ đến cái gì, nói: “Vậy cậu lần này đi Giang Tây, có phải đi tìm cô ấy hay không.”

“Là tìm cô ấy, nhưng cô ấy không ở Giang Tây, nói như thế nào đây… Tôi là đi tìm manh mối của cô ấy.”

Khi nói câu này, trong đầu hắn hiện lên là gương mặt hai người Tiểu Cửu cùng Nhuế Lãnh Ngọc, nhưng cô ấy” trong lời nói không phải nhằm vào ai, mặc kệ là cứu Tiểu Cửu, hay là cứu Lãnh Ngọc, mình đều phải tìm được Từ Phúc trước, trở lại thế giới của mình rồi nói sau.

Thúy Vân nói: “Vợ chưa cưới của cậu nhất định rất đẹp nhỉ.”

“Rất đẹp, vóc dáng rất cao. Đột nhiên nghĩ đến cái gì, đem ví tiền lấy ra, lấy ra ảnh chụp chung của bản thân cùng Nhuế Lãnh Ngọc cho cô xem.

Thúy Vân chưa xem người trên ảnh chụp, mà là sờ ảnh chụp ngây người. “Đây là… Vẽ lên à?”

“Đây là ảnh chụp, chụp ra.” Diệp Thiếu Dương nghĩ đến thời đại này có thể còn chưa có máy chụp ảnh, đang không biết nên giải thích với cô như thế nào. Thúy Vân tự mình kinh ngạc hộ lên trước: “Ảnh chụp sao, đây là ảnh chụp!”

“ẶC, chị biết?”

“Chị nghe người trên trần chúng ta từ phía nam trở về từng nói, nói Thượng Hải bên kia có chỗ chuyên môn chụp ảnh cho người ta gọi là…”

“Tiệm chụp ảnh.”

“Đúng đúng, tiệm chụp ảnh, nói là có một cái máy, hướng người chụp một cái, là có thể đem bộ dáng người vẽ ra, giống người thật như đúc!”

Diệp Thiếu Dương cười cười, muốn giải thích đó là kỹ thuật chụp ảnh, không phải vẽ, nhưng không giải thích.

Thúy Vân cầm ảnh chụp, lăn qua lộn lại xem, “Quả thật rất đẹp nha, nhưng hai người ăn mặc thật kỳ quái nha. Giờ thời đại nào rồi, hai người sao còn mặc quần áo cổ đại như vậy chứ.”

Trên ảnh chụp là Hán phục, Nhuế Lãnh Ngọc từ trên mạng đặt, hoàn toàn hoàn nguyên Hán phục trang trọng.

Dân quốc đương nhiên đã sớm không mặc loại quần áo hình thức này, ở thời đại đó của mình, mặc loại quần áo phục cổ này là một loại trào lưu mới, ở trong mắt người dân quốc, lại biến thành thật sự cổ điển rồi. Diệp Thiếu Dương cũng không biết nói gì.

“Ảnh chụp này là chụp ở Thượng Hải sao?” Không đợi hắn trả lời, Thúy Vân cười nhìn hắn một cái, nói tiếp, “Chị biết mà, cậu không phải loại người giống bọn chị, cậu quả nhiên từng đi Thượng Hải.”

Sau đó bắt đầu hỏi thăm hắn bộ dáng Thượng Hải, Diệp Thiếu Dương nào biết Thượng Hải thời đó là bộ dáng gì chỉ đành đem những thứ ở trên TV cùng sách nhìn thấy thuận miệng nói một ít với cô, máy quay đĩa câu lạc bộ đêm xe kéo các thứ, Thúy Vân cũng chưa từng đi Thượng Hải, nghe mà sửng sốt, tràn ngập hướng tới.

Cơm nước xong, Diệp Thiếu Dương muốn giúp Thúy Vân thu thập bát đũa, bị Thúy Vân nghiêm khắc từ chối. Ở địa phương, nam nhân trong nhà là tuyệt đối sẽ không làm loại việc này, khách nhận bình thường càng không được. Diệp Thiếu Dương đành phải thôi, trở về phòng đi tiếp tục thổ nạp.

Trước đây ở nhân gian, hắn bởi vì dùng là tâm pháp thổ nạp đại chu thiên thiên hạ chỉ có một phần, một ngày chỉ cần thổ nạp hai chu thiên, nhưng sau khi Đan Điền tan vỡ, Diệp Thiếu Dương bắt đầu điên cuồng thổ nạp, hy vọng có thể khôi phục mau một chút. Tuy hiệu quả cũng không quá lớn, mấy ngày nay, cũng chỉ đem Đan Điền vỡ vụn chữa trị, về phần khôi phục pháp lực, chính hắn phán đoán một phen, lấy tốc độ khôi phục của mình trước mắt, muốn khôi phục pháp lực thời kì toàn thịnh, ít nhất cũng cần mấy tháng thời gian.

Nghĩ đến đây, hắn liền nhịn không được có chút phiền lòng, cũng chỉ có thể an ủi bản thân từ từ sẽ đến.

Thúy Vân rửa xong lại đi trong sân cho heo cùng gà ăn, trở lại phòng mình nằm xuống.

Thời đại này vốn không có gì giải trí, phương thức giải trí của nữ nhân càng ít, sau khi trời tối, đốt đèn còn tốn dầu, bình thường đều là sớm lên giường nằm.

Nam nhân này ngày mai phải đi rồi…

Thúy Vân nằm ở trên giường, nghĩ đến chuyện này, trong lòng thế mà có không nỡ cùng khó chịu mãnh liệt. Chính cô cũng cảm thấy rất bất ngờ, dù sao mới ở chung ngắn ngủn vài ngày.

Thúy Vân đối với loại biểu hiện này của mình cảm thấy có chút xấu hổ. Lúc trước chỉ là nghĩ cứu một mạng người, không nghĩ tới cái khác, thậm chí còn có chút do dự sẽ bởi vì thu lưu hắn mà hỏng thanh danh của mình hay không.

Cô thủ tiết vài năm, sống một mình, mặc dù có thời điểm không khỏi có chút cô độc, nhưng coi như là lòng như nước lặng, cũng không nghĩ tới quá nhiều, nhưng mấy ngày nay có thêm Diệp Thiếu Dương, trong lòng cô… Thật sự vui vẻ.

Cô cẩn thận suy nghĩ mình đối với người xa lạ này đột nhiên xâm nhập cuộc sống của mình, thích khẳng định là có, nhưng nhiều hơn nữa. Như là một loại tâm lý tiếp cận yêu quý.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement