Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
“Tỉnh lại, chỉ chúng ta những người này phải không." Trương Vô Sinh nhìn quanh hỏi.

“Còn có mấy người.” Diệp Thiếu Dương bảo Bánh Bao đi khách sạn đem Qua Qua và Trần Duyệt gọi tới, còn có Đằng Vĩnh Thanh cùng Thanh Ba trước đó đi dập tắt phong hoá đài.

Bánh Bao linh mệnh rời đi.

“Trà, cho ta chút trà.” Trương Vô Sinh ngồi xuống ở trên bậc thang, nhìn văn võ cả triều, có một loại cảm giác xuyên việt.

Diệp Thiếu Dương bảo cung nữ dâng trà, Trương Vô Sinh thưởng thức một ngụm, khen: “Cực phẩm Đại Hồng Bào.”

“Đừng nói chuyện uống trà, thảo luận chút cái khác?”

Trương Vô Sinh buông bát trà xuống, nói: “Sự tình không đơn giản như cậu nghĩ đến, bọn họ không giết chúng ta, nhất định là có lý do, bằng không chính là đã xảy ra điều gì bất ngờ, giữa đường sửa đổi kế hoạch. Còn có, các cậu một đường vào thành, gặp được sự chống cự nào ra hồn không?"

Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen rồi nói: “Chỉ có ông là khó đối phó nhất.”

Trương Vô Sinh nghe xong lời này, lâm vào tự hỏi. “Cái này không khoa học...”.

“Đúng rồi sư thúc, hai kiện pháp khí này của ông vì sao còn ở trên người, của tôi sao đều không thấy nữa?”

“Tôi nào biết... Có lẽ, là bởi tôi làm nhân vật phản diện đi.”

Trương Vô Sinh thở dài, tựa lên trên cột ngọc, bất đắc dĩ nói: “Vốn cho rằng tôi già rồi, chuyện giới pháp thuật có thể giao cho các cậu, không ngờ già như vậy rồi còn phải giày xéo như vậy, ngẫm lại thật sự là mệnh khổ..."

Diệp Thiếu Dương vỗ bả vai lão cười nói: “Ngài cũng không già, không thể luôn để cho người trẻ tuổi làm náo động phải không, có một số việc nên thượng vẫn phải thượng.”

“Đoạt nổi bật gì chứ, mạng nhỏ cũng không bảo đảm.” Trương Vô Sinh ca thán, ở trên người lăn qua lộn lại tìm thuốc lá, chưa tìm được, trái lại đem ví tiền tìm ra, đem thẻ cùng tiền mặt bên trong đều đổ ra, đến một lúc rồi nói, “Hình như thiếu mất năm đồng., hình như trước khi tới mua chai Coca, lồ, Coca đâu?”

Diệp Thiếu Dương mặt đen sì.

“Cậu có kế hoạch gì?”

“Trước đem pháp khí tìm về, đây là chuyện thứ nhất." Diệp Thiếu Dương nói mình cảm ứng được vị trí pháp khí.

Trương Vô Sinh nhíu mày tự hỏi.

“Sau đó chính là tìm kiếm mắt trận Cửu Tinh Điệp Khí Trận, tổng đàn Thánh Linh hội, còn có Tinh Nguyệt Nô, nghĩ hắn cũng ngay tại đó, tìm được rồi nhắm chừng phải đại chiến một trận.”

Trương Vô Sinh tiếp tục vuốt chòm râu của mình, lẩm bẩm: “Nếu thật là chuyện đánh một trận có thể giải quyết, trái lại cũng dễ dàng.”

“Đánh một trận không được, thì đánh hai trận.” Diệp Thiếu Dương đùa.

Trương Vô Sinh không cười.

Sau đó, vài người cùng nhau thương lượng, tạm thời ở lại trong cung, vừa tìm kiếm bọn Tứ Bảo, vừa ổn định thế cục.

Qua Qua mang theo Trần Duyệt, bị Bánh Bao đón tới trong cung.

“Thế nào tẩu tử, chờ ta làm hoàng đế, ngươi chính là hoàng tẩu rồi.” Diệp Thiếu Dương hướng Trần Duyệt thoạt nhìn vẻ mặt đang ngây dại nói.

“Ta chỉ cảm thấy, đây là một giấc mơ, ta hy vọng ta sớm tỉnh lại.” Trần Duyệt nắm tay Qua Qua, SỢ hãi nói. Bây giờ Qua Qua đã thành chỗ dựa duy nhất của cô.

Qua Qua cũng rất hưởng thụ loại cảm giác này, luôn bầu bạn ở bên cạnh cô, an ủi các kiểu.

Phía sau Kim Loan điện chính là các cung điện, mỗi phi tử một chỗ. Đoàn người Diệp Thiếu Dương đem hoàng để áp giải đến trong tẩm cung của hắn, tiện cho nghỉ ngơi, đám quan viên kia nói gì cũng không chịu vào, bọn họ nguyện ý canh giữ ở ngoài cùng thì để bọn họ ở lại đó, dù sao là không nhìn thấy, bằng không bị hơn trăm người nhìn chằm chằm, cảm giác chung quy rất mất tự nhiên, nói chuyện cũng không có tiện.

“Đây là chỗ ở của hoàng đế đó!” Đám người Tiểu Mã vào tẩm cung của hoàng đế, như có hứng thú bắt đầu tham quan. Tuy tất cả cái này không phải thật, nhưng dù sao cũng là đối chiếu chân thật mô phỏng mà xây, hẳn là không kém hoàng cung cổ đại, tráng lệ, sử dụng rèm cửa sổ, vải màn, đồ dùng trên giường các thứ, tất cả đều là nền màu vàng tươi, phối với các loại hình thái hoa văn trang sức, làm người ta hoa cả mắt.

Tiểu Mã ngã chỏng vó nằm ở trên giường, từ bên ngoài gọi mấy tên thủ hạ của mình tiến vào, bảo bọn họ đi thăm dò tình huống bên ngoài, bởi vì Đằng Vĩnh Thanh mãi không trở về, Diệp Thiếu Dương lại bảo Bánh Bao ra ngoài tìm.

Đợi một hồi, nữ yêu gợi cảm xinh xắn kia trở về, hướng Tiểu Mã báo cáo, bên ngoài bùng nổ chiến tranh rồi: tuy Trương Vô Sinh còn có bốn tướng quân cầm quyền khác đều đã tỉnh táo, nhưng vẫn có mấy kẻ đóng quân ở quanh kinh thành cái gì bắc đại doanh nam đại doanh, mấy vị trưởng quan quân sự này đã nhận được tin tức, đã tổ chức bộ đội, hướng kinh thành xuất phát.

Tiểu Mã chủ động yêu cầu đi đem mấy tướng lĩnh bắt lại.

“Hai người bọn lông mày trắng cùng đi đi, một mình cậu ta tay chân vụng về. Đúng rồi đừng đem người ta giết chết, nhỡ đâu giống với Trường chưởng giáo của chúng ta là pháp sư biến ra thì sao.”

Ngô Gia Vĩ cười nói: “Yên tâm đi, nếu thật là như Trương sự thúc, tôi cũng không phải đối thủ.”

Bọn họ đi rồi, đoàn người Diệp Thiếu Dương tiếp tục chờ đợi, bảo Qua Qua đỡ Trần Duyệt đi phòng ngủ bên trong nghỉ ngơi trước.

Tâm tình Diệp Thiếu Dương bây giờ thật ra thoải mái hơn nhiều, người quen bên cạnh càng ngày càng nhiều loại cảm giác một mình chiến đấu của lúc ban đầu đã không còn nữa.

“Các vị hảo hán, muốn uống chút cháo hay không?” Hoàng để lúc này cảm xúc cũng ổn định xuống, thật cẩn thận kéo gần quan hệ.

“Cháo?”

“Hoa quế chè hạt sen, trẫm thích nhất, chuẩn bị sẵn trong cung.”

“Cho tôi một bát!” Trương Vô Sinh vừa nghe mắt liền sáng lên, “Cho tôi thêm chút điểm tâm.”

“Không được uống!” Bích Thanh rống lên.

Trương Vô Sinh và hoàng đế đều bị dọa giật mình, kinh ngạc nhìn cô.

Diệp Thiếu Dương phục hồi tinh thần, nói: “Cô ấy là yêu tinh hoa sen trắng đó. Hận nhất người khác ăn hạt sen...”

Trương Vô Sinh cạn lời.

Hoàng đế vội vàng tỏ vẻ còn có cháo khác, vì thế gọi tới cung nữ, dâng cho mỗi người một bát, mọi người uống cháo tán gẫu, Diệp Thiếu Dương thử hoàng đế mãi, hắn lại cái gì cũng không nhớ ra được.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghĩ đến, Bánh Bao không phải biết thuật đọc tâm sao, chờ nó trở về, thật ra có thể bảo nó dùng đối với hoàng đế một lần thử xem. Đúng, còn có Trần Duyệt, xem có thể hỗ trợ tìm ra thân phận chân thật của bọn họ hay không.

Kết quả về trước là Ngô Gia Vĩ, mang về một tin tức kinh người: bên ngoài đã thiên hạ đại loạn.

Sự tình xảy ra rất gấp gáp: khi hắn và Tiểu Mã chạy tới ngoài thành, đã có một mũi quân đội đóng quân ở phụ cận kinh thành chạy tới, không nói hai lời bắt đầu đánh luôn. Các binh sĩ đó huấn luyện tốt, vốn người của bọn họ là đánh không lại kết quả binh sĩ chi bộ đội kia, phàm là ai bị thương, lập tức hiện hình, tự nhiên cũng đều là các loại tà vật, sau đó địch ta chẳng phân biệt được bắt đầu công kích.

Hai người bọn họ thấy trường hợp không khống chế được, liên bảo người của mình đi vào trong thành, đem của thành đóng lại. Các tà vật kia liền đi công kích bộ đội của chính bọn họ, tất cả loạn cả lên.

Về sau toàn bộ bộ đội trừ số ít đào tẩu, còn lại thành tà vật hết, một bộ phận số người bắt đầu công thành, người của bọn họ bây giờ còn đang ngăn cản, người còn lại tản hết ra, chạy hết.

Diệp Thiếu Dương trợn mắt há hốc mồm, vội vàng bảo mấy người bọn Bích Thanh cùng đi thủ thành, bảo bọn họ cố gắng đừng thương tổn các tà vật kia, chống đỡ trước, chờ lệ khí của bọn họ đều biến mất, sẽ dần dần tìm về ký ức, đến lúc đó lại kêu gọi bọn họ đoàn kết lại...

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement