Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Diệp Thiếu Dương khẽ gật đầu, thầm nghĩ Trương đạo trưởng này trái lại cũng không phải thần côn: bị quỷ dây dưa, nếu thật sự giải quyết không được, thật ra đi xa tha hương là một biện pháp, những phương diện này cũng là có chú ý, đầu tiên nhất định phải là ban ngày, từ phật đường, đạo quan, hoặc là nha môn địa phương như vậy đi, từ cửa trước vào, quỷ hồn tà linh bình thường, vẫn là không dám vào những địa phương này, sẽ ở ngoài cửa chờ đợi kí chủ trở về.

Nếu lúc này kí chủ dâng hương tắm rửa, hoặc là dùng linh phù, pháp khí… hộ thân, tạm thời áp chế khí tức bản thân, để tà vật không thể phát hiện mình tồn tại, sau đó đi xa tha hương, không cần phải đi ra ngàn dặm, chỉ cần đi ra vài trăm dặm, cho dù linh phù hoặc pháp khí trên người mất đi hiệu lực, tà vật bình thường cũng không có cách nào tìm được kí chủ tồn tại nữa.

Những loại phương pháp này trị phần ngọn không trị phần gốc, dù sao tà vật hại người vẫn tồn tại, kí chủ đi rồi, còn có khả năng đi tìm kí chủ khác, hơn nữa đối với Diệp Thiếu Dương thiện sự như vậy mà nói, gặp được tà vật hại người, chỉ có hai kết quả: hoặc là giết, hoặc là siêu độ, căn bản không tồn tại loại biện pháp này theo hắn thấy rất uất ức để tránh né tà vật.

Tiếp theo, không phải toàn bộ tà vật đều có thể dùng loại phương pháp này để trốn tránh, có tà vật tu vi thâm hậu, hoặc là có phương thức kết nối đặc thù nào đó với kí chủ, cho dù dùng loại biện pháp này cũng không thể xua đuổi.

Ở lúc Diệp Thiếu Dương miên man bất định, Lưu lão đầu tiếp tục nói, đôi vợ chồng cách vách này, vì tính mạng con trai, đã tính rời khỏi nơi này, đến phía nam tị nạn, vốn tính hai ngày tới thu thập xong liền lên đường. Lúc trước Trương đạo trưởng cho mấy tấm linh phù, bảo hai vợ chồng dán trên cửa, nói là có thể cam đoan vài ngày thái bình, không ngờ buổi tối hôm nay lại thành như vậy.

Lúc nói tới cái này, Lưu lão đầu than thở, cũng hy vọng đứa nhỏ nhà cách vách có thể có thể tránh thoát một kiếp này.

Diệp Thiếu Dương nghe xong Lưu lão đầu kể, trầm ngâm một lúc lâu, thỉnh cầu Lu lão đầu sau khi trời sáng mang mình đi nhà cách vách nhìn xem, nói không chừng mình có thể xử lý chuyện này.

Lưu lão đầu ngay từ đầu cảm thấy không ổn, dù sao Trương đạo trưởng đã tiếp chuyện này, bảo vệ chồng bọn họ mang theo đứa nhỏ đào vong, tám phần có thể tránh thoát một kiếp này, nếu để hắn đi nhúng tay, nhỡ đâu chậm trễ đào vong, vậy đứa nhỏ có cái gì không hay xảy ra, vậy thì cái gì

cũng không còn kịp. “Cháu không chậm trễ bọn họ chạy trốn.” Diệp Thiếu Dương cực kỳ nghiêm túc nhìn Lưu lão đầu, nói, “Cháu chỉ là xem chút, nếu có thể sử dụng đào vòng loại biện pháp này thoát khỏi tà vật hại người, cháu tuyệt không ngăn trở, nếu không được, vậy không cần uổng phí khí lực, vẫn là nghĩ cách diệt trừ tà vật đó rồi nói sau.”

Lưu lão đầu nghe hắn nói như vậy, đảo đảo tròng mắt, hạ giọng nói: “Chúng ta thảo luận đối phó nó như vậy, sẽ bị nó nghe được hay không nhỉ. Cậu biết… Tôi nói là ai?”

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Quỷ cũng không phải trộm vặt, còn trộm nghe ông nói cái gì, lực chú ý của người ta đều ở cách vách, ai tới quản ông.”

Lưu lão đầu nghe hắn nói như vậy, thoáng yên tâm, nói: “Cậu có thể nhìn ra đào vong hữu dụng hay không?”

Thấy Diệp Thiếu Dương gật đầu, lông mày lão càng nhíu chặt hơn, “Chuyện cậu có thể nhìn ra, Trương đạo trưởng chẳng lẽ nhìn không ra? Không phải tôi nói, Trương đạo trưởng là bán tiên nổi tiếng trong huyện chúng tôi, rất thần thông, cậu nhìn qua chỉ hai mươi mấy tuổi.”

Diệp Thiếu Dương biết hắn là có ý tứ gì, buông buông tay nói: “Cháu không biết Trương bán tiên kia ngài nói bao nhiêu tuổi, nhưng tróc quỷ hàng yêu thế này, cũng không phải xem tuổi lớn nhỏ.”

Lưu lão đầu mở mở mồm, vừa muốn nói, Diệp Thiếu Dương túm cánh tay lão, cực kỳ trịnh trọng nói: “Đại gia, cháu là nghiêm túc, cháu không phải vì tiền, cũng không trông cậy vào có thể kiếm được tiền, cháu chỉ là tận trách nhiệm của một pháp sư, cháu không thể đem tính mạng đứa nhỏ người ta đùa giỡn. Phiền toái đại gia ngày mai đi nói một tiếng, cháu chỉ xem đứa nhỏ đó một chút rồi nói sau.”

Lưu lão đầu chăm chú nhìn hắn hồi lâu, cuối cùng bị ánh mắt thành khẩn của hắn đả động, gật gật đầu.

Sau đó hai người lại nằm xuống, Lưu lão đầu hỏi lại lịch sự thừa của Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương chỉ nói mình là Mao Son thiên sư, còn lại không muốn nhiều lời, Lưu lão đầu cũng không hỏi tiếp nữa, nằm một lúc lại ngủ.

Diệp Thiếu Dương đến sau nửa đêm mới ngủ, khi tỉnh lại, trời đã sáng, Lưu lão đầu bên cạnh đã không thấy nữa, rời giường đi ra ngoài, không thấy được một ai, chỉ nghe thấy phòng bếp có động tĩnh, đi qua nhìn, Thúy Vân và Lưu lão thái đang cùng nhau nấu cơm.

Thúy Vân nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, bảo hắn đi đánh răng rửa mặt, chờ ăn cơm. Diệp Thiếu Dương từ trong bao quần áo hành lý tìm được bột đánh răng bàn chải, đi cạnh giếng nước ngoài cửa rửa mặt, sau khi xong việc quay người lại, nhìn thấy Lưu lão đầu đứng ở phía sau mình cách đó không xa, xem ra là đang chờ mình, trong lòng khẽ động, thăm dò nhìn tới.

“Tôi đi đem tình huống của cậu nói với vợ chồng Lưu Tứ rồi.” Lưu lão đầu không đợi hắn hỏi, bản thân đã nói trước, “Tôi nói cậu là một bà con xa thân thích của tôi, là xuất thân đạo sĩ danh môn Mao Sơn… Khuyên can mãi, vợ chồng bọn họ mới đồng ý cho các cậu đi xem, đợi lát nữa chúng ta com nước xong thì đi qua.”

Điểm tâm ăn rất mộc mạc: bánh bao với cháo hoa, chỉ một ít dưa muối, Diệp Thiếu Dương lại là đã lâu chưa ăn điểm tâm nhà bình thường như vậy, ăn thật no.

Trong bữa, Lưu lão đầu nói với bạn già Diệp Thiếu Dương muốn đi nhà Lưu Tứ cách vách “khám ngoại khoa” cho đứa nhỏ, Lưu lão thái mới đầu cũng rất lo lắng, Thúy Vân tuy giật mình, nhưng cô hiểu biết năng lực của

Diệp Thiếu Dương ở phương diện này, lập tức hướng Lưu lão thái khuyên bảo một phen, thậm chí đem tình huống lúc trước hắn thành công đuổi quỷ cho trong nhà Thủ trưởng trấn nói một lần, Lưu lão thái nửa tin nửa ngờ, liên tục dặn Diệp Thiếu Dương, xem chút thì được, nhưng tuyệt đối đừng sinh tài, quỷ quái cũng không phải dễ chọc.

Diệp Thiếu Dương vâng vâng đáp ứng, ăn xong com, bảo Thúy Vân lưu lại, cùng lão thái thái làm chút việc nhà, tán gẫu, bản thân bảo Lưu lão đầu dẫn theo tới nhà cách vách.

Mở cửa là nam tử ngoài bốn mươi tuổi, chính là phụ thân Lưu Tứ của đứa nhỏ gặp chuyện kia, vẻ mặt tiều tụy, không còn sức sống, hướng Lưu lão đầu gật gật đầu, ánh mắt rơi ở trên người Diệp Thiếu Dương, bắt đầu đánh giá cao thấp.

Lưu lão đầu lập tức vỗ bả vai Diệp Thiếu Dương, nói: “Vị này chính là tôi lúc trước nhắc tới, cháu trai vợ nhà tôi, từ nhỏ đã ở Mao Son xuất gia làm đạo sĩ, lần này là đi phía nam làm việc, thuận tiện đến thăm tôi, vừa lúc nghe nói chuyện con nhà cậu, kiên trì muốn tới nhìn một cái, không chừng có thể cứu thì sao.”

Lưu Tứ đánh giá Diệp Thiếu Dương, hơi nhíu mày, nói: “Nhìn qua rất trẻ tuổi nha.”

Không đợi Lưu lão đầu giải thích, Lưu Tứ tiếp tục nói với Lưu lão đầu: “A công, ông cũng biết, chuyện này Trường đạo trưởng đã giúp cháu xử lý, một chuyện không phiền hai chủ, cháu là nể mặt ông mới đáp ứng để cậu ta đến xem một cái đó. Nói trước, cháu bị đứa nhỏ này ép buộc, thì một đồng cũng không lấy ra được.”

Diệp Thiếu Dương lập tức nói: “Anh yên tâm đi, tôi không thu tiền.”

Lưu Tứ nghe hắn nói dứt khoát như vậy, sắc mặt dịu đi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement