Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Diệp Thiếu Dương thử cảm thụ khí tà linh trên người y, rốt cuộc thất bại.

"Đừng phí sức, ở trong mộng, ngươi chẳng có chút pháp lực nào!". Bạch y nhân nhàn nhạt nói.

"Ta muốn tỉnh lúc nào mà chả được, lần này ngươi đừng hòng chạy thoát!". Diệp Thiếu Dương mỉm cười khiêu khích, chuẩn bị cắn đầu lưỡi, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm ngay dưới gối, mặc kệ y có tu vi thâm sâu bao nhiêu, ta cũng đố y giữ lại được.

Bạch y nhân nói: "Hay là ngươi ở lại xem thảm kịch năm đó chút đi, cũng miễn cho ta một chuyến uổng công, phụ Nhuế tiểu thư nhờ vả, còn muốn đấu pháp, chờ sau khi ra ngoài.".

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra: "Nhuế Lãnh Ngọc? Các ngươi có quan hệ như thế nào?"

"Không có quan hệ gì cả, đừng căng thẳng!". Bạch y nhân cười cười: "Ngươi bây giờ cái gì cũng muốn hỏi, thế nhưng ta tiêu tốn rất nhiều tu vi xây dựng mộng cảnh, không phải là để nói chuyện phiếm với ngươi, tiếp theo ngươi sẽ nhìn thấy tình cảnh năm đó tái hiện lại một cách chân thực, để cho ngươi biết, vì sao Phùng Tâm Vũ biến thành ma.".

Bạch y nhân chỉ về hướng bên cạnh, một đôi nam nữ từ đầu bên kia sóng vai nhau đi tới.

Nam mặc âu phục màu trắng, tóc chẻ ngôi ba bảy cực kỳ thịnh hành thời đó, trông rất nho nhã tuấn tú, nữ thì... Diệp Thiếu Dương bỗng cả kinh: "Đây không phải là Phùng Tâm Vũ sao?"

Hai người vừa đi vừa trò chuyện với nhau, Phùng Tâm Vũ có chút khẩn trương. Diệp Thiếu Dương nhìn chằm chằm vào sắc mặt của Phùng Tâm Vũ, lắc đầu, Phùng Tâm Vũ lúc này thanh khiết động lòng người, trong sáng y như nữ sinh, khó có thể tưởng tượng được tương lai nàng sẽ trở thành một quỷ thi vạn người kinh sợ.

Bước đến gần hai người, những lời đối thoại của bọn họ truyền vào tai Diệp Thiếu Dương và Tiểu Mã:

"Đông Dã, em không muốn làm việc ở đây, mặc dù bọn Nhật Bản ngu ngốc, thế nhưng anh cũng biết, bọn chúng vốn là kẻ xâm lược, nghĩ đến phải phục vụ cho bọn chúng, em thật sự..."

"Anh hiểu rồi!". Người được gọi là Đông Dã vỗ vỗ vai nàng, dẫn dắt từng bước: "Kỳ thực bọn họ cũng không muốn làm kẻ xâm lược, có điều bọn họ là binh sĩ, không thể bất tuân quân lệnh, trong mắt thầy thuốc chúng ta, chỉ có người bệnh, không có địch nhân, ở đây thật sự thiếu bác sĩ biết tiếng Nhật, không thể nói chuyện với bệnh nhân. Xem như em giúp anh nhé, có được không? Đại tá đã ra lệnh cho anh, hôm nay nhất định phải mang đến cho gã một bác sĩ tốt...".

Đông Dã ôm Phùng Tâm Vũ, cùng nhau bước đi.

"Tên mặt trắng này, con mẹ nó, lão tử thật muốn đấm cho hắn một cái!". Tiểu Mã nhìn theo bóng lưng của hắn, căm giận mắng.

Đi tới cuối hành lang, Đông Dã nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong truyền tới một giọng nam trung niên: "Vào đi!"

Đông Dã đẩy cửa, kéo Phùng Tâm Vũ vào phòng.

Diệp Thiếu Dương đuổi theo phía sau, cũng đẩy cửa bước vào, liếc mắt liền thấy phía đối diện có treo một lá cờ hình thuốc cao (1), phía dưới là bản đồ Trung Quốc, một sĩ quan Nhật Bản béo lùn đang nằm dài trên bàn viết viết gì đó.

(1) Cờ hình thuốc cao: Ý chỉ quốc kỳ của Nhật Bản giống miếng cao dán. Sử Trung Quốc kể rằng: Giám Chân đại sư thời Đường có lần sang Nhật Bản đã dẫn theo một vị thái y giỏi về cao dán. Khi ấy bên Nhật đang phổ biến một chứng bệnh lạ, người nhiễm bệnh tứ chi co quắp khó hiểu, sau đó ngã xuống đất, hai mắt trợn lên, miệng sùi bọt mép, chỉ vài hôm là đột tử. Thầy thuốc khắp Nhật Bản thúc thủ vô sách, vì vậy rất nhiều người chết. Vị thái y này đến Nhật Bản đã dùng thuốc cao gia truyền của mình trị khỏi bệnh cho người Nhật, được Nhật Hoàng khen tặng, giữ lại, tặng một tấm biển trắng hình cao dán tròn màu đen cho ông. Ông dùng thuốc cao của mình chữa được rất nhiều bệnh khác như nhức đầu chóng mặt, tiêu chảy, trúng gió cho người Nhật… Người Nhật nhớ ơn ông, treo nhiều lá cờ hình cao dán trong nhà, nhìn thấy sẽ an tâm như nhìn thấy Chữ Thập Đỏ ngày nay, sau đó đề cử làm quốc kỳ, sơn lại vòng tròn màu đen thành màu đỏ, đồng thời nói là vầng thái dương của họ.

"Đại tá, vị này là bằng hữu của tôi, tên là Phùng Tâm Vũ.". Đông Dã cung kính giới thiệu: "Nàng là người nước Hoa, du học ở Nhật Bản, là bạn học của tôi, y thuật giỏi, nói tiếng Nhật rất tốt!”.

Đại tá ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt thoáng cái đã bị Phùng Tâm Vũ hấp dẫn, nhếch miệng cười, một tia dâm tà từ trong mắt gã chợt lóe, rất nhiệt tình trò chuyện với Phùng Tâm Vũ.

Phùng Tâm Vũ cúi đầu, hai tay giao nhau, vẻ mặt thập phần khẩn trương, dùng câu chữ đơn giản nhất để trả lời đại tá.

Tiểu Mã "A" một tiếng: "Kỳ quái, lão quỷ này sao có thể nói tiếng Trung lưu loát như thế?"

Bạch y nhân nói: "Đây là mộng ảo ta tạo nên, ta nghĩ để cho bọn họ nói ngôn ngữ gì cũng được, miễn là không thay đổi nghĩa, coi như là phiên dịch được rồi!". Bạch y nhân phất phất tay, cảnh tượng trong nháy mắt biến hóa, trở thành một gian phòng bệnh, Phùng Tâm Vũ đang bôi thuốc lên bụng gã đại tá, gã quỷ kia thì nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Phùng Tâm Vũ, đột nhiên đưa tay bóp một cái, Phùng Tâm Vũ run lên, khóc lóc chạy ra ngoài.

Tiểu Mã mắng: "Mẹ kiếp, đã bị thương mà còn trêu chọc em ấy, tên mất dạy!".

"Nhìn cuộc vui rơi lệ, thay cổ nhân thương tâm. Xem tiếp đi!". Bạch y nhân cười cười.

Ba người đi tới cửa thang lầu, nhìn thấy Phùng Tâm Vũ nhào vào lòng Đông Dã, huhu khóc lớn: "Em không muốn ở đây, Đông Dã, anh dẫn em đi đi, chúng ta không cần làm những việc này, chỉ cần sống một cuộc sống gia đình yên ấm, không phải tốt sao?".

Đông Dã vuốt ve mái tóc của nàng: "Nghe lời anh, cố chịu đựng một tháng nữa thôi, anh đã xin chuyển bệnh viện, nếu bây giờ chúng ta đi khỏi thì mọi thứ sẽ thất bại, chỉ một tháng nữa thôi..."

Diệp Thiếu Dương thở dài, không nghĩ tới, Phùng Tâm Vũ lại là một thiếu nữ si tình như thế.

"Sau đó, Phùng Tâm Vũ bị quấy rối nhiều lần, thế nhưng Đông Dã vẫn khẩn cầu nàng ở lại, thời gian hữu hạn, chúng ta lướt qua khúc này, các ngươi cứ thử tưởng tượng đi, một cô gái mà phải chịu biết bao nhiêu khổ cực như thế, tất cả chỉ vì tình lang, vậy mà nàng vẫn dứt khoát ở lại, kết quả..."

Diệp Thiếu Dương phất tay: "Đừng nói nhiều, mau mau đến nội dung trọng yếu!".

Bạch y nhân bất đắc dĩ cười cười, phất tay một cái, hình ảnh thoáng chốc biến thành một căn phòng trống, Phùng Tâm Vũ đứng trước cửa, khóc lóc lui về phía sau, đối diện nàng là tên đại tá Nhật Bản xấu xí.

"Đại tá, ngài tha cho tôi đi, tôi là bạn gái của Đông Dã, ngài không thể làm vậy với tôi, tôi cầu xin ngài! Đại tá!". Phùng Tâm Vũ khóc hết nước mắt, đau khổ cầu xin.

"Thật không? Ta chưa từng nghe Đông Dã nói qua, đến đây, đến đây nói cho ta biết.". Đại tá nở nụ cười dâm đãng tiến tới, ép Phùng Tâm Vũ vào góc tường, Phùng Tâm Vũ thét lên, từ trên giường bò qua, chạy đến phía sau cửa, định kéo cửa bỏ chạy, kết quả đụng vào người một nam nhân đang chắn phía trước, ngẩng đầu lên nhìn, là Đông Dã, nàng vội vàng nắm lấy tay hắn, khóc lóc nói: "Đông Dã, anh mau cứu em, mau cứu em!"

Đông Dã nghi hoặc nhìn nàng, lại nhìn tên đại tá, nhất thời hiểu được chuyện gì đang xảy ra, do dự nói: "Đại tá, cô ấy là bạn của tôi!”.

Đại tá cười lạnh một tiếng: "Đông Dã, là bạn gái của mày sao, nói đi, bạn gái mày là nó, hay là cháu gái của tao? Không có Reiko, mày có thể có ngày hôm nay ư? Chó chết, nếu như dám lừa dối cháu gái tao, mày biết hậu quả là gì không?”.

"Tôi..."

Đại tá khẽ cúi đầu, uy nghiêm nhìn hắn, ra lệnh: "Đóng cửa lại, ra ngoài, coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Đông Dã, cơ hội chỉ có một lần.".

Đông Dã có chút đấu tranh nội tâm.

Phùng Tâm Vũ đã quên tình cảnh của mình, ngẩng đầu, mở to đôi mắt đầy nước mắt nhìn hắn, lẩm bẩm nói: "Những điều y nói, là thật sao? Anh còn có một cô bạn gái người Nhật?"

Đông Dã không dám nhìn nàng, hít sâu một hơi, trong ánh mắt xẹt qua một tia quyết tuyệt, ghé vào bên tai nàng, nói rằng: "Hãy hầu hạ đại tá cho thật tốt, y sẽ không bạc đãi em.". Sau đó dùng lực, đẩy nàng ngã xuống đất, đóng cửa lại.

Mấy giây sau, trong phòng vang lên tiếng cười dâm đãng của đại tá, tiếng thét chói tai thê thảm của Phùng Tâm Vũ, hòa cùng tiếng y phục bị xé rách một cách đau đớn.

Đông Dã cúi đầu, đầu chạm vào cửa, hai tay nắm chặt, nước mắt rơi: "Tâm Vũ, anh chỉ là thân bất do kỷ, đừng trách anh, nếu có kiếp sau, anh sẽ đền đáp cho em thật tốt!" Nói xong câu đó, hắn hình như cảm thấy tâm lý thoải mái hơn, hít một hơi thật sâu, xoay người rời đi…

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement