Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên nhớ tới, nếu thiên phong lôi hỏa kỳ nếu phối hợp với thần phù lục lôi phong yêu phù mà mình mới học được, uy lực có khả năng gia tăng mấy lần.

Chả lẽ sư phụ biết được chuyện này, mới cố ý đem thiên phong lôi hỏa kỳ cho mình? Còn nữa, sụ phụ tính được mình chuẩn bị chiến đấu nguy hiểm, nên đưa thiên phong lôi hỏa kỳ tới, chẳng lẽ tất cả chuyện mình làm ở trong Thạch thành, đều bị lão nhân ấy biết hết? Nghĩ vậy Diệp Thiếu Dương liền hỏi Trương vĩ kiệt “Lão nhân kia gần đây có xuống núi hay không?”

Trương vĩ kiệt gãi gãi đầu nói “Sư phụ vẫn luôn không có ở trên núi, ai cũng không biết lão đi đâu, mới đây mới về núi, lập tức triệu đệ tới, đi xuống núi đưa đồ cho huynh.”

Vẫn luôn không ở trên núi ….

Chẳng lẽ là ở Thạch thành, nhưng sao không tìm mình? Mặc kệ thế nào Diệp Thiếu Dương cảm thấy, lão nhân kia đều không có đạo nghĩa, đột nhiên nhìn thiên phong lôi hỏa trong tay, ân, chuyện này còn tạm được, cũng coi như đưa than ngày tuyết.

Nghĩ nghĩ rồi hỏi “Sư phụ còn có nói gì không?”

“Sư phụ nói, con anh sát năm xưa hại ngươi đã xuất hiện, thứ này vì ngươi mà sinh, còn phải chờ ngươi đi xử lý, đem nó tiêu diệt.”

“Cái gì, anh sát xuất hiện!”

Diệp Thiếu Dương khiếp sợ không thôi, lúc xưa sư phụ không cẩn thận để nó chạy thoát ….

mất tích mười mấy năm, rốt cuộc đã xuất hiện? Nó nếu dám xuất hiện, nhất định là tu vi đã đại thành, cảm giác mình có thể tung hoành nhân gian, tên này sợ là khó đối phó.

“này này, nhị sư huynh, sư phụ còn nói một câu, có muốn nghe không? “Còn không mau nói!”

Diệp Thiếu Dương trách mắng, gần đây toàn gặp mấy người giống nhau, đều thích thừa nước đục thả câu.

Trương vĩ kiệt thẳng eo, làm bộ làm tịch, hắng hắng giọng “Diệp Thiếu Dương tiếp pháp chỉ …..”

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, Cái gọi là “Pháp chỉ”

chính là lời nói thập phần quan trọng của chưởng môn Mao sơn, đối với đệ tử nào đó cần phải truyền lời qua người trung gian, người trung gian khi truyền không được nói sai một chữ, người lãnh pháp chỉ cũng làm như chưởng môn nhân đang nói, cần phải cung kính quỳ xuống tiếp chỉ, điểm này giống với thánh chỉ khi xưa.

Trương vĩ kiệt thẳng sống lưng, chờ Diệp Thiếu Dương quỳ xuống lãnh chỉ, kết quả bị Diệp Thiếu Dương tát một cái ngay ót “Nói nhanh đi!”

Trương vĩ kiệt sửng sốt, ngập ngừng nói “Nhị sư huynh, còn quy củ….”

“Ở chỗ của ta không có quy củ!”

Diệp Thiếu Dương không kiên nhẫn “Lão gia hỏa kia cùng ta nói chuyện, ta nào phải quỳ nghe, ngươi nghĩ nhiều quá!”

Trương vĩ kiệt câm lặng, nghĩ đến Diệp Thiếu Dương là nội môn đệ tử duy nhất, tương lai là chưởng môn nhân, không dám đắc tội, dù sao người phá hư quy cũng là hắn, đến lúc có chuyện cũng không lên đầu mình, vì thế nói “Diệp Thiếu Dương cái thằng nhóc chết tiệt nghe đây, Thiên địa hỗn độn, không sinh bất diệt, bất cấu bất tịnh, âm dương hóa kính, thiên địa làm phù, có thể thu hỗn độn…..



Diệp Thiếu Dương kinh ngạc, đợi một hồi không thấy Trương vĩ kiệt hé răng nói nữa “Hết rồi?”

Trương vĩ kiệt gật gật đầu “Chỉ có một câu này”

Diệp Thiếu Dương ngồi trên ghế, lặp lại lời sư phụ nhờ mang tới cho mình, lúc đầu nghe căn bản không biết có ý tứ gì, sau lại nghĩ đến “không sinh bất diệt, bất cấu bất tịnh”

lời nói này, rất giống với Tứ bảo đã nói với mình về Bạch y nhân, trong lòng cả kinh, hay là sư phụ biết mình không tra ra được thân phận của bạch y nhân, nên mới nhắc nhở? Đến câu kia “Âm dương hóa kính, thiên địa làm phù, thu hỗn độn”

, hay là nói biện pháp đối phó với nó? Âm dương hóa kính, đại khái là chỉ âm dương kính, còn có thiên địa hóa phù, là cái quỷ gì? “Tiểu sư đệ, đây là yết ngữ?”

Lão Quách đang dựa vào cánh cửa bên ngoài, lời nói ngưng trọng.

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, Thanh Vân Tử là muốn nói cho mình chân tướng, nhưng lại lo lắng đến tiết lộ thiên cơ, cho nên không dám nói thẳng, mới dùng vài câu tương đối mờ mịt “yết ngữ”

, đều này, Diệp Thiếu Dương có thể lý giải, không phải là đang cố lộng huyền hư.

Đạo gia có một từ kêu là “Kiếp số”

, cho rằng người đang gặp nguy nan, đều là kiếp số, có kiếp số cho phép quý nhân tương trợ, nhưng không thể thay thế độ kiếp, có kiếp số chỉ có chính mình một người đi thừa nhận, có thể qua được hay không thì xem vào tạo hóa cùng nỗ lực của chính mình.

Thanh vân tử mười năm gần đây, vẫn luôn nghiên cứu “Tính toán Thiên cơ”

có thể suy đoán ra người nào đó trải qua kiếp số, có thể giúp hay không thể giúp, có thể giúp liền giúp, không thể giúp nếu nhắc nhở một câu đều tính là tiết lộ thiên cơ, chính mình sẽ bị trời phạt.

Nếu giúp bằng lời nói, chỉ có thể lựa chọn một ít yết ngữ hoặc câu đối, đưa cho đối phương, nếu đối phương ngộ ra thì xem là cơ duyên, không ngộ ra thì tính là xui xẻo.

Từ cổ chí kim, tông sư đại năng, khi xem bói toán cho người khác đều làm như vậy.

Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh, nguyên lai chuyện này mình làm giống như đang tương trợ cho Trang Vũ Ninh, kỳ thật mình cũng là mệnh trung kiếp số.

Lần thứ hai cẩn thận nghĩ lại câu nói của Thanh vân tử, Diệp Thiếu Dương bỗng nhiên phát hiện, chỉ mấy câu ngắn ngủi, cái từ “hỗn độn”

này sử dụng đến hai lần, nghĩ nhất định nó là mấu chốt, nhưng suy nghĩ một hồi lâu cũng không thể giải ra được từ yết ngữ này, lại nghĩ đến tối nay Tứ bảo đến tìm mình để đi đến giếng trời nhìn lén Bạch y nhân, đến lúc đó kết hợp với lời nói của sư phụ, có lẽ sẽ có phát hiện, vì thế không suy nghĩ nữa.

Nhưng Thanh Vân Tử nhắc đến chuyện anh sát đã xuất hiện,chuyện này làm cho trong lòng hắn nổi lên sóng lớn, chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến, xem ra còn chờ mình kết thúc chuyện bên này, rồi còn phải về quê một chuyến, đối phó với con anh sát nên chết mười mấy năm trước, đương nhiên là chính mình cần phải vượt qua kiếp này đã.

Mười mấy năm đã không có trở về ….

nghĩ đến về nhà, trong lòng Diệp Thiếu Dương dâng lên cổ chờ mong, càng nhiều là thổn thức, chính mình ….

đâu còn có gia đình.

Buổi tối, lão Quách mời khách, sư huynh đệ ba người bên nhau ăn cơm, Diệp Thiếu Dương buổi tối có hành động, không dám uống rượu, bất quá cùng với Trương vĩ kiệt nói chuyện thật vui vẻ.

Trong bữa tiệc, Trương vĩ kiệt biểu đạt với Diệp Thiếu Dương ý muốn học mấy cái pháp thuật mới, theo quy củ thì hắn không phải là nội môn đệ tử, không có tư cách tu luyện nội môn pháp thuật.

Bất quá là Diệp Thiếu Dương từ trước giờ là người không tuân theo quy củ, xem hắn từ xa đến nơi này truyền tin cho mình, nên dạy hắn một ít, Trương vĩ kiệt rất là vui vẻ.

Cơm nước xong, Trương Vĩ Kiệt nói với Diệp Thiếu Dương ngày mai mình phải trở về.

Đây là quy củ của tông môn, ngoại môn đệ tử chưa xuất sư, không được xuống núi quá ba ngày, đi truyền tin cũng không ngoại lệ.

Diệp Thiếu Dương cũng biết, cho nên không có giữ hắn, nói “Buổi tối hôm nay, ta có chuyện muốn làm, ngươi buổi tối hãy ở lại nơi này, cùng tâm sự với Quách sư huynh đi.”

Lão Quách lập tức hưng phấn nói “Tốt nha, vĩ kiệt, đêm nay sư huynh dẫn ngươi đi chơi…..”

Diệp Thiếu Dương nghe trong giọng hắn có điểm đang khinh, vội vàn nói “Tiểu sư đệ còn nhỏ, ngươi đừng có mà dẫn hắn làm xằng bậy, đừng dạy hư người khác.”

Lão Quách nói sẽ không.

Diệp Thiếu Dương cáo từ rời đi, Trương vĩ kiệt đột nhiên nói phía sau hắn “Nhị sư huynh, sư phụ còn có một câu.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement