Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Chung Quỳ liếc hắn một cái, mắng: “Cái gì bổn vương bổn vương, ở trước mặt lão tử còn dám thể hiện? Cút xa một chút cho ta!”

Tiểu Mã bĩu môi, hắn thật ra không dám cùng với Chung Quỳ, chuồn đến phía sau.

Lâm Tam Sinh lại nói với Diệp Thiếu Dương về nguyên nhân mình tới đây --đều vì cậu ám ngữ kia của Diệp Thiếu Dương, bị hắn nhìn thấu, biết Diệp Thiếu Dương là đang tìm kiếm trợ giúp, vì thể chuẩn bị nhân mã, tới Thừa Đức, vừa lúc Chung Quỳ tìm Đạo Phong khắp nơi mà không được, tính đi tìm Tinh Nguyệt Nô gây sự trước, cũng tới Thừa Đức, vì thể cùng nhau vào cổ mộ...

May mà nơi đáp xuống chỉ ở ngoài mấy chục dặm, trợ giúp kịp thời, trái lại thật sự cứu được mạng của đám người Diệp Thiếu Dương.

“Chung thiên sư, gọi người một tiếng lão tổ, lần này thật sự cảm tạ rồi, coi như ta nợ ngươi một phần nhân tình, tương lai ta nhất định trả ngươi.” Diệp Thiếu Dương trình trọng nói với Chung Quý

Chung Quỳ đen mặt chưa lên tiếng, trong đầu lại rất hưởng thụ.

Ở nơi này nhìn thấy môn nhân đám người Tiểu Thanh Tiểu Bạch, Diệp Thiếu Dương hưng phấn nói không nên lời, lần lượt nói giỡn với bọn họ.

“Chị sao cũng đến đây, mau tới để tôi véo..." Một tay Diệp Thiếu Dương vươn về phía trước ngực Tuyết Kỳ, Tuyết Kỳ vội vàng dùng hai tay bảo vệ, nào ngờ một chiều này của Diệp Thiếu Dương là đánh nghi binh, tay nhanh chóng dời lên, véo một phát ở trên cái mũi của cô, lúc này mới phun ra hai chữ cuối cùng: “Cái mũi.”

“Giở trò lưu manh!”

Tuyết Kỳ làm hắn, chu mỏ nói: “Ai thèm tới cứu cậu chứ, nếu không phải Vũ Tình ra sức thúc giục tôi, sợ cậu chết ở chỗ này, tôi không tới cứu cậu đâu!”.

Nhắc tới Tạ Vũ Tình, trong lòng Diệp Thiếu Dương cảm thấy ấm áp một phen.

“Đúng rồi, sau khi cậu đi, một gã Diệp Thiếu Dương giả tới, thiếu chút nữa đã lừa gạt Vũ Tình...” Tuyết Kỳ đem chuyện Diệp Thiếu Dương giả nói một lần, Diệp Thiếu Dương nghe xong, chấn động không thôi, đối với Diệp Thiếu Dương này cuối cùng bị Đạo Phong xử lý, trong lòng cũng là cảm xúc lẫn lộn, dù sao, đó là một bản thân khác mà.

Nhưng, hắn cũng may mắn “Diệp Thiếu Dương” này bị xử lý, nếu không nhỡ đâu mình trực diện hắn, sẽ là một hình ảnh như thế nào? Diệp Thiếu Dương không có cách nào nghĩ được. Ít nhất, mình nhất định không đành lòng đi giết chết một mình khác nhỉ.

“Tinh Nguyệt Nô này, thật sự là bất chấp thủ đoạn." Chung Quỳ lần đầu tiên nghe được sự kiện này, cũng oán giận không thôi.

Đoàn người trở lại kinh thành.

Bọn Qua Qua và Bánh Bao đã chờ sốt ruột ầm cả lên, đột nhiên nhìn thấy nhiều đồng bạn như vậy, mọi người đều rất hưng phấn, càn quấy trêu đùa dính lấy nhau, về phần ngàn vạn sinh linh bị đánh thức kia, nhìn thấy Chung Quỳ giá lâm, ai cũng bị dọa tè ra quần. Nơi Chung Quỳ qua, các sinh linh đó đều quỳ gối trên mặt đất, bị dọa run bần bật.

Là sự thật sự!

Trong đại lão âm ty, bất luận lời của Phong Đô đại đế cùng Địa Tạng Bồ Tát, có quyền uy nhất là Thôi Ngọc cùng Chuyển Luân Vương, nhưng sinh linh tam giới, sợ hãi nhất chính là Diêm La vương cùng Chung Quỳ.

Diêm La vương thiết diện vô tư, Chung Quỳ ân oán rõ ràng hơn nữa đủ ác, bắt quỷ là ăn sống nuốt tươi, không ai không sợ.

Chung Quỳ từ giữa bọn họ đi qua như không có ai bên cạnh, đầu cũng không quay một lần.

Diệp Thiếu Dương cũng hiểu chuyện, vào hoàng cung, lập tức đem Chung Quỳ mời đến trên ghế

gười ta dâng lên trà thơm. Trong lòng Chung Quỳ thoải mái, xua tay nói: “Đừng làm ra những thứ vô dụng này, mau nói chính sự, Côn Bằng kia, ngươi nếu có biện pháp thì mau hỏi hẳn một chút, Tinh Nguyệt Nô ở đâu, ta xong việc còn phải nhanh chóng trở về!”

Diệp Thiếu Dương đem Côn Bằng kéo lên, giao cho Bánh Bao, xâm nhập thần thức của hắn... Một chiêu này hữu dụng hơn so với mọi hình phạt.

Sau một lúc, Bánh Bao kết thúc làm phép, ngồi ở trước mặt Côn Bằng kinh ngạc ngây người.

“Thế nào?” Diệp Thiếu Dương thúc giục hỏi.

“À, ta hơi sửa sang lại suy nghĩ một chút.” Bánh Bao nghiêng đầu tiếp tục ngây người, qua một lúc lâu, hít sâu một hơi, rồi nói với Diệp Thiếu Dương: “Ý thức bảo hộ thần thức của hắn thật mạnh, ta chỉ có thể cảm giác được một ít đoạn ngắn...”

“Tinh Nguyệt Nô ở đâu?”

“Ở... Ở trong một cái không gian bí ẩn, hẳn là động phủ, cụ thể không biết ở đâu.”

“Ngay cả Côn Bằng cũng không biết?"

“Hắn... Hẳn là không biết. Ở trong trí nhớ của hắn, lúc ấy Tinh Nguyệt Nô mở thế giới này, là dùng làm căn cứ, để ả có nguyện lực cuồn cuộn không ngừng mà hấp thu, chờ sau khi hấp thu đủ, 1 liền tiến vào tụ sở, bế quan luyện hóa Cửu Tinh Điệp Khí Trận... A mang vào mấy đệ tử, vì bảo đảm an toàn, à không nói cho bất luận kẻ nào tiến vào động phủ như thế nào, chỉ để lại mấy câu cho Côn Bằng, bảo lúc bất đắc dĩ, căn cứ manh mối có thể tìm được động phủ...”

“Để lại lời gì?” Diệp Thiếu Dương truy hỏi.

“Ta nghĩ chút nha, tổng cộng, diều tưởng khổng tước vương, Phật tử thân trung tàng, nhược tiến Cửu Tinh Các, tu hoa tiểu tứ ca.”

Đoàn người nghe xong, đầu tiên nhìn nhau, tiến tới đều tự suy tư về ý tứ bốn câu nói này.

Tiểu Mã lảm nhảm: “Tinh Nguyệt Nô này sợ là có bệnh nhỉ, nói thẳng ra là được, cần gì còn làm ra câu đố để người ta đoán!”

“Nói thẳng ra, bây giờ chúng ta chẳng phải biết rồi.” Diệp Thiếu Dương lườm cậu ta, tiếp tục tự hỏi.

“Hai câu nói phía sau trái lại dễ giải thích, tụ sở của ả, chính là tên Cửu Tinh Các, muốn tiến vào cần tìm được Tiểu Tứ ca trước... Tiểu Tứ ca là ai?”

Diệp Thiếu Dương nhìn quanh, mọi người đều là vẻ mặt mê mang, chỉ có vẻ mặt Trương Vô Sinh có chút không đúng, tựa như có chút kinh ngạc.

“Trong sự thúc, ông biết?”

“Tôi, tôi sao có thể biết, ngực tôi có chút đau..” Trương Vô Sinh nói xong ngồi xuống ở trên bậc thang, xoa ngực.

Tiểu Mã xua tay nói: “Tìm ra lời giải loại chuyện này, tìm quân sự, chúng ta không làm được, không phí đầu óc.”

Đoàn người vì thế nhìn về phía Lâm Tam Sinh.

Lâm Tam Sinh cau mày.

Ngô Gia Vĩ gãi đầu nói: “Kỳ quái, lẽ ra, Tinh Nguyệt Nô nếu để lại manh mối, tất nhiên là Côn Bằng có thể xem hiểu, bằng không không phải để lại tốn công? Bánh Bao, Côn Bằng thật sự không biết “Tiểu Tứ ca này là ai?”

Bánh Bao lắc đầu.

Lâm Tam Sinh chậm rãi nói: “Tinh Nguyệt Nô không để lại tên, mà là bỏ lại một câu đố như vậy, đã nói lên, Côn Bằng không biết Tiểu Tứ ca là ai...”.

Ngô Gia Vĩ còn muốn phản bác, Lâm Tam Sinh giơ tay, nói:

“Ta hiểu ý tứ của người, người nghe ta nói xong đã, Tiểu Tứ ca này, nhất định không phải Côn Bằng có thể nghĩ ra, bằng không câu đố sẽ không có ý nghĩa, nhưng lại là điều hắn có thể tiếp xúc đến, thí dụ như nói, nếu thực xảy ra chuyện ngoài ý muốn -- tựa như như bây giờ, Côn Bằng là bị chúng ta bắt, nếu hắn không bị bắt, nhất định sẽ nghĩ cách đi thông báo Tinh Nguyệt Nô, lúc này hắn sẽ nghiêm túc tự hỏi câu đố này, tìm kiếm tiểu Tam ca kia, hắn nhất định có thể thông qua manh mối nào đó, tìm được người này.

Hiểu ý tứ của ta sao, hắn không biết Tiểu Tứ ca này là ai, nhưng có thể thông qua manh mối điều tra ra, trong đầu hắn không có ký ức, tự nhiên là lúc trước chưa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, hắn không có sở thích giải câu đố.”

Không hổ là quân sự, nói một đoạn thôi mọi người đều hiểu.

Lâm Tam Sinh nói: “Đối với chúng ta mà nói, Tiểu Tứ ca" gì đó không dễ tìm như vậy, chỉ có thể đứng ở góc độ Côn Bằng, tìm kiếm manh mối..”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement