Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Nghĩ xa rồi… Suy nghĩ của Diệp Thiếu Dương lại về tới trên chuyện Thúy Vân kể, nói: “Sau đó thì

sao?”

“Sau đó, đôi vợ chồng Chiết Giang này tính vài năm sau phải đi, muốn đem cửa hàng chuyển cho chị đến làm, lúc ấy chị là rất muốn cùng nhau kinh doanh với nam nhân của chị, nhưng khi đó nam nhân của chị kiểm tra ra bệnh ho lao, vì chữa bệnh, đem tích tụ đầu tiêu hết, chị phải chiếu cố anh ấy, cũng không có thời gian ở tiệm cơm giúp việc bếp núc nữa, về nhà, về sau nam nhân của chị chết, tiền cũng tiêu hết, lại nói chị một nữ nhân ở nông thôn, không có nam nhân giúp đỡ, chuyện gì cũng không làm được, chuyện này cũng không nghĩ nữa…”

Nói tới đây, ánh mắt Thúy Vân cũng ảm đạm xuống.

Diệp Thiếu Dương nghe cô nói xong chuyện cũ chua xót, vỗ vỗ ở trên tay cô, an ủi một phen, nói: “Chị, nếu bây giờ có cơ hội cho chị mở quán cơm, chị còn muốn kinh doanh hay không, mở một cái so với cái này còn lớn hơn, tôi làm nhân viên cho chị, bản thân chị làm bếp.”

Thúy Vân lập tức giật mình, sau đó nghĩ ra ý đồ của Diệp Thiếu Dương, vội vàng lắc đầu nói: “Vậy không được, đó là tiền của cậu, là để cậu cưới vợ. Chị không thể tiêu.”

“Tiền của tôi, cũng có một nửa của chị, lại nói tôi cưới vợ có thể dùng nhiều tiền như vậy sao.” Diệp Thiếu Dương nhìn ra cô thật ra là muốn mở tiệm cơm, chỉ là có chút băn khoăn, vì thế lại cổ vũ một phen.

Thúy Vân bị hắn nói khiến nguyện vọng trong lòng trước đây sống lại, nghiêm túc suy nghĩ, vẫn lắc đầu, nói: “Chị từng nói, muốn quản gia cho cậu, trừ phi cậu đến lúc đó không cần chị nữa, bằng không chị không yên tâm về cậu.”

Diệp Thiếu Dương cười cười, trong lòng càng thêm kiên định ý nghĩ của mình: mình dù sao sẽ không ở lâu thời đại này, nếu tương lai đi rồi, lưu lại Thúy Vân một mình mẹ goá con côi sinh hoạt, mình cũng không yên tâm, nếu cô có sự nghiệp của bản thân mà nói, vậy mình cũng có thể yên tâm mà đi. Nhưng bây giờ còn sớm, hắn chưa đem ý nghĩ của mình nói cho Thúy Vân, chỉ là ở trong

lòng yên lặng ghi nhớ. 4ệợi một lúc, Trần Tam xốc lên rèm phòng đi vào, một người trung niên đi theo phía sau, mặc đạo bào sau khi thay đổi ngoại hình giống áo dài. Loại đạo bào này kiêm có công năng của đạo bào, nhưng ngoại hình nhìn qua càng giống áo dài hơn, đi ở trên đường sẽ không khiến người ta chú ý quá, để tránh bại lộ thân phận, là đạo sĩ bình thường thường xuyên hành tẩu giang hồ mặc, cho dù là ở trăm năm sau, vẫn như cũ là truyền thống của đạo môn.

Đạo sĩ này rất gầy, đầu nhỏ, nhưng lưng thẳng, mày kiếm mắt sáng, mũi như huyền đảm, trời tròn đất vuông, tiền đình mở rộng, mặt đầy anh khí, trời sinh phúc tường, trên môi còn để một chút râu, nhìn qua lộ ra vài phần khôi hài.

Thế mà lại là đệ tử đạo môn, Diệp Thiếu Dương lập tức đứng lên, bắt Tử Ngọ Quyết, đối phương cũng rất khách khí hoàn lễ, sau đó Trần Tam giới thiệu cho hai bên, giới thiệu Diệp Thiếu Dương trước, sau đó giới thiệu đạo sĩ trung niên này: “Vị này là Mao đạo trưởng của Thiên đạo tông, chính là hắn đem chủ nhân Nhân Hình Sát kia phế bỏ đan điền, đuổi khỏi giới pháp thuật… Tình huống cụ thể nghe Mao đạo trưởng kể cho cậu đi, nhưng chúng ta ăn trước, đến nếm thử lẩu này.”

Lúc này nước đã sôi, sau khi hai người ngồi xuống, Trần Tam gọi một bầu rượu, bắt đầu ăn.

Diệp Thiếu Dương nhấm nháp một chút, cảm giác hương vị không quá giống với lẩu của trăm năm sau, giống như nguyên liệu không có nhiều như vậy, tương đối thanh đạm, nhưng hương vị vẫn không tệ.

Rốt cuộc được ăn lẩu quen thuộc, Diệp Thiếu Dương cũng ra sức ăn, đồng thời nghe Mao đạo trưởng này kể lại sự tình.

Mao đạo trưởng nói sơ qua một lần, thì ra hắn có sư đệ nhập ma, sau khi bị trục xuất sứ môn, tu luyện tà thuật, ở giới pháp thuật việc xấu loang lổ, Mao đạo trưởng lần này xuống núi, chính là vì thanh lý môn hộ cho sự môn, hỏi thăm nhiều nơi, cuối cùng tìm được sư đệ này, lúc ấy sư đệ này vì tu luyện quỷ phó, tìm kiếm âm mệnh nữ tử khắp nơi, tìm được tiểu thiếp một nhà giàu có, thông đồng với cô ta, sau đó giết, luyện chế thành Nhân Hình Sát…

Mao đạo trưởng thời điểm tìm được sư đệ này, hắn vừa mang theo Nhân Hình Sát vừa luyện thành này, chuẩn bị nấp vào trong núi sâu đi tiếp tục luyện chế, kết quả bị Mao đạo trưởng đuổi kịp, lại không nỡ bỏ Nhân Hình Sát này, linh cơ khẽ động, tìm được câu tử của nghĩa trang ở trong huyện thành, đem Nhân Hình Sát phong ấn, muốn để bọn họ đuổi tới huyện Bình Nam. Pháp thuật Thiên đạo tông, quá nửa là lấy sát khí định vị, không có Nhân Hình Sát, Mao đạo trưởng liền không dễ truy tung hắn, hơn nữa hắn hành tẩu cũng nhanh hơn nhiều, bổn ý của hắn là sau khi thoát khỏi Mao đạo trưởng, đến huyện:Bình Nam này, chờ thợ đuổi thay của nghĩa trang đem thi thể đuổi tới, mình lại mang theo thi thể vào núi tu luyện, nhất cử lưỡng tiện.

Nhưng gã này nghĩ là tốt, nhưng Mao đạo trưởng vẫn là dùng pháp thuật khác, truy tung được khí tức của hắn, một đường đuổi tới huyện Bình Nam, mà nghĩa trang bởi vì trong lúc nhất thời không tìm được người đuổi thay, chậm trễ vài ngày, vị đạo sĩ tà tu này lại không bỏ được Nhân Hình Sát, chậm chạp không đi, lúc này mới bị Mao đạo trưởng đuổi kịp, đấu pháp một hồi, bị Mao đạo trưởng đánh nát đan điền và khí hải, từ đó về sau không thể tu luyện bất cứ pháp thuật nào nữa…”

Mao đạo trưởng nói xong cả sự kiện, hướng Diệp Thiếu Dương chắp tay bái nói: “Tôi sau khi xử lý sư đệ kia của tôi, hỏi rõ hướng đi của Nhân Hình Sát, bởi vì không biết các cậu đuổi thây đi con đường nào, đành phải ở nơi này các cậu ước định sẵn chờ, thẳng đến khi gặp được Trần gia, nói trên chuyến đường, lúc ấy cũng cả kinh, không ngờ Diệp thiên sư tuổi còn nhỏ, lại có thực lực cùng đảm đương bực này, đây là kinh người, chỉ là không biết sau đó Diệp thiên sư đi hang ổ thổ phỉ, lại đã xảy ra chuyện gì, dùng cái gì có thể tiêu diệt Nhân Hình Sát, an toàn chạy tới?”

Diệp Thiếu Dương vì thế đem chuyện mình trải qua ở hang ổ thổ phỉ kể qua một lần, Mao đạo trưởng sau khi nghe xong, kinh ngạc đến mức nói không ra lời, sự tôn kính đối với Diệp Thiếu Dương cũng càng sâu thêm một

tầng.

Đoàn người nói chuyện phiếm một hồi, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhớ tới một sự kiện, hướng Mao đạo trưởng chắp tay nói: “Còn chưa thỉnh giáo tôn hào danh húy của đạo hữu?”

Mao đạo trưởng chắp tay nói: “Bất tài họ Mao tên Tiểu Phương, đạo hiệu Động Hư.”

“Họ Mao tên Tiểu Phương, ồ, vậy là Mao Tiểu Bình Mao sư huynh.”

“Không dám không dám” Mao Tiểu Phương rất khách khí.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhíu mày, luôn cảm thấy chỗ nào không đúng, cẩn thận suy nghĩ, lực chú ý đặt ở trên tên của đối phương, Mao Tiểu Phương, Mao Tiểu Phương…

Trong giây lát cả người chấn động, nửa miếng thịt ăn trong mồm cũng lập tức kẹt ở trong cổ họng.

“Mao Tiểu Phương!! Ông là Mao Tiểu Phương!!”

Mao Tiểu Phương thấy hắn giật mình như thế, bị dọa giật mình, lẩm bẩm: “Chính là tại hạ, Diệp đạo huynh làm sao vậy, chẳng lẽ là từng nghe tên bần đạo?”

“Từng nghe, từng nghe.” Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm, trong lòng thật sự là nói không nên lời là cảm xúc gì, Mao Tiểu Phương… Trên đời này thật sự có Mao Tiểu Phương đạo trưởng. Diệp Thiếu Dương lập tức nhớ tới một cái tên: Lâm Chính Anh.

Ở trong ( cương thi đạo trưởng) đại danh đỉnh đỉnh, Lâm Chính Anh sắm vai đạo sĩ am hiểu bắt cương thi kia chính là Mao Tiểu Phương.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement