Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Bà chủ cực kỳ kháng cự, nhưng càng là như thế, hai cảnh sát kia càng nổi lòng nghi ngờ, cuối cùng ép bà chủ không có cách nào cả, đành phải đem cửa phòng mở ra.

Bên trong một mảng tối om.

Tạ Vũ Tình và Diệp Thiếu Dương nhìn nhau một cái, lấy ra đèn pin chuẩn bị sẵn, đi vào.

Vừa vào cửa, liền ngủi được một mùi thuốc, là loại hương vị hun hương đặc thù.

Diệp Thiếu Dương khụt khịt mũi, đi theo Tạ Vũ Tình cùng nhau đi vào.

Ánh sáng đèn pin chiếu chung quanh phòng, cái gì cũng không có… Đây là một phòng trống, trước cửa sổ chắn một tầng rèm thật dày, xung quanh đều dùng thanh gỗ đóng đinh, một chút ánh sáng cũng không lọt vào được.

Ánh sáng đèn pin dừng ở trên một ngăn tủ góc tường, đây là một cái tủ thấp bằng nửa người, bên trên bày một bệ thờ, bệ thờ hình bát giác, bên trên có khắc tám ký hiệu loại giống như chữ tượng hình kia. Ở giữa dùng một pho tượng thần.

Trước tượng thần, bày lư hương cùng ba món cống phẩm trong lư hương còn đốt hương.

Liếc một cái nhìn thấy tượng thần, cảm xúc của Diệp Thiếu Dương lập tức bị điều động, mình luôn nghĩ tới chính là nó, trên trần kia lúc trước, mình là có cơ hội nhìn thấy, kết quả hồn phách bị ảnh mị kia dây dưa, căn bản chưa thấy rõ, lần này vô luận như thế nào cũng không thể bỏ qua cơ hội.

Diệp Thiếu Dương từ trong tay Tạ Vũ Tình tiếp nhận đèn pin, quay đầu soi của một chút, lúc mình vừa vào, ở trên cửa dán một đạo Kinh Hồn Phù, một khi có bất cứ tà vật nào tiến vào đâu sẽ khởi động, Diệp Thiếu Dương lo lắng là con ảnh mị kia, trên nguyên tắc, nơi ảnh mị kia có khả năng nàn lại nhất chính là tòa nhà Thánh Linh hội cách vách, nhưng cách quá gần, nhỡ đâu phát hiện động tĩnh gì chuồn mất, cũng là phiền toái.

May mắn, phù chú chưa bị kích hoạt, nói rõ chưa có bất cứ tà vật nào tiến vào.

Diệp Thiếu Dương lúc này mới yên tâm, đi đến phía trước bệ thờ, ánh mắt rơi ở trên tượng thần bên trên.

Cuối cùng có cơ hội xem xét khoảng cách gần.

Đó là một tượng thần nữ giới, tạo hình vẫn rất chân thật, một nữ tử trẻ tuổi, mặc váy dài đỏ thẫm, trên đầu búi tóc cao cao, nhìn qua có chút cảm giác tươi mát thoát tục, làm ngũ quan cũng rất tinh tế, mi thanh mục tú, còn là mỹ nữ, khóe môi nhếch lên một cái mỉm cười.

Đây là… Linh bà bà?

Diệp Thiếu Dương đưa tay đi chạm vào tượng thần, muốn kiểm tra chất liệu tượng thần này, kết quả bị một bàn tay từ bên cạnh đánh rớt.

“Không được linh bà bà!”

Bà chủ khách sạn xông lên, chắn ở phía trước tượng thần, hướng Diệp Thiếu Dương hung tợn nói.

Diệp Thiếu Dương nhún vai, nói: “Tôi chỉ là xem chút mà thôi.”

“Xem chút cũng không cho, nơi này không có người, các ngươi mau đi ra!”

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Tôi đang nghĩ, tượng thần này có phải cơ quan căn phòng bí mật gì hay không, nhìn một cái lại làm sao?”

“Ngươi nói hươu nói vượn!” Bà chủ dang đôi tay chắn ở phía trước, vẻ mặt khẩn trương cùng hung ác, không ngừng thúc giục bọn họ rời phòng.

Trần Bình và Ninh Lỗi lòng nghi ngờ cực nặng nhìn nhau một cái, bọn họ là tới giúp đỡ điều tra, cho rằng Tạ Vũ Tình thật là tìm tộ phạm bỏ trốn nào đó, vốn không có hứng thú đối với tựa cũng không đem lời Diệp Thiếu Dương nói coi là thật–Cơ quan căn phòng bí mật cái gì, đều là trò trong võ hiệp, những biểu hiện của bà chủ, lại làm bọn họ sinh ra hoài nghi, cho rằng bà ta nhất định là lén giấu cái gì, vì thế tiến lên giữ chặt bà chủ, để Diệp Thiếu Dương kiểm tra.

Bà chủ càng dùng sức giãy giụa, trong lòng hai người lại càng nghi hoặc, muốn đem bà ta kéo đến một bên, kết quả bà chủ trong lúc cuống lên ngược lại cắn một phát ở trên cánh tay Trần Bình, đã động thủ, vậy thì không khách khí nữa. Trần Bình và Ninh Lỗi đem bà chủ lấy còng tay cùng vào, dùng sức mạnh lôi tới ngoài cửa.

Diệp Thiếu Dương lúc này mới tiến lên, cầm lấy tượng thần.

Tượng thần là sứ, nhìn qua không có gì khác với tượng đúc bình thường, nhưng Diệp Thiếu Dương đem tượng thần nắm ở trong tay, luôn cảm thấy chỗ nào đó không thích hợp, quá mát rồi?

Diệp Thiếu Dương dùng hai tay cầm đoạn dưới tượng thần, chỉ chốc lát liền cảm giác được hai tay lạnh lẽo, nhưng tay chuyển qua giữa tượng thần, loại cảm giác lạnh lẽo này lập tức biến mất.

Diệp Thiếu Dương rất kỳ quái, tạm thời mặc kệ những thứ này, trực tiếp đem tượng thần nhét vào trong túi, tính mang về nghiên cứu.

“Còn có cái này.” Tạ Vũ Tình đem khay trên bệ thờ dùng để đặt tượng thần cầm lên, đưa cho Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, cũng thu vào trong ba lô, lại nhìn trong phòng, tựa như không có gì có giá trị. Hai người tới ngoài cửa. Trần Bình hỏi có phát hiện gì không, Tạ Vũ Tình còn chưa mở miệng, bà chủ kia thừa dịp bọn họ nói chuyện, đột nhiên từ trong tay hai người giãy ra, lao vào phòng, sau đó, chính là một tiếng thét chói tai, bà chủ chạy như điên ra, vừa chạy vừa gào chói tai, chất vấn tượng thần ở đâu, bộ dáng này nhìn qua mất tựa như không phải tượng thần của bà ta, mà là con bà ta.

Bởi vì hai tay bị còng, bà ta không có tay để dùng, tính dùng đầu đi húc Tạ Vũ Tình, kết quả bị Trần Bình và Ninh Lỗi bắt lấy, gắt gao đè xuống đất, vẻ mặt ngây dại nhìn Tạ Vũ Tình cùng Diệp Thiếu Dương.

Vốn cho rằng bà ta còn phải giãy giụa một hồi, kết quả bà chủ rất nhanh đã không giãy giụa nữa, mà là ngẩng đầu, dùng một loại ánh mắt cực kỳ hung tàn nhìn Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương tò mò nhìn chằm chằm bà ta.

Trong miệng bà chủ đột nhiên mấp máy, giống như đang niệm cái gì, sau đó chợt há mồm, hướng Diệp Thiếu Dương nhổ ngụm nước miếng. Diệp Thiếu Dương đưa tay chắn, nước miếng rơi ở trên bàn tay hắn.

Khóe miệng bà chủ lộ ra một tia cười lạnh.

“Ai u, bà không chú ý vệ sinh như vậy, đừng đại tiểu tiện bừa bãi được không!” Diệp Thiếu Dương mặt đầy chán ghét lấy ra một cái khăn tay lau tay.

Ý cười trên mặt bà chủ dần dần biến mất, thay thế vào đó là chấn động, ngây ngốc nhìn Diệp Thiếu Dương.

“Bà nhìn cái gì?” Diệp Thiếu Dương nhìn bà ta một cái, lắc đầu nói, “Bà có phải đang nghĩ, tôi vì sao không có việc gì đúng không? Bà vừa tối không biết ăn thuốc phép gì, sau khi niệm chú, dùng nước miếng phun tôi, tôi nếu là không đoán sai, đây là vu thuật nào đó nhỉ, bị nước miếng phun vào, nên có biểu hiện gì đó?”

Bà chủ ngơ ngác nhìn hắn, lẩm bẩm: “Không có khả năng, người đã trúng Phệ Tâm Chú, vì sao không có việc gì, vì sao…”

“Thì ra là cổ thuật, thật ngại quá, chỉ chút thực lực ấy của bà, tôi đứng cho bà phun mười phút đồng hồ, bà cũng không gây thương tổn tôi được. Nhưng bà đừng thử, rất mất vệ sinh.”

Bà chủ tức giận, đột nhiên nhắm mắt lại, trong miệng tiếp tục niệm chú ngữ, niệm không ngừng… Trong giây lát, bà ta mở mắt ra, trên mặt tựa như có thêm một tầng màng trắng, nhưng ngay tại trong nháy mắt bà ta mở mắt, Diệp Thiếu Dương bước dài một cái tiến lên, dán một đạo linh phù ở trên mặt bà ta. “Thành thật ở đó đi!”

Thân thể bà chủ run lên, không nhúc nhích.

Đây lại là vu thuật gì?” Tạ Vũ Tình kinh ngạc hỏi.

“Không phải vu thuật, bà ta muốn linh hồn xuất khiếu, tám phần là đi cầu viện binh. Đương nhiên không thể để bà ta đi.”

Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, Trần Bình và Ninh Lỗi mặt đầy kinh ngạc nhìn hắn.

Không xong… Bại lộ rồi.

Tạ Vũ Tình cũng ý thức được, xấu hổ ho hai tiếng, nói với hai người: “Chuyện này… Một lời khó nói hết, để sau tôi sẽ nói từ đầu đi.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement