Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Trong tửu lâu không ít quỷ hồn bình thường đang uống rượu. Nhìn thấy Hắc Vô Thường và Tiêu Dật Vân tiến vào, lập tức đều đứng dậy chào hỏi, cực kỳ cung kính.

“Cho ta một gian riêng, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào, ta cần nói chuyện.”

Chủ tiệm là nữ, bốn mươi mấy tuổi, vẫn còn duyên, tự mình tiếp đãi, cúi đầu khom lưng, đưa bọn họ tới trong một gian riêng trên lầu hai, là một gian riêng tốt nhất, gian riêng gọi là “Quan Nguyệt Lâu”, trên cửa có một bộ câu đối: thủy như bích ngọc sơn như đại, tửu mãn kim tôn nguyệt mãn lâu.

Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi bà chủ: “ m ty có trăng hay không, quan nguyệt như thế nào?”

Bà chủ cười nói: “Tên tôi là Tiểu Nguyệt.”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc. Hóa ra Quan Nguyệt chính là ngắm bà chủ à?

Tiến vào phòng, bà chủ đích thân pha trà, sau đó nói với Hắc Vô Thường: “Bát gia, Thu Sơn cô

nương đã sớm ngóng trông bát gia đến đây, tôi đi gọi cô ấy tới?” Hắc Vô Thường đang uống trà, nghe thấy lời này, thiếu chút nữa phun hết nước trà trong mồm, khuôn mặt đen sì thế mà lại nổi lên một tia đỏ ửng, phi thường xấu hổ nhìn mấy người bọn Diệp Thiếu Dương một cái, hướng bà chủ quát: “Nói bậy bạ gì đó, ta hôm nay nói chính sự.”

“Ồ ồ, vậy các vị thong thả dùng, tôi đi an bài rượu và thức ăn.”

“Rượu và thức ăn cũng không cần, ta chỉ uống một ấm trà, đợi lát đi ngay! Ngươi bảo người ta thủ vệ, tuyệt đối không cho ai quấy rầy là được!”

Bà chủ đi rồi, Diệp Thiếu Dương nhìn chằm chằm Hắc Vô Thường, cảm khái nói: “Đây không phải dưới chân thiên tử sao, cũng không phải cô thành, sao còn có.”

“Nghệ kỹ!”

“Ồ, thì ra bát gia có sở thích này.” Diệp Thiếu Dương cười xấu xa.

“Nghệ kỹ! Nghệ kỹ hiểu hay không?” Hắc Vô Thường gõ bàn, “Chỉ là hát tiểu khúc trò chuyện cùng, người nghĩ đi đâu vậy!”

Chanh Tử che miệng cười. “Bát gia nhật lí vạn ky (bận trăm công ngàn việc), thả lỏng một phen, cũng là nên mà.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Ai là Lý Vạn Cơ (chữ Nhật cũng có thể hiểu là xxx)?”

Vài người sửng sốt một phen, Tiêu Dật Vân và Chanh Tử nhất thời phun trà, Hắc Vô Thường nhảy dựng lên, đỏ mặt tía tai muốn liều mạng với Diệp Thiếu Dương. Bánh Bao cùng Qua Qua vẻ mặt ngây dại, không biết bọn họ đang nói cái gì.

“Chính sự, ta là đến nói chính sự!” Hắc Vô Thường muốn sụp đổ, thật không dễ gì bình tĩnh lại, thay đổi một vẻ

mặt bình thường loại giống như Bao Thanh Thiên đó, nói, “Tiểu Thiên Sư, lúc trước người may mắn chưa động thủ, ta thật sự là toát mồ hôi vì ngươi.”

“Nếu không phải Từ Phúc tự mình bỏ cuộc, ta khẳng định đã động thủ.”

Hắc Vô Thường thở dài, “Ngươi đứa nhỏ này, vẫn cái tính tình này!”

Câu này tuy là oán giận, nhưng tràn ngập dịu dàng, Diệp Thiếu Dương nhớ tới một trận chiến kia ở Tinh Tú Hải, còn từng đối nghịch với bọn họ, nhất thời có chút xấu hổ, cầm một chén trà nói: “Gọi người một tiếng sư phụ, chuyện lúc trước, tình thế bắt buộc, ta ở đây bồi tội cho ngươi.”

Nói xong muốn uống. Hắc Vô Thường bắt lấy tay hắn nói: “Trà này không phải Nhân Thần Trà, ngươi một sinh hồn nhân gian, không thể uống.”

Nhìn nhìn Diệp Thiếu Dương, ánh mắt cũng dịu đi.

Chanh Tử bắt lấy cơ hội, nịnh nọt nói: “Lão đại ta rất trọng tình nghĩa, ân của bát gia đối với hắn, lão đại vẫn luôn nhớ rõ.”

“Coi như tiểu tử ngươi biết điều.” Hắc Vô Thường bĩu môi, nhưng trong lòng vẫn rất hưởng thụ, xua tay nói: “Được rồi, không tảm nhảm những thứ này nữa. Ta muốn đi nhân gian tìm người, là muốn hỏi một sự kiện, Sơn Hải n của Từ Phúc, ở nơi nào?”

Diệp Thiếu Dương và Tiêu Dật Vân nhìn nhau một cái, quả nhiên… Là vì chuyện này.

“Sơn Hải An không ở trên người Từ Phúc?”

“Tất nhiên không có, thẩm vấn Từ Phúc, hắn lại không chịu nói một chữ nào. Thật sự là sốt ruột chết người ta… Hắn gần đây vẫn luôn đi cùng với người, Sơn Hải n đã không ở trên người hắn, vậy chỉ có Bạch Khởi cùng ngươi, hiềm nghi lớn nhất.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, đứng bật dậy. “Bát gia, lời này cũng không thể nói lung tung, ta căn bản chưa từng thấy Sơn Hải Ấn bộ dáng thể nào…) không đúng lúc Từ Phúc dùng, ta từng thấy một lần, hắn sau khi đưa chúng ta trở về, bản thân hắn liền biến mất, ta cũng chưa từng gặp hắn, Sơn Hải An và ta có gì quan hệ.”

Hắc Vô Thường nhìn hắn, lẳng lặng chờ hắn nói xong, nói: “Ngươi thật không biết?”

“Thật sự không biết, ta lừa người làm gì. Các ngươi muốn biết tung tích Sơn Hải An, sao không đi tìm Bạch Khởi?”

“Bạch Khởi bị Thái m sơn mang đi rồi.”

“Cho nên tìm ta?”

Hắc Vô Thường trầm mặc một lúc lâu,

nói: “Ta thẳng thắn nói với người, âm ty cho rằng, khả năng Sơn Hải Ấn ở trên người Bạch Khởi, xa xa không có lớn bằng người, dù sao người vừa mới dùng Sơn Hải An xuyên qua thời không…”

Diệp Thiếu Dương vừa muốn giải thích, bị Hắc Vô Thường giành trước, nói: “Ngươi trước nghe ta nói hết, Bạch Khởi là tổ vụ tà thần, không phải nhân loại, không có cách nào khống chế Sơn Hải An, có thể sử dụng Son Hải Ấn, chỉ có pháp sư nhân gian, hoặc là âm thần chính tu… Cho nên Sơn Hải Ấn nếu không ở trên người Từ Phúc, như vậy mọi người có lý do hoài nghi, Sơn Hải ấn ở chỗ người…”

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nhìn hắn, cảm thấy tương đối cạn lời, lắc đầu nói: “Tùy tiện đi, dù sao đầu sinh trưởng ở trên đầu các người, các ngươi nghĩ như vậy ta cũng không có cách nào, chung quy không thể đem ta bắt lại nghiêm hình tra tấn chứ?”

“Cái này tự nhiên sẽ không, âm ty nhiều nhất chỉ phái người điều tra ngươi, ta là người đầu tiên, tương lai khẳng định còn.”

“Vậy được rồi, tùy tiện.” Diệp Thiếu Dương nâng chén trà lên muốn uống, đột nhiên nhớ tới đây là trà âm phủ, lại buông xuống, hướng Hắc Vô Thường nói, “Thích thì cứ làm.”

Hắc Vô Thường nhìn hắn, đột nhiên cười cười, nói: “Tiểu Thiên Sư, ngươi là thực không ý thức được chỗ phiền

toái?”

“Có gì phiền toái, âm ty không phải nói chuyện đạo lý sao, nhiều nhất đến điều tra ta, ngươi cũng đã nói, không có khả năng làm gì ta.”

Hắc Vô Thường bừng chén trà, thưởng thức một ngụm, không nhanh không chậm nói: “Ngươi nói, trong tam giới, có bao nhiêu thế lực muốn có được Sơn Hải An?”

“Cái này còn cần nói, hẳn là đều muốn nhỉ.”

Xuyên qua thời không, đối với mỗi sinh linh mà nói đều là dụ hoặc, nhất là Thái m sơn tổ chức như vậy, khẳng định muốn lợi dụng Sơn Hải An xuyên qua thời không, đi làm một số việc đảo điên càn khôn, tuy bọn họ cũng không làm rõ quan hệ của quá khứ cùng hiện tại, nhưng chỉ cần có Sơn Hải An, thì có thể từ từ nghiên cứu…

“Ngươi nên hỏi ngược lại, người nào không có hứng thú đối với Sơn Hải An, ta cảm thấy nếu Sơn Hải An ném ra, có thể dẫn phát một lần các thế lực trong tam giới hỗn chiến, nói như vậy tuyệt không quá phận.”

Diệp Thiếu Dương nói xong, đám người Tiêu Dật Vân và Chanh Tử cũng gật đầu theo, thừa nhận quan điểm của hắn.

Hắc Vô Thường khẽ cười nói: “Đã như vậy, tiểu Thiên Sư, ngươi chẳng lẽ còn không ý thức được nguy hiểm của mình?”

“Có gì quan hệ với ta?” Diệp Thiếu Dương buột mồm nói, đột nhiên phát hiện Chánh Tử và Tiêu Dật Vân đang dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn, trong đầu linh quang chợt lóe, đột nhiên nghĩ tới cái gì.

“Ngươi là nói… Các thế lực đó, sẽ vì Sơn Hải Ấn tới tìm ta gây phiền toái?”

Hắc Vô Thường gật đầu. “ Âm ty đương nhiên sẽ không dùng thủ đoạn gì với người, nhưng các thế lực này khó bảo đảm sẽ không, tiểu Thiên Sư, ngươi cẩn thận chút đi.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement