Truyện: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân (full) Diệp Thiếu Dương - Tác giả: Thanh Tử

Advertisement
Đỗ Hổ khoa tay múa chân mấy cái, nhưng không làm lại được, nói: “Lúc ấy tay trái cô ta làm mấy tư thế rất kỳ quái, sau đó tay phải chụp lên đỉnh đầu của mình, một chưởng đánh xuống, hộp sọ vỡ toang, máy chảy rất nhiều mà chết, trước khi chết còn oán giận mắng Tử Nguyệt, tuyên bố sau khi chết cũng phải tìm Tử Nguyệt mà báo thù……”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lập tức kinh hãi, theo những gì Đỗ Hổ vừa kể, tay trái của Lâm Du nhất định là đang kết ấn, sau đó tay phải đập vỡ hộp sọ của mình, đây là cách tự vẫn hung tàn nhất, pháp sư dùng phương thức này để chết, phần lớn pháp lực khi còn sống có thể chuyển hóa thành oán khí, ngay lập tức sau khi chết sẽ biến thành lệ quỷ.

Diệp Thiếu Dương thở dài trong lòng, thật không thể nghĩ được, chuyện này thế mà làm liên lụy đến nhiều người như vậy, ân oán lẫn lộn trong đó không nói rõ hết được …… Quay đầu nhìn Đỗ Hổ, nói: “Hiện tại ông có thể tự mình đi được chứ, ta cũng muốn xem mấy tấm ảnh của ông, kiểm tra một chút.”

“Có thể, ta đã tỉnh táo lại rồi, không có việc gì nữa.”

Đỗ Hổ cố sức đứng dậy, nhìn xuống hai chân của mình, cảm khái nói: “Thượng đế phù hộ, rốt cuộc ta đã được hồi sinh.”

Diệp Thiếu Dương ngạc nhiên, hỏi: “Ông thực sự là tín đồ Cơ Đốc giáo?”

Đỗ Hổ nói: “Cũng xem như thế, nhưng không có thành kính, cha mẹ ta là tín đồ Cơ Đốc giáo, hồi đó không có sách xem, ta lén cầm một quyển " Kinh Thánh" đến trường đọc chơi, bị bạn học phát hiện, rồi báo cáo ta, nói ta tuyên truyền mê tín phong kiến, là Tử Nguyệt đã bảo vệ ta, cho nên bọn họ lén lút nói giỡn đều kêu ta là mục sư.”

Diệp Thiếu Dương bảo Kỳ Thần giúp Đỗ Nghĩa, đỡ Đỗ Hổ đi đường, còn mình với Tạ Vũ Tình ngồi trên xe chờ bên ngoài.

“Thiếu Dương, lúc nãy các người nói đến đạo Cơ Đốc ta mới nhớ, các nước phương Tây, có pháp sư hay không?”

Tạ Vũ Tình đột nhiên hỏi.

“Như thế nào lại không có! Vu sư Tây phương, Pharaoh, cha xứ kỳ thật cũng đều là pháp sư, hơn nữa có lẽ cô không để ý, từ mấy ngàn năm trước, khi phương Đông với phương Tây còn chưa biết về nhau, hai bên đã có rất nhiều lễ nghi tương tự, như là hiến tế, đặc biệt là tế sống, còn có phương thức vu y cứu người, thảo dược sau khi cầu nguyện mới sử dụng, đều thực sự rất giống nhau.”

Tạ Vũ Tình nghiêng đầu nghĩ một hồi, nói: “Giống như là có chuyện như vậy, vì sao lại vậy?”

“Trừ bỏ hình thức khác nhau, thì bản chất của tất cả pháp thuật đều giống nhau, chỉ là nơi phát ra pháp lực bất đồng mà thôi, Đạo gia với Phật gia khác nhau cũng là chỗ này.”

Lúc này hai người đã lên xe, mấy người Đỗ Hổ hơi chậm một chút, vẫn chưa đi tới, tranh thủ chút thời gian trống, Tạ Vũ Tình lại hỏi một vấn đề mà từ nhỏ cô vẫn luôn thắc mắc: “Người nước ngoài sau khi chết, hồn phách cũng đi tới địa ngục của chúng ta sao, tuy đạo Cơ Đốc cũng tồn tại địa ngục, nhưng mà miêu tả cũng không có giống của chúng ta.”

Diệp Thiếu Dương cười cười, nói: “Người nước ngoài tự nhiên có chỗ cho người nước ngoài tới, sao lại có thể vào địa ngục của chúng ta.”

Tạ Vũ Tình nói: “Chẳng lẽ cũng giống như nhân gian, cũng là quốc gia này khác quốc gia khác sao?”

“Có phải hay không, dùng một câu trong Phật giáo mà nói, vũ trụ hư không vô tận, ba ngàn đại thế giới, cũng không có giống như chúng ta tưởng tượng, địa phủ của người nước ngoài không nằm trong không gian của chúng ta, đến cả cấp bậc quỷ hồn, nha môn địa phủ gì đó, tất nhiên sẽ có nét riêng biệt, không cần hỏi ta là có bộ dáng như thế nào, vì đia phương đó ta vĩnh viễn không để đến được, cũng không hứng thú muốn biết.”

Tạ Vũ Tình còn định nói thêm, Diệp Thiếu Dương đã xua tay nói: “Cô không nên hỏi lung tung làm rối loạn vấn đề, gián đoạn suy nghĩ của ta, để ta cẩn thận suy nghĩ lại sự việc trước mắt.”

Tạ Vũ Tình đành không nói gì nữa.

Nửa giờ sau, ô tô dừng lại trước cửa nhà Đỗ Hổ, trước mặt có một khoảng sân, ngôi nhà hai tầng trông cũng khá khang trang, Diệp Thiếu Dương vừa nhìn đã thấy ấn tượng.

Thật lâu không về nhà, Đỗ Hổ lại cảm khái một lúc, bảo Đỗ Nghĩa đun nước pha trà, còn mình thì đi tìm ảnh chụp, đưa một tập ảnh cho Diệp Thiếu Dương.

“Kỳ thật cũng không có tấm ảnh nào hữu dụng,”

ông ta vừa nói vừa mở tập ảnh ra, tìm được một tấm ảnh chụp tập thể, giới thiệu đó là ảnh chụp chung sau khi tham gia lớp tập huấn quân sự, đám sinh viên mặc không phải là đồ quân phục, mà là quần áo lao động.

Đứng hàng cuối cùng, là một đôi nam nữ.

“Đây là Ngô Nhạc Ý cùng Tử Nguyệt.

Ngô hiệu trưởng đã cùng chụp ảnh chung với từng lớp.”

Trong tấm ảnh, Ngô Nhạc Ý nhìn qua chừng ba bốn mươi tuổi, mặc một bộ đồ tây phẳng phiu, dáng người trung bình, ảnh chụp đen trắng, độ phân giải không cao, nhưng nhìn mà nhìn qua vẫn có thể nhận ra.

Bên cạnh là Tử Nguyệt, thật sự không thể che giấu được nét diễm lệ, tóc búi cao, vẻ ngoài phóng khoáng cao quý, trang điểm không hề có cảm giác bị lỗi thời, nếu ở thời điểm hiện tại, e cũng sẽ trở thành phong cách cổ điển Châu Âu.

“Tử Nguyệt này, trông cũng không tồi, trách không được có nhiều người si mê cô ta như vậy……”

Diệp Thiếu Dương nhìn chằm chằm vào tấm ảnh, lẩm bẩm tự nói, “Bất quá Ngô Nhạc Ý này, lại có chuyện kia, thật giống như thịt heo cuộn bắp cải vậy.”

Tạ Vũ Tình cười lạnh nhìn hắn một cái, “Có phải ngươi đang ghen tị với tên đầu heo này hay không?”

“Đương nhiên là ghen ghét rồi, cái tên Ngô Nhạc Ý này, trông cũng đâu có soái bằng ta.”

Tạ Vũ Tình “xí”

một tiếng, “Đừng có mà tự luyến mình nữa?”

Kỳ Thần lập tức nói, “Không có, không có, gia hỏa này tuyệt đối không soái bằng Diệp đại ca, kém xa, quả thực cách biệt một trời một vực, làm đom đóm mà cũng muốn tranh sáng với trăng rằm!”

“Ách!”

Diệp Thiếu Dương lau mồ hôi, nói “Tuy những gì ngươi nói đều là sự thật, nhưng giọng điệu có vẻ hơi khoa trương, lần sau chú ý một chút.”

Đỗ Hổ lật tiếp mấy tấm ảnh chụp, trong đó có một tấm chụp chính diện một toà nhà, ảnh hắc bạch, Diệp Thiếu Dương liếc mắt một cái đã nhận ra, đây là toà nhà giải phẫu số 3.

“Trong ký túc xá của chúng ta có bạn học gia cảnh không tồi, khi đó mới mua được cái máy ảnh cơ, thường xuyên chụp ảnh, lúc ấy toà nhà số 3 cũng mới vừa xây xong, bởi hình dáng bên ngoài rất khác lạ, cho nên chụp một tấm, chúng ta rửa thành mấy bản, giữ lại làm kỷ niệm.”

Đỗ Hổ chỉ vào cửa sổ thứ hai bên trái của lầu 4, nói: “Đây là phòng học 408.”

Diệp Thiếu Dương cẩn thận quan sát một lúc, cảm giác có chút gì đó không thích hợp lắm, nhưng không nghĩ ra đó là gì, trong lòng khẽ động, liền nói muốn mượn tấm ảnh về nghiên cứu, Đỗ Hổ tất nhiên đồng ý, tiếp đó lại nhìn mấy tấm ảnh, Diệp Thiếu Dương còn hỏi thêm một số việc, cảm thấy Đỗ Hổ cũng chỉ biết đến đây thôi, vì thế cáo từ, trước khi đi không quên đưa số thẻ ngân hàng cho Đỗ Nghĩa, bảo anh ta bớt chút thời gian gửi tiền vào tài khoản cho mình.

“Diệp tiên sinh, năm đó Tử Nguyệt hỏi ta vấn đề kia, nếu là ngươi, sẽ trả lời như thế nào?”

lúc đưa tiễn Diệp Thiếu Dương ra cửa, Đỗ Hổ đột nhiên hỏi, “Nếu đổi lại là ngươi, có vì sẽ cứu đa số người, mà ép buộc số ít người phải hy sinh tính mạng không?”

Diệp Thiếu Dương ngẩn người ra nhìn ông ta, từ lúc bắt đầu, hắn đã cảm thấy vấn đề này mâu thuẫn vô cùng.

“Nếu bảo ta tự mình hy sinh, có lẽ ta sẽ suy xét.

Nhưng nếu ép buộc người khác hy sinh, thì cho dù đạo lý có lớn cỡ nào cũng không được, bởi vì đó là mưu sát.”

Đỗ Hổ làm dấu chữ thập trước ngực, nói: “Thượng đế sẽ phù hộ cho cậu.”

Diệp Thiếu Dương chỉ cười, không có nói rõ hắn là một đạo sĩ, chỉ nhận sự phù hộ của Tam Thanh.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement