Truyện: Ôm Đùi Boss Ác Ôn - Thương Mẫn (Truyện full) - Tác giả: Lạt Tiêu

Advertisement

Thương Tuyết đi bên cạnh Du Thắng, còn có Thương Liên Thành cùng Triệu Nhã Liên, ngay cả cha mẹ của Du Thắng cũng đến.

“Bọn họ…” Thương Mẫn biến sắc: “Sao bọn họ lại đến đây?”

“Ồ, chị nói trưởng khoa Du hở, con trai ông ta kết hôn nên đến đây để đặt tiệc.”

Đặt tiệc cưới…

Tất cả bọn họ ai cũng tươi cười hạnh phúc, đặc biệt là Du Thắng, vẻ mặt cưng chiều và mê đắm ấy đã từng chỉ dành cho mình cô, tại sao chỉ mới vài ngày ngắn ngủi anh ta đã đem hết thảy những điều đó trao cho Thương Tuyết?

Chẳng phải anh ta từng nói với cô đến Nova lãng phí lắm sao? Chẳng phải anh ta từng nói nơi này rất khó đặt chỗ, rất phiền phức sao?

Hoá ra hoàn toàn không phải là đặt không được mà là anh ta không muốn đặt.

Cô lúc nào cũng muốn làm cho anh ta vui vẻ, mọi việc đều nghĩ cho anh ta nhưng anh ta lại tiêu tốn toàn bộ số tiền mà cô tiết kiệm được cho Thương Tuyết!

Còn cả cha mẹ của Du Thắng nữa, vốn dĩ bọn họ thích cô như vậy, lúc nào cũng hối thúc hai người kết hôn nhưng hôm nay thì sao chứ? Họ chấp nhận sự thật này một cách quá dễ dàng, họ nhìn Thương Tuyết một cách trìu mến, trông vẻ mặt thì họ rất hài lòng với cô con dâu đó.

Hoá ra… Cô đã bị bọn họ cho ra rìa ngay từ đầu, cuộc sống tốt đẹp bấy lâu đều là do cô tự mình tưởng tượng ra mà thôi.

“Khi nào họ kết hôn?” Thương Mẫn đè nén tâm trạng.

“Thứ sáu tuần sau.” Lê Chuẩn trả lời cô: “Tuy nhiên, quy cách mà họ đặt không lớn lắm nên theo lệ thường, anh Đoàn sẽ không nhận đâu.”

Đoàn Quốc phụ trách nghiệp vụ bộ phận này, nhà họ Đoàn cũng là một trong những gia tộc lớn ở thành phố Nam, ngoài ra còn có phần của Mâu thị nữa nên nếu anh ta đã nói không nhận thì không một ai dám trái lời.

Bên kia, Triệu Nhã Liên vẫn đang khua môi múa mép với quản lý bộ phận.

“Quản lý Vương, anh xem, hãy nể mặt nhà họ Thương cùng nhà họ Du chúng tôi đi mà, con gái tôi cả đời này chỉ kết hôn có một lần, phận làm cha làm mẹ chúng tôi cũng muốn làm cho rình rang.” Triệu Nhã Liên nói xong liền lấy ra một bao lì xì dúi vào tay quản lý Vương.

Du Chí Hoàng đứng bên cạnh, mặt mũi đỏ hết cả lên, ông ta đường đường là một trưởng khoa, đi tới đâu mà chẳng có người theo đuôi nịnh hót, vậy mà Triệu Nhã Liên thì sướng quá sinh lung, cứ một hai đòi đến Nova xin người ta cho tổ chức tiệc cưới.

“Thật ngại quá.” Quản lý Vương huơ tay đẩy bao lì xì trở lại: “Việc này tôi không làm chủ được. Bà đãi tổng cộng có 150 bàn còn chưa được một phần năm diện tích nơi này nữa, nếu tôi đồng ý thì thật sự rất khó bàn giao với cấp trên.

“Vậy thì thêm 50 bàn.” Triệu Nhã Liên tiếp tục dây dưa: “Cứ làm theo quy cách mà các người đã định đi.”

“Bác gái.” Du Thắng thấy sắc mặt của cha mình tối sầm lại liền vội vàng bước lên: “Chuyện này… Chuyện này không ổn, một trăm bàn đã là dư rồi, còn thêm nữa thì…”

“Đúng đó mẹ, chúng ta nên đến chỗ khác thì hơn, bác Du dù sao cũng là người có chức vị, nếu qlàm rình ran quá người ta sẽ xì xầm những lời không hay.” Thương Tuyết cực kỳ hiểu chuyện, kéo tay Nhã Liên lại.

Du Chí Hoàng bởi vì một câu này của Thương Tuyết mà liếc nhìn cô với ánh mắt đề cao, đồng thời cũng trao đổi ánh mắt với bà xã Lưu Hòa Ái.

“Không được!” Triệu Nhã Liên kiên quyết: “Mẹ phải đãi ở đây! Chỉ có tổ chức tiệc cưới ở đây mới có thể cho mọi người thấy hai nhà chúng ta xem nặng cuộc hôn sự này ra sao và ngăn chặn miệng lưỡi người đời. Du Thắng, không phải là con không biết người ta bàn tán như thế nào về Thương Tuyết, lẽ nào con muốn nuốt trôi cục tức đó sao?”

Du Thắng lộ vẻ khó xử, cả hai nhà Thương, Du đều biết chuyện lúc trước giữa anh ta và Thương Mẫn, người thân bạn bè đều mặc nhiên xem họ là một đôi, bây giờ trước hôn lễ lại đổi người, thì sao mà thiếu những lời đàm tiếu chứ. Triệu Nhã Liên cũng chính vì chuyện này mà buộc nhà họ Du phải tỏ thái độ.

“Ông thông gia, đứa bé trong bụng con của Thương Tuyết nhà chúng tôi chính là cháu đích tôn của nhà họ Du ông, lẽ nào chút tiền còm này mà ông cũng muốn tính toán với nhà chúng tôi sao.” Triệu Nhã Liên lại quay sang cứng đầu với Du Chí Hoàng.

“Chuyện này…” Du Chí Hoàng nghẹn họng.

“Được rồi.” Thương Liên Thành nghiêm nghị nói: “Có mấy bàn tiệc rượu thôi mà, đây cũng là chuyện vui chung của hai nhà chúng ta, năm mươi bàn này cứ để nhà họ Thương chúng tôi chịu, quản lý Vương, anh mau đi đặt bàn cho chúng tôi đi.”

Thương Tuyết vui mừng khôn xiết, thấy Du Thắng vẫn còn do dự, cô ta liền nắm tay anh ta: “Anh Du Thắng, anh đừng lo lắng.”

Du Thắng bất đắc dĩ cười, gật đầu.

“Ông Thương, thật ngại quá…” Quản lý Vương lắc đầu: “Vẫn không được, chỗ chúng tôi có quy định phải ít nhất là ba trăm bàn.”

Ba trăm bàn! Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Cho dù họ có tìm được bao nhiêu người đó đến dể uống rượu mừng đi nữa thì họ cũng không thể ném hết của cải vào tiệc cưới được.

“Chỗ các người kinh doanh kiểu gì vậy? Rốt cuộc các người có biết làm ăn không hả? Tiền dâng đến tận miệng còn không chịu kiếm, đúng là quá cao ngạo rồi?” Triệu Nhã Liên nổi giận, vốn dĩ bà ta là cái loại không có ăn học cũng chẳng có tu dưỡng nên khi bị đả kích một cú như vậy, bà ta liền triệt để biến thành một người đàn bà chanh chua.

“Mẹ!” Thương Tuyết vội ngăn cản Triệu Nhã Liên, tiếng kêu của cô ta đã thu hút ánh mắt của những người xung quanh, Thương Tuyết không nhịn được: “Nơi này là Nova, người ta không đồng ý cũng là chuyện bình thường mà mẹ.”

Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong thâm tâm cô ta thì không cam lòng.

Không phải chỉ là một trung tâm nhỏ thôi sao? Mấy ngày trước Mâu Nghiên còn đích thân tới mời cô ta tham gia lễ hội thời trang, đợi tập đoàn Đạt Phan công nhận cô ta là nhà thiết kế nổi danh rồi, cô ta sẽ thèm để ý tới chỗ này nữa sao?

“Quản lý Vương!” Một giọng nói trong trẻo đã phá vỡ cục diện bế tắc ở đây, Thương Mẫn tránh bên canh Lê Chuẩn để xem trò vui lúc này mới khoan thai tiến lại.

“Chỉ có mấy trăm bàn tiệc cưới thôi mà? Cô hai nhà họ Thương cùng anh Du đã hãnh diện đến tận đây, sao anh có thể đuổi họ về chứ?”

Du Thắng hoảng hốt nhìn Thương Mẫn, anh ta giũ tay của Thương Tuyết ra theo bản năng.

Thương Tuyết cảm nhận được động tác tay của anh ta liền phóng ánh mắt hằn học, căm ghét sang Thương Mẫn.

“Tôi bao toàn bộ chỗ này rồi.” Thương Mẫn ưỡn ngực đứng trước mặt quản lý Vương.

Mọi người có mặt đều sững sờ.

Bao trọn chỗ này thì cho dù có bán sạch nhà họ Thương cũng không đủ tiền nữa.

“Con đừng có hồ nháo nữa!” Thương Liên Thành là người đầu tiên phản ứng: “Con tự mình trốn đi, ba còn chưa tính chuyện với con mà con còn chạy đến đây đánh mất hết thể diện.”

Thương Mẫn cười khẩy. Cô ở ngoài suốt hai đêm, người làm cha như ông ta không chút quan tâm mà chỉ muốn tìm cô về để tính sổ.

Ha ha!

“Thưa cô, cô có chắc là muốn bao toàn bộ không?” Quản lý Vương vốn cảm thấy Thương Mẫn đang nói giỡn, nhưng khi quay lại thì bắt gặp ánh mắt của Lê Chuẩn nên lập tức ý thức được Thương Mẫn nhất định là mang thân phận đặc biệt.

“Đúng, bao toàn bộ.” Thương Mẫn bây giờ hoàn toàn bị thúc đẩy bởi mong muốn làm cho bọn họ bị bẽ mặt.

“Ai ui! Không phải là con nóng quá nên bị ấm đầu đấy chứ, con xem đây là chỗ nào mà nói bao là bao hả?” Triệu Nhã Liên trêu tức: “Ngay cả mặt mũi của ba con và chú Du đây, quản lý Vương còn không nể nang, con đang nói mơ đấy à?”

Thương Tuyết và Du Thắng đã là ván đóng thuyền rồi nên thái độ của Triệu Nhã Liên cũng cứng rắn hơn.

Thương Mẫn kẹp tấm thẻ vào hai ngón tay, huơ huơ trước mặt quản lý Vương.

“Thứ sáu tuần sau, tôi sẽ bao toàn bộ sảnh tiệc của các người tại thành phố Nam.”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement