Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
“Cái này sao, thế nào cũng được.”

Diệp Thiếu Dương tâm thần hoảng hốt đứng dậy, nghĩ đến chuyện tối qua, đi qua hỏi cô: “Em tối hôm qua còn...”

“Được rồi, đều qua cả rồi.”

Chu Tĩnh Như cười cười, không để hắn nói tiếp.

Cô lại khôi phục bộ dáng bình thường.

Một ngày này, Diệp Thiếu Dương tới sở cảnh sát lấy khẩu cung, thăm dò được nữ cảnh quan Lưu Kỳ kia, lúc trước cùng với hắn bị pháp trận hút vào, cũng cùng nhau ra theo, đang ở trong bệnh viện tiếp nhận kiểm tra.

Diệp Thiếu Dương đem tình huống nói rõ, ký tên ở trên khẩu cung, nghĩ đến cái gì đó, hỏi: “Hồ sơ này sẽ không công khai chứ.”

“Đương nhiên, chỉ là vào sổ sách mà thôi, chuyện này, không còn gì tiếp nối chứ?” Diệp Thiếu Dương suy nghĩ một phen, lắc lắc đầu.

“Vậy thì tốt, mặc kệ thế nào, chỉ cần có thể kết án là được.”Cảnh quan kia đưa hắn rời khỏi.

Trở lại khách sạn, Diệp Thiếu Dương gặp mặt bọn lão Thu mấy vị pháp sư địa phương, biết được người của Long Hổ son đã đi cả rồi, mọi người ngồi xuống ăn cơm, Diệp Thiếu Dương cùng một đám đông bạn nhỏ của hắn cũng rời khỏi.

Chu Tĩnh Như đặt vé máy bay giúp bọn họ, bởi vì Trần Duyệt không có chứng minh thư, tương đối phiền toái, cũng may Có Chu Tĩnh Như, thông qua Trần Đào xử lý xong việc vé máy bay, đoàn người soát vé rồi lên máy bay.

“Thiếu Dương ca.” Diệp Thiếu Dương đột nhiên nghe thấy Chu Tĩnh Như gọi mình, quay đầu nhìn lại, Chu Tĩnh Như đứng ở cửa kiểm tra an ninh, hai tay đặt sau người, cười tủm tỉm nhìn hắn.

“Em sao không đi?”

“Em muốn xuất ngoại một chuyến, một đoạn thời gian mới trở về, dứt khoát từ nơi này bay qua đó là được.”

Diệp Thiếu Dương cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng lý do của cô không có cách nào phản bác.

Chu Tĩnh Như hướng hắn vẫy tay, “Bảo trọng nha, anh Thiếu Dương. Còn có mọi người.”

Đoàn người đều nói lời từ biệt với cô.

“Em... Em chú ý an toàn nhé.”

“Em sẽ. Mọi người mau đi đi.”

Đoàn người bắt đầu từ cầu thang đi vào bên trong.

Diệp Thiếu Dương còn đứng ở cửa vào, nhân viên công tác bắt đầu thúc giục hắn.

“Thiếu Dương ca, anh đi nhanh đi, em sẽ chăm lo tốt cho bản thân.” Chu Tình Như dùng sức hướng hắn phất tay.

Diệp Thiếu Dương bị nhân viên công tác đẩy đi vào bên trong, đến chỗ ngoặt, phía sau đột nhiên vang lên tiếng hô của Chu Tĩnh Như: “Anh Thiếu Dương!”

Diệp Thiếu Dương quay đầu, nhìn cô, nhìn thấy cô một lần cuối cùng: mặc quần bò vàáo lông tay áo dài hồng, giày thể thao, trên đầu đội mũ lưỡi trai màu lam nhạt, cực kỳ nhanh nhẹn gọn gàng, giống sắp đi lữ hành.

Sau đó hắn đã bị đẩy vào cabin.

Một tia cảm giác không rõ trào lên trong lòng Diệp Thiếu Dương, chờ hắn tới trên chỗ ngồi, lập tức lấy ra di động gửi tin cho Chu Tình Như ở trên wechat, nhưng chưa được đáp lại.

Sau đó máy bay cất cánh, không thể không tắt di động, đọi tới Thạch Thành, máy bay hạ cánh, hắn vội vàng mở di động, có một tin nhắn do Chu Tĩnh Như gửi đến:

Thiếu Dương, em đi đây, em đi châu u du học, có thể vài năm cũng sẽ không về nước, cũng có thể vĩnh viễn không quay về. Em từng yêu anh, nhưng không thể ở lại bên cạnh anh, em muốn bắt đầu cuộc sống mới, em sẽ đổi điện thoại, anh đừng liên hệ em, em sẽ gửi bưu thiếp cho anh, chúc anh tất cả mạnh khỏe, có lẽ, em sẽ vẫn luôn yêu anh tiếp, tùy tiện đi.

Quên em đi, nhưng đừng quên triệt để như vậy, ít nhất, nhớ từng có em người này.

Mắt Diệp Thiếu Dương đã ươn ướt, không thấy rõ chữ viết trên màn hình, trong đầu lặp đi lặp lại đều là một màn Chu Tĩnh Như ở trong sân bay hướng mình mỉm cười xua tay.

Anh đương nhiên sẽ không quên em, bởi vì, em sẽ luôn luôn ở trong lòng anh.

Tuy không nỡ tách ra, nhưng Diệp Thiếu Dương cũng rất vui với lựa chọn của Chu Tĩnh Như.

Có lẽ theo thời gian qua đi, cô ấy sẽ chậm rãi quên mình, sau đó gặp được một người có thể nắm tay cô ấy đi tới đầu bạc. Chỉ mong.

Tạ Vũ Tình ở sân bay nghênh đón, đi lên cho hắn một cái ôm thật to.

Vừa tiễn bước Chu Tĩnh Như, lại gặp Tạ Vũ Tình, nghĩ đến bọn họ là trạng thái giống nhau, Diệp Thiếu Dương có chút áy náy, cảm thấy mình chung quy phải làm chút gì đó.

Hắn không nói với bất luận người nào chuyện Chu Tĩnh Như một đi không trở lại.

Lão Quách ra ngoài cũng rất lâu, lập tức vội vàng về nhà gặp vợ. Diệp Thiếu Dương mang theo đoàn người về nhà, trong nhà tất cả lộn xộn, khung cửa phòng ngủ mình còn hỏng rồi.

Tạ Vũ Tình đem hắn kéo đến phòng, đem tình huống Diệp Thiếu Dương lần, Diệp Thiếu Dương lúc trước tuy từng nghe Thu Oánh và Lâm Tam Sinh nói, nhưng lúc ấy không biết chi tiết, hôm nay nghe được những chi tiết này, cảm giác không thể tưởng tượng.

“Vậy chị. Chị không sao chứ, hắn không ức hiếp chị chứ?” Diệp Thiếu Dương hỏi Tạ Vũ Tình.

“Ức hiếp chị làm gì, hắn muốn đóng giả thành cậu, vì sao phải ức hiếp chị.” Nói xong đột nhiên hiểu ra, trừng mắt nhìn Diệp Thiếu Dương một cái nói: “Thôi đi, cho dù là cậu thật, chị cũng sẽ không để cậu chiêm tiện nghi!”

Diệp Thiếu Dương lúc này mới yên tâm.

Qua Qua nói: “Lão đại, ngươi nên may mắn, thằng cha giả mạo người chưa hủy thanh danh của ngươi, nhỡ đâu hắn đi khắp nơi phạm tội, hoặc là cởi truồng ngoài đường các thứ, người ta còn tưởng rằng đó là người..."

Tạ Vũ Tình bật cười.

Diệp Thiếu Dương hung hăng trừng mắt nhìn nó một cái, “Đầu óc người nghĩ xa quá rồi đó!”

Cùng nhau ăn cơm trưa, sau đó Tạ Vũ Tình đem Tuyết Kỳ mang đi, Trần Duyệt ở lại, cũng may trong nhà Diệp Thiếu Dương nhiều phòng, thu dọn ra một gian phòng cho cô ở.

Diệp Thiếu Dương chỉnh lại một phen, chạng vạng liên hệ với lão Quách một lần, vốn muốn tìm hắn

vừa lúc lão Quách là ở nhà tiếp điện thoại, Quách đại tẩu đoạt lấy di động, cứ ép hắn tới ăn cơm.

Quách đại tẩu phải nói là nhiệt tình, Diệp Thiếu Dương đành phải đi qua.

Sau khi gặp mặt, Quách đại tẩu thân thiết trước sau như một, Diệp Thiếu Dương ngược lại có chút xấu hổ, dù sao đem lão Quách mang đi lâu như vậy, vì thế giải thích với cô, Quách đại tẩu lại hoàn toàn không để trong lòng.

“Chỉ cần người ổn cả, chị kệ ông ấy đi đâu cũng được. Vợ chồng già cả rồi, con cái lại không ở bên người, chị với ông ấy mỗi ngày ở với nhau làm gì, còn phải nấu cơm cho ông ấy."Quách đại tẩu liếc xéo lão Quách một cái, “Thiếu Dươngchị nói với chú, chị là ủng hộ ông ấy đi cùng với chú, còn tốt hơn trước khi quen biết chú, luôn đi phòng mát xa... A, bây giờ không đi nữa rồi nhỉ?”

Diệp Thiếu Dương liên tục lắc đầu, quay đầu nhìn lão Quách, bộ dáng như trút được gánh nặng.

Ở trong nhà lão Quách ăn sủi cảo, Diệp Thiếu Dương theo lão Quách cùng đi cửa hàng, phối các loại thuốc phép, đựng đầy một ba lô, thắng lợi trở về.

Lão Quách tiến hắn đi gọi xe, ở trên đường dặn hắn, “À, trở về nhỡ đâu chị dâu để hỏi đệ, đệ cứ nói ta đi chỗ để hỗ trợ... Làm gì cũng được, dù sao cứ nói ta ở chỗ đệ, nhớ kỹ đó!”

Diệp Thiếu Dương giật mình nhìn hắn, “Sư huynh thực tế đi đâu?”

“Đi... Mát xa.” Lão Quách cười hắc hắc.

“Móa, huynh thật sự đi à.”

“Chính quy mà, đệ nghĩ cái gì thế, không tin để đi cùng với ta đi!”

Diệp Thiếu Dương đương nhiên không đi, đâm chọc hắn vài câu, tới đầu đường, lúc chờ xe, lão Quách hỏi hắn: “Đúng rồi tiểu sư đệ, đệ rốt cuộc có biết Sơn Hải n ở đâu hay không?”

“Nói bao nhiêu lần rồi, thật sự không biết.”

“Đệ cố nhớ cho kỹ, đã nhiều người như vậy đều yếu, nói rõ thật là bảo bối.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement