Mất rồi xin đừng tìm – Vũ Linh Đan – Trương Thiên Thành (Truyện full tác giả: Ctrl Anh)

Advertisement

Chương 135: Vũ Linh Đan đánh nhau

Giữa đường lớn ngựa xe như nước, người lái xe thấy những chiếc xe đi ở phía trước đột nhiên giảm tốc độ thì không nhịn được mà bấm còi một cái, sau đó ánh mắt mới tùy ý liếc ra bên ngoài một cái, vừa đúng lúc nhìn thấy hai người phụ nữ đang tranh chấp, vật lộn thành một đám ở phía trước.

Trần Đức Bảo cảm thấy hai người kia nhìn qua cũng rất quen thuộc, lập tức nói với Trương Thiên Thành: “Tổng giám đốc Trương, hình như tôi đã nhìn thấy Giám đốc Vũ?”

Trương Thiên Thành đáp lại một tiếng.

Tập đoàn Bạch Đằng ở ngay gần đây, nhìn thấy Vũ Linh Đan thì có gì kỳ lạ.

Bây giờ anh căn bản là không muốn gặp lại người phụ nữ điên đó.

“Không phải, hình như là Giám đốc Vũ đang đánh nhau với người ta.”

Lần này Trần Đức Bảo đã hoàn toàn nhìn thấy rõ ràng, vội vàng nói.

Hai mắt hơi khép hờ của Trương Thiên Thành đột nhiên mở ra một cái, có chút không dám tin tưởng mà nhìn về phía Trần

Đức Bảo, sau đó cuối cùng vẫn theo sự chỉ dẫn của Trần Đức Bảo, nhìn thấy được một màn đánh nhau ở ngay sát bên đường lớn cách đó không xa.

Quả nhiên là, chuyện càng điên cuồng hơn xuất hiện rồi.

Chỉ thấy Vũ Linh Đan vừa mới thoát khỏi được răng nanh và móng vuốt của Vũ Hải Yến, co chân chạy về phía trước, nhưng mà Vũ Hải Yến lại một lần nữa xông tới, hung hăng ghì chặt lấy cổ của Vũ Linh Đan.

“Không còn Phan Phùng Hiếu, tôi còn cần mặt mũi làm cái gì nữa, là chị đã khiến tôi phải nếm trải mùi vị cay đắng khi bị mất đi tình yêu, hôm nay tôi sẽ cùng với chị chết tại nơi này!”

Vũ Hải Yến dùng hết sức lực, Vũ Linh Đan liều mạng muốn gạt bỏ hai tay của cô ta ra, nhưng nhìn dáng vẻ bị siết chặt, vừa hoang mang vừa đau đớn của cô, rõ ràng là không hề được như ý muốn.

“Tổng giám đốc Trương, chúng ta có cần phải đi lên giúp Giám đốc Vũ một tay hay không?”

Trần Đức Bảo mang theo ánh mắt dò xét hỏi, đang định đậu xe ở ven đường thì đã thấy Trương Thiên Thành xuống xe ở ngay giữa đường lớn, sau khi sửa sang lại áo vest một chút thì nhanh chóng sải bước đi về phía hai người phụ nữ điên cuồng kia.

“Vũ Linh Đan, hôm nay tôi quả thực muốn cùng chị chết tại nơi này!”

Đi đến gần rồi Trương Thiên Thành mới nghe được tiếng la hét không ngừng này từ trong miệng Vũ Hải Yến, trong nháy

mắt hai chân mày của anh nhíu chặt lại.

Vũ Linh Đan đã nhìn thấy Trương Thiên Thành đang chậm rãi đi về phía mình, sự sợ hãi trong đáy mắt nhanh chóng biến thành vừa sợ hãi vừa kinh ngạc, con ngươi cũng trừng lớn như

muốn rơi hẳn ra bên ngoài, vội vàng vỗ lên cánh tay của Vũ Hải Yến, tỏ ý bảo cô ta màu dừng lại.

Người vô dụng giống như cô vậy, bị bóp chết cũng không có gì đáng ngạc nhiên”

Trương Thiên Thành vừa nói, vừa đưa một tay ra, từ phía sau nhấc cổ của Vũ Hải Yến lên, Vũ Hải Yến mất đi trọng lực, hét lên một tiếng thảm thiết, sau đó theo phản xạ tự nhiên buông lỏng cổ của Vũ Linh Đan ra.

Vũ Linh Đan kịch liệt ho khan hai tiếng, không ngừng xoa cổ.

Trương Thiên Thành vừa liếc mắt đã nhìn thấy được ở trên

cổ Vũ Linh Đan có một vết thương nhuốm tơ máu, kéo dài vào tận phía bên trong của quần áo, hai con người đột nhiên híp lại, hai luồng ánh sáng nguy hiểm rơi thẳng vào trên người của Vũ Hải Yến.

Cho tới bây giờ, vẫn chưa có người nào dám động đến người phụ nữ của anh!

Vũ Hải Yến vừa quay đầu lại thì đã lập tức phải đối mặt với ánh mắt ăn tươi nuốt sống người khác của Trương Thiên

Thành, sự hốt hoảng vừa rồi cũng nhanh chóng biến thành kinh hoàng: “Trương Thiên Thành, anh tới đây làm gì?”

“Thế nào, bị Phan Phùng Hiếu vứt bỏ, thì lại bắt đầu giả điện giả dại hay sao?”

Khóe miệng Trương Thiên Thành thoáng qua một tia châm chọc, sau đó thả người xuống dưới, tiếp theo lại lấy khăn tay ra lau lau bàn tay, trên mặt tràn ngập vẻ chán ghét.

Đáy mắt Vũ Hải Yến thoáng hiện lên một tia hoảng sợ, cho dù cô ta có tùy hứng buông thả đến mức nào đi nữa thì cô ta cũng không dám làm bừa ở trước mặt của Trương Thiên Thành.

Vũ Linh Đan lại dựng lên hàng rào cảnh giác: “Trương Thiên Thành, làm sao mà anh biết được”

“Làm sao mà tôi biết được không quan trọng, quan trọng chính là, nếu như tôi tới chậm hơn một chút, cô có thể đã bị

người phụ nữ điên này bóp chết rồi, thế nào, cô không nên nói một tiếng cảm ơn với tôi hay sao?”

Trương Thiên Thành kéo cà vạt một cái, trong hai con người thâm thúy thấp thoáng một nụ cười thẩm vị trêu đùa.

Đánh nhau trên đường lớn, ừm, xem ra anh quả thực là đã đánh giá thấp bản lĩnh của Vũ Linh Đan rồi.

Vũ Linh Đan cũng không hề bị lời nói của Trương Thiên Thành cám dỗ, cô đột nhiên nhớ tới, ngày hôm qua lúc Trương Thiên Thành ở trong nhà mình, khi nhắc đến Phan Phùng Hiếu thì lại nở một nụ cười quỷ dị khó lường, chẳng lẽ…

Vũ Linh Đan rất nhanh đã kịp phản ứng lại, chỉ một ngón tay vào Trương Thiên Thành, đáy mắt có sự khiếp sợ, cũng có nỗi tức giận: “Chuyện của Phan Phùng Hiểu có phải là do anh làm hay không?”

Vũ Hải Yến hơi hơi sững sờ.

Vũ Hải Yến sợ hãi liếc nhìn Trương Thiên Thành một cái, thấy Trương Thiên Thành không thừa nhận, ngay lập tức cô ta lại vọt tới: “Vũ Linh Đan, chị đừng có mà ngậm máu phun người, Tổng giám đốc Trương sẽ không.”

“Chính là tôi làm, thế nào?”

Lời nói của Vũ Hải Yến vẫn còn chưa dứt, Trương Thiên

Thành đứng ở phía sau, hai tay đút vô túi, trên mặt tràn đầy vẻ thờ ơ cười nói mà cắt đứt.

Vũ Hải Yến mới vừa rồi còn muốn xông lên đánh người một lần nữa, nghe thấy như vậy thì lập tức bối rối, kinh ngạc quay

đầu lại nhìn Trương Thiên Thành, lẩm bẩm nói: “Tổng giám đốc Trương, anh không cần phải giải vây cho chị ta, đây là chuyện của nhà họ Vũ chúng tôi.”

“Tôi đã nói rất rõ ràng rồi, liên quan đến chuyện cũ năm đó cô đi quyến rũ đàn ông, còn có chuyện cô bỏ thuốc tôi, chuyện cô da mặt dày, sống chết đeo bám, không tệ, đều là do tôi nói

với Phan Phùng Hiếu, dù sao thì tôi và Tổng giám đốc Phan cũng có vài mối hợp tác, không thể nào cứ thế mà nhìn một thanh niên tốt như vậy bị hủy hoại ở trong tay của cô được, cô nói có đúng hay không?”

Trương Thiên Thành cắt đứt lời nói của Vũ Hải Yến một lần nữa, trong ánh mắt lạnh nhạt mà thờ ơ của anh, ngoài vẻ chán ghét ra thì chỉ còn thừa lại sự khôi hài, giống như là anh đã làm được một chuyện khiến cho lòng người vô cùng hả hê vậy, khóe miệng cũng theo đó mà hơi hơi nhếch lên.

Vừa đúng lúc, Trần Đức Bảo đã đậu xe xong cũng đi tới bên này.

Trương Thiên Thành không đầu cũng không cuối nói: “Trợ lý Trần, tôi đã báo thù giúp cho cậu rồi, như thế nào, có phải là

rất sảng khoái hay không?

Trần Đức Bảo có chút sợ hãi, cúi đầu sải bước đi tới: “Tổng giám đốc Trương”

“Có còn nhớ mấy ngày trước tôi đã nói với cậu, không qua bao lâu nữa chúng ta sẽ có trò hay để mà xem hay không? Cậu chủ nhà họ Phan, Phan Phùng Hiếu sau khi biết được tình sử phong phú của cô hai nhà họ Vũ đây thì lập tức hủy bỏ việc đính hôn, ha ha, cậu nói xem có thấy sảng khoái hay không?

Sau khi Trương Thiên Thành nói xong thì lại bày ra dáng vẻ không coi ai ra gì mà bật cười lên thật lớn, dưới ánh mắt tràn đầy khiếp sợ của Vũ Linh Đan, Trương Thiên Thành lại chậm rãi bổ sung thêm một câu: “Dù sao thì, con người tôi vẫn rất hay ghi thù”

Vũ Hải Yến tuyệt vọng, đến nỗi nước mắt cũng không thể chảy được ra ngoài.

Cô ta làm sao cũng không thể ngờ tới được, chính mình chẳng qua cũng chỉ là mượn danh nghĩa của Vũ Linh Đan để hẹn gặp Trương Thiên Thành mà thôi, vốn dĩ đây cũng chỉ là làm việc công theo thông lệ, cứ cho là việc đàm phán không được ổn thỏa nhưng cũng không đến nỗi khiến cho Trương Thiên Thành ghi hận như vậy chứ.

Vậy mà lại còn… phá hỏng chuyện tốt của cô ta.

Nếu như nói người làm chuyện này là Trương Thiên Thành, như vậy thì cũng trùng khớp rồi, buổi tối ngày hôm qua, sau khi Phan Phùng Hiếu tham gia buổi tiệc ở công ty của Trương Thiên Thành xong thì mới trở mặt…

Trong nháy mắt, sắc mặt của Vũ Hải Yến trở nên tái nhợt, không khỏi lùi về phía sau hai bước.

Khi Vũ Hải Yến quay đầu lại, nhìn thấy được vẻ mặt chết lặng của Vũ Linh Đan, nội tâm của cô ta lại bị sự không cam lòng đốt cháy, tại sao, tại sao mỗi một lần vào thời khắc mẩu chốt nhất, Trương Thiên Thành đều sẽ xuất hiện!

“Vũ Linh Đan, tất cả những điều này đều là do chị xúi giục Tổng giám đốc Trương làm có đúng hay không?”

Đến bước này rồi mà Vũ Hải Yến vẫn gắt gao cắn lấy Vũ Linh Đan không thả.

“Tôi đã nói hết rồi, là tôi làm, cô cái người đàn bà điên này, sao lại nghe không hiểu tiếng người vậy!”

Trương Thiên Thành đang tỏ ra dương dương tự đắc, Trần Đức Bảo ở bên cạnh cũng đang cười nhạo theo, vừa nghe thấy Vũ Hải Yến lại bắt đầu phát điên lên thì trong thoáng chốc cau

mày lại, vô cùng khó chịu mà quát lên.

Những lời này Vũ Hải Yến hoàn toàn không hề nghe lọt vào tai, cô ta vẫn cứ như cũ nhìn Vũ Linh Đan, lạnh lùng nói: “Những

thứ này, tôi sẽ nói lại hết tất cả với bố, người thật sự khiến cho nhà họ Vũ phải mất mặt, chính là chi, Vũ Linh Đan!”

“Không cần, phải nói thì tôi sẽ đích thân đi gặp Tổng giám đốc Vũ, đụng phải người phụ nữ điên như cô, đúng thật là xui xẻo!”

Trên mặt Trương Thiên Thành tràn đầy vẻ chán ghét, thậm chỉ nhìn Vũ Hải Yến lâu thêm một chút nữa thôi cũng khiến cho anh cảm thấy càng ghét hơn, thấy được Vũ Linh Đan đã không sao nữa rồi, Trương Thiên Thành cũng ngay lập tức xoay người đi về phía chiếc Maybach.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement