Truyện: Ôm Đùi Boss Ác Ôn - Thương Mẫn (Truyện full) - Tác giả: Lạt Tiêu

Advertisement

CHƯƠNG 45: HÔM NAY LÀ SINH NHẬT ANH

‘Gần tan làm, cuối cùng Thương Mẫn cũng sửa xong bản cảo thiết kế trong máy tính, chỉ thiếu việc lên màu nữa là xong rồi.

Thiết kế lần này của cô sử dụng các lớp váy xếp chồng lên và có độ dài ngắn.

không đều nhau, các lớp sợi kéo dài từ trước ra sau để tạo thành phần đuôi. Gần như thời thiếu nữ của mỗi một cô gái đều mong ước được mặc một chiếc váy cưới đuôi dài, bước từng bước về phía người mình yêu trong giáo đường.

Thương Mẫn không cao, chiếc váy cưới lần trước Du Thẳng thiết kế cho cô là kiểu chạm đất, cô đi đôi giày cao gót rất cao rồi mà vẫn phải nhấc váy, vì vậy lần này, cô cố ý tránh những điều này, thiết kế một kiểu váy có thể dễ dàng mặc được với những người không được cao.

Phần trên là kiểu thiết kế một bên vai, tay áo được thắt lại, thêm một ít hoa văn, có thể che được bắp tay có nhiều mỡ thừa, phần bụng dưới cũng được quấn những sợi hoa 3D, như vậy thì cho dù là người có đây đặn hơn một chút đi chăng nữa, mặc nó vào cũng không chút áp lực, tuyệt đối không ảnh hưởng đến mỹ quan.

Bí mật của thiếu nữ, mỗi một người phụ nữ, thấp hay mập, cao hay gầy, đều có khoảng thời gian thiếu nữ thuộc riêng về mình, ai quy định thiếu nữ chính là hoàn hảo chứ?

Thương Mẫn mở phần chinh màu sắc trên màn hình, đang chuẩn bị tô màu vào, không ngờ, lúc này màn hình lại đột nhiên tối om, cả phòng làm việc đều rơi vào bóng tối.

“Mất điện rồi?” Tô Huệ Phi kinh ngạc: “Còn có năm phút nữa, đây là đang giục chúng ta tan làm sao?”

“Bản cảo thiết kế của tớ còn chưa xong nữa” Thương Mắn cảm thấy vô cùng mất hứng.

“Dù sao phần mềm này cũng tự động lưu lại mà, ngày mai cậu đến làm tiếp cũng như vậy thôi” Tô Huệ Phi nói xong thì đã bắt đầu dọn dẹp đồ đạc của mình vào rồi.

Mọi người cũng lần lượt thu dọn đồ đạc của mình, Thương Mẫn hết cách, không biết lúc nào mới có điện, chỉ đành để vậy thôi.

“Mẫn, tớ nói cậu nghe, bản thiết kế lần này của tớ là một chiếc váy cưới màu cam đó” Tô Huệ Phi vừa đi vừa vui vẻ nói với cô: “Cậu cũng biết đó, tớ thích nhất là màu cam mà, vừa nghĩ đến thời thiếu nữ của chúng ta, tớ lại vô thức nghĩ về mùi soda cam, màu sắc tươi sáng, hương vị kích thích.”

Tô Huệ Phi cười xán lạn, Thương Mẫn cũng được cô lan truyền năng lượng, hai người cùng nhau ra khỏi công ty, lại gặp một vị khách không mời mà tới.

“Mẫn” Mấy ngày không gặp, Du Thắng trông càng tiều tụy hơn so với lần trước.

Nụ cười trên mặt Thương Mắn biến mất, cô kéo Tô Huệ Phi sang một bên, làm như không nhìn thấy.

“Mẫn, anh ở đây đợi em rất lâu rồi” Du Thắng đuối theo: “Anh biết em không muốn gặp anh, nhưng mà, nể tình năm năm đó, chúng ta từ từ nói chuyện với nhau được không?

“Mãn không có gì để nói với anh cả” Tô Huệ Phi thấy Du Thẳng là tức giận: cặn bã, anh đi nói chuyện với cô em Tuyết kia của anh cho đủ đi”

“Đồ “Mẫn” Du Thẳng chặn đường của bọn họ: “Chỉ lần này thôi, anh đến vì việc hợp tác của hai nhà chúng ta, anh chỉ muốn bàn với em”

Thương Mẫn dừng bước.

Lời của Thương Liên Thành lúc sáng nay vẫn quanh quấn bên tai cô, mọi thứ hiện giờ của nhà họ Thương đều do mẹ cô gầy dựng lên, nếu cứ phải để nó chết dần như vậy, quả thực cũng là một loại tiếc nuối.

Nhưng mà..

“Du Thảng” Thương Mẫn nhìn anh ta: “Nếu hai nhà Thương Du có thể hợp tác với nhau, đương nhiên là chuyện đáng mừng, dù gì đây cũng là cơ nghiệp do một tay mẹ tôi dựng lên, là con gái của bà, đương nhiên tôi cũng nên kế thừa lại nó. Nhưng mà, bây giờ tôi đã không còn quan hệ gì với nhà họ Thương nữa, sống chết của nhà đó không liên quan gì đến tôi, nếu nhà họ Thương phá sản đương nhiên rất đang tiếc, nhưng anh cũng biết tôi đó, với tính cách của tôi, tôi thà để nó lụi tàn cũng không muốn để đám người ghê tởm đó được chiếm hời”

“Hơn nữa, bây giờ tôi đã không cần dựa vào nhà họ Thương nữa, đợi ngày tôi vượt trội lên, tôi sẽ dùng cách của mình để lấy lại những thứ thuộc về mẹ tôi, vậy nên, cảm ơn ý tốt của anh”

Nói xong, Thương Mẫn quay người định rời đi.

“Mẫn” Du Thẳng gọi cô.

Thương Mẫn không quay đầu lại, lại phát hiện người xung quanh đang xì xào nhìn về phía này, cô quay người lại, nhìn thấy Du Thắng đang quỳ dưới đất.

“Anh làm gì thế?” Động tác của anh ta thu hút sự chú ý của rất nhiều người, Thương Mẫn bất đắc dĩ dừng lại.

“Mẫn, anh không mong em tha thứ cho anh, chỉ là, tốt xấu gì cũng là tình cảm năm năm, chuyện giữa chúng ta đừng để thành ra như vậy được không? Cho dù không thể trở về như trước kia, cũng cho anh thêm một cơ hội nữa, để chúng ta có một kết thúc hoàn chỉnh? Hai mắt Du Thẳng ngân ngấn nước.

“Anh mau đứng dậy” Thương Mẫn đi về phía anh ta.

“Mẫn, hôm nay là sinh nhật anh, ăn cùng anh một bữa cơm, sau ngày hôm nay, anh sẽ không đến làm phiền em nữa, có được không?”

Du Thắng dùng giọng nói gần như cầu xin nói với cô.

Thương Mẫn ngơ ra.

Đúng vậy, cô cũng quên luôn rồi, hôm nay là sinh nhật của Du Thẳng, năm năm qua, mỗi lần sinh nhật của anh ta cô đều tận tâm chuẩn bị, mà năm nay, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lúc này chắc bọn hộ đã ở Maldives hưởng tuần trăng mật rồi “Mãn, cậu đừng nghe anh ta” Tô Huệ Phi tiến đến cản anh ta lại: “Ai biết được anh lại có ý đồ xấu xa gì chứ”

Thương Mẫn cúi đầu nhìn Du Thẳng quỳ dưới đất, cảm xúc lẫn lộn.

Lần trước anh ta quỳ là lúc cầu hôn cô, lúc đó cô còn cảm thấy bản thân là người hạnh phúc nhất thế giới, nhưng chỉ một tháng ngản ngủi mà đã vật còn người mất rồi.

“Anh đứng dậy trước đã, ở đây nhiều người quá” Thương Mẫn thỏa hiệp.

“Vậy là em đồng ý với anh rồi sao?” Du Thẳng vui mừng.

Thương Mẫn gật đầu.

Tốt xấu gì cũng là người cô từng yêu năm năm, cho dù là để tạm biệt thời gian năm năm qua, cô và Du Thẳng quả thực cũng cần một kết thúc có chút cảm giác nghỉ lễ.

Du Thắng đứng dậy, vỗ vỗ đầu gối “Mẫn” Tô Huệ Phi lo lắng nhìn cô.

“Không sao, cậu về trước đi” Thương Mẫn vỗ tay cô: “Nói rõ ra cũng tốt, đây là chuyện sớm muộn thôi”

“Được thôi” Tô Huệ Phi bất lực: “Vậy có chuyện gì thì cứ gọi cho tớ nhé”

Thương Mẫn đồng ý, vẫy tay với cô ấy rồi theo Du Thẳng lên xe của anh ta.

Sau khi tòa nhà số ba khôi phục được ánh sáng thì lại chìm vào bóng tối, chỉ còn lại một chút ánh sáng ở góc tầng ba chiếu ra. Mâu Nghiên đứng dưới tầng nhìn một lúc, rồi tảo bước vào thang máy.

“Ban nãy đã kiểm tra rồi, là do có người bất cẩn kéo công tắc xuống” Trữ Trình nói với Mâu Nghiên.

Mâu Nghiên không nói gì, đi vào thang máy, ấn lên tầng ba, vài giây sau, thang máy dừng lại, anh đang định bước ra thì nhìn thấy Thương Tuyết đang đứng bên ngoài “Cậu… cậu hai?” Thương Tuyết nhìn thấy Mâu Nghiên, sắc mặt có chút căng thẳng: “Sao anh lại.. đến đây?”

Mâu Nghiên híp mắt lại, nhìn ra phía sau cô ta, tầng ba đã tối hẳn, không giống như có người “Nghe nói bên này mất điện, đến xem xem sao” Mâu Nghiên trả lời *À tôi.” Thương Tuyết nói chuyện có chút hoảng loạn: “Đúng đúng vậy”

“Sao cô Thương Tuyết vẫn còn ở đây? Không phải tan làm rồi sao?” Trữ Trình hỏi: “Hơn nữa, không phải cô nên ở tầng năm sao?”

Sắc mặt Thương Tuyết trằng bệch, miễn cưỡng nở một nụ cười: “Tôi… tôi đi sau, muốn đến đây xem xem có thiết bị điện nào chưa tắt đi hay không.”

Tiếng nhắc nhở quá giờ của thang máy vang lên, Thương Tuyết bước vào trong, Mâu Nghiên tránh sang một bên.

Mâu Nghiên ấn nút thang máy, trong giây lát, không một ai lên tiếng.

Hai tay Thương Tuyết đan vào nhau, căng thẳng không nói thành lời “Cậu hai… thật ra, tôi vẫn luôn có một chuyện muốn hỏi anh..”

Cô ta cắn môi, sắc mặt ửng hồng, dáng vẻ ngại ngùng, khiến cô ta trông vô cùng quyến rũ.

Chỉ là, tầm mắt của Mâu Nghiên hoàn toàn không nhìn về phía cô ta.

“Ừm” Mâu Nghiên đáp một tiếng.

“Tư chất của tôi bình thường, cũng không phải nhà thiết kế rất xuất sắc, sao anh lại, xem trọng tôi như vậy?” Cô ta vẫn có chút tự biết thân biết phận, chỉ là, đối diện với Mâu Nghiên ưu tú như vậy, cũng khó tránh nảy sinh một ít hoang tưởng không thực tế.

Thang máy đến nơi, Mâu Nghiên ra ngoài trước, Thương Tuyết cũng bước ra, đi theo phía sau anh.

“Đạt Phan có rất nhiều nhà thiết kế ưu tú” Mâu Nghiên đi vài bước, rồi dừng lại ở cửa: “Nhưng người tôi thích, chỉ có một”

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement