Thứ hai đi làm, Lương Hạnh vác theo vết thương trên trán đến công ty, đối mặt với sự quan tâm của mọi người, thẳng thắn thành khẩn trả lời một câu té ngã.
Cũng thật là té ngã.
Nhưng Mục Điệp giống như là bị dọa sợ, vẻ mặt nghiêm túc chạy đến văn phòng của cô, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào bụng cô, ngơ ngác nói: “Té mất rồi?”
“…”
Lương Hạnh nhất thời có chút dở khóc dở cười, nhìn gương mặt trẻ tuổi ưa nhìn kia, bất đắc dĩ nói: “Nếu mất rồi, hôm nay tôi còn có thể đứng đây sao? Vẫn ổn, đừng nói mấy lời không may này.”
Bộ dạng khẩn trương của cậu ta dần thả lỏng xuống, kéo kéo cổ áo, thở phào: “Chị làm tôi sợ muốn chết, nhưng, chị thật đúng là mạnh mẽ, chính mình té bị thương mặt, đứa nhỏ vẫn bình an.”
Lương Hạnh trừng mắt nhìn một cái: “Cậu còn trêu chọc tôi, nếu tôi không té bị thương mặt thì sẽ mất đứa nhỏ, cậu nên may mắn lúc đó đầu óc tôi phản ứng nhanh.”
Mục Điệp chớp chớp đôi mắt sạch sẽ của anh ta, bỗng nhiên tò mò hỏi: “Triệu tổng ngày hôm qua cũng có ở đó?”
Biểu cảm Lương Hạnh cứng đờ, bộ dạng mất tự nhiên làm bộ cúi đầu xem tài liệu: “Tôi là tôi, cậu nhắc anh ta làm gì?”
“Bởi vì mỗi lần chị gặp nguy hiểm, Triệu tổng sẽ xuất hiện.” Anh ta cười vui vẻ, như là đương nhiên vậy, cuối cùng chớp mắt với cô: “Tôi cũng không phải con nít không biết gì, dù sao hiện tại chị cũng độc thân, tôi coi trên mạng cũng chưa nói Triệu tổng có bạn gái gì, anh ấy chăm sóc chị như vậy, nếu hai người ở bên nhau, tôi khẳng định giơ hai tay tán thành!”
Lương Hạnh co rút khóe miệng một chút, nhìn bộ dáng cợt nhã của anh ta, ngoài cười nhưng trong không cười giật giật khóe môi: “Không bạn gái không có nghĩa là không có vợ, sao cậu biết người ta chưa kết hôn hả?”
“Á…” Mục Điệp ngẩn ra, vuốt cằm, cân nhắc nói: “Kết hôn? Xem tuổi không nhỏ, nhưng không phải chị rất thân với anh ấy sao? Chị cũng nên biết anh ấy kết hôn hay chưa đi? Tôi thấy anh ấy không phải loại người trốn vợ qua lại mờ ám với phụ nữ khác.”
“…”
Huyệt Thái Dương của Lương Hạnh giật lên, cái gì là trốn vợ qua lại mập mờ với người phụ nữ khác? Nói giống cô vội đi làm kẻ thứ ba.
Quả nhiên, người không biết nguyên nhân trong đó, chỉ tin vào mắt của mình, Mục Điệp cũng vậy, càng huống gì mấy người thích bà tám, còn tiếp tục như vậy, thế nào cũng truyền khắp công ty.
Cô đóng tài liệu lại, đập vào lòng anh ta, nhiêm mặt cười: “Tôi không biết anh ta kết hôn chưa, cậu muốn biết có thể đi hỏi anh ta, không được nói mấy thứ này ở công ty, còn nữa, giờ đi làm lười biếng, cẩn thận tôi trừ tiền lương của cậu, còn không mau đi!”
Mục Điệp đơ ra, vội vàng ôm lấy tài liệu: “Dạ Dạ, đừng trừ tiền lương, tôi lập tức đi.”
Đi tới cửa, anh ta bỗng nhiên lại dừng lại, quay đầu nhìn cô, nói: “Chị Hạnh, ngày mai tôi có thể xin nghỉ một ngày không?”
Lương Hạnh ngẩn ra: “Nghỉ? Làm sao vậy?”
Hôm nay không phải mới là thứ hai sao?
Tươi cười trên mặt anh ta nhạt đi: “Ngày mai là sinh nhật mẹ tôi, tôi muốn ở cạnh bà ấy.”
Con ngươi Lương Hạnh nhanh chóng co lại, chậm chạp vài giây, mới lắp bắp nói: “Được, được một ngày đủ không? Nếu không tôi lại cho thêm một ngày”
Nói xong, tiếng cô nhỏ đi, biểu cảm ngơ ra, dừng vài giây, đi qua vỗ bờ vai anh ta, cúi đầu nặng nề nói: “Xin lỗi… Trong lòng cậu không thoải mái, nếu không ngại, có thể nói cho tôi biết, không cần nén lại, nếu tôi không tiện, bên ngoài còn có rất nhiều đồng nghiệp, không phải cậu còn có bạn sao? Cũng có thể…”
Cô cúi đầu, càng nói càng nhanh, trong lòng cũng càng trầm trọng, cảm giác buổi tối hôm đó một lần nữa hiện lên trong lòng.
“Chị Hạnh!” Mục Điệp bỗng cắt ngang lời cô, nhìn cô chằm chằm, gương mặt trắng nõn thanh tú yếu ớt: “Tôi không sao, không cần hai ngày, một ngày là đủ rồi.”
Đặt tay cô xuống khỏi vai, anh ta nói xong gật gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Lương Hạnh đứng tại chỗ, ngón tay cong lại, thần sắc ngưng trọng, trong lòng không hiểu sao lại bất an.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |