Truyện Sau Khi Ly Hôn, Chồng Cũ Luôn Muốn Theo Đuổi Tôi (full)

Advertisement

CHƯƠNG 263 TIN BẤT NGỜ

“Ánh mắt tìm vợ cũng tốt.”

Nói xong, ôm ngang người cô, ngồi lên xe.

Lưu Nam cười haha đóng cửa xe lại.

Đi khoảng 10 phút, Lương Hạnh mới phát hiện đây không phải là đường về nhà.

Cô không vui, hỏi người đàn ông bên cạnh: “Anh muốn đưa tôi đi đâu? Tôi muốn về nhà.”

Thấy sắc mặt không tốt, sợ cô tức giận, dịu dàng an ủi: “Bây giờ tâm trạng em không tốt, về nhà cũng nhốt mình trong nhà, không bằng ra ngoài thả lỏng tinh thần, gặp gỡ bạn bè.”

Lương Hạnh biết khí sắc của mình bây giờ kém như nào, nhưng cũng không có tâm trạng gì đi gặp bạn bè, chỉ muốn về nhà ngủ một giấc, quên đi chuyện có liên quan tới anh.

“Tôi muốn về nhà.” Cô lại nói một lần nữa.

Mắt Lưu Nam khẽ động, lòng cũng thấp thỏm, sợ hai người lại cãi nhau.

“Châu La La cũng mang thai rồi, em không muốn nói chuyện với cô ấy?” Anh bình tĩnh thông báo tin này cho cô.

Lương Hạnh ngạc nhiên: “Của…”

Triệu Mịch Thanh gật đầu.

“Vậy…”

“Có khả năng sắp kết hôn rồi.”

Vậy mà lại không nói với mình mà nói với người đàn ông này trước!

Lương Hạnh trợn mắt sững sờ, tin tức này tới quá đột ngột, nhất thời còn chưa tiêu hóa được.

“Sao anh lại biết?” Nhướn mày hỏi anh.

Khóe miệng anh giương lên, ý cười ngày càng nồng đậm, nhưng không chịu nói.

“Công ty của Châu La La có qua lại với Long Đằng, chức vị của vị họ Hoắc nhà cô ấy cũng không thấp.” Mắt híp lại: “Lẽ nào lại bị anh nhận làm anh em rồi?”

Anh quay đầu lại, mắt cười nhìn cô, không hề phủ nhận: “Một lần nữa lại chứng minh ánh mắt của tôi rất tốt, rất thông minh.”

Lương Hạnh không khỏi giật giật khóe miệng, sắc mặt vẫn khó coi: “Quả nhiên, vật họp theo loài, nồi nào úp vung nấy.”

Triệu Mịch Thanh cũng không tức giận, anh biết cô thấy bất bình vì chị em tốt của mình.

Vẻ mặt bình thản, nói: “Ở trong chăn mới biết chăn có rận, cô Châu có ý với cậu Hoắc, trong lòng chắc chắn muốn ở cùng cậu ấy, cậu Hoắc là một người có trách nhiệm, sẽ không thấy thế mà không chịu trách nhiệm, mặc dù lúc đầu có chút vội vàng, nhưng kết cục cũng không phải không tốt.”

Lúc đầu vội vàng, kết cục chưa chắc không phải là không tốt.

Lúc đầu bọn họ vội vàng, nhưng kết cục thì sao chứ?

Anh thấy cô cụp mắt xuống, thoáng nghĩ, rồi nắm lấy bàn tay đặt bên đùi, trầm giọng nói: “Có một người muốn kiên trì thì sẽ có kết quả, đừng sốt ruột.”

Lương Hạnh hơi ngây người, vậy mà lòng cô lại bị giọng nói của người đàn ông này dấy lên gợn sóng.

Rốt cuộc hai người họ, ai muốn kiên trì? Anh muốn sao?

Gần trưa, xe dừng trước cửa một quán ăn, Lương Hạnh ngẩng đầu nhìn, hơi quen, nghĩ vài giây mớ nhớ ra, là quán cháo mà trước kia anh dẫn cô đi ăn.

Châu La La vẫy tay với cô qua lớp cửa kính, cười tươi như hoa, nhìn khí sắc có vẻ cực kỳ tốt.

Người đàn ông ngồi bên cạnh chính là cậu Hoắc kia, mặt mày sáng sủa, cũng là một người hút mắt trong đám đông.

“Cô ấy chính là vợ cũ của tổng giám đốc Triệu?” Mặt cậu Hoắc mang theo ý cười, liếc nhìn Lương Hạnh, hỏi Châu La La.

“Đúng thế, làm sao? Bạn thân của em cực kỳ ưu tú đúng không?” Châu La La huých vai anh ta, không biết tự tin ở đâu ra.

Khóe miệng cậu Hoắc mang ý cười, thuận theo cô, gật đầu: “Ừ, rất đẹp đôi với tổng giám đốc Triệu.”

Thật ra, nghe lời này, Châu La La không hề vui vẻ, cái tên Triệu Mịch Thanh kia, ngoài việc trông cũng đẹp trai, có vài đồng tiền ra thì chẳng có gì tốt cả, lòng dạ cứng rắn không lay động được, khiến Lương Hạnh chịu bao nhiêu khổ sở.

Lương Hạnh cười, nhìn Châu La La: “Chịu dẫn ra ngoài cho gặp rồi?”

Châu La La đứng lên, khoác tay cô, mặt cười vui vẻ: “Còn không chịu dẫn đi gặp, sợ cậu đánh tớ.” Tiếp đó, đánh giá cô một lượt, nhíu mày: “Cậu dưỡng thai kiểu gì mà càng ngày khí sắc càng kém thế? Mặt không có chút sắc hồng nào.”

Quay mặt trừng mắt lườm Triệu Mịch Thanh, giọng điệu không tốt: “Tồng giám đốc Triệu không cho ăn hay không cho uống thế? Nếu thật sự không chăm sóc được thì dứt khoát để tôi mang về chăm sóc, hai đứa nhỏ cũng dứt khoát nhận tôi làm ba là được.”

Anh tỉnh bơ, nhận lời trách mắng: “Là lỗi của tôi, cô Châu cứ việc trách phạt.”

Lương Hạnh liếc nhìn anh, nhếch môi, kéo Châu La La.

“Cậu muốn tới ăn một bữa tử tế không? Cậu Hoắc còn ở đây đó!”

Cậu Hoắc cười gật đầu: “La La, khó khăn lắm mới gặp nhau một lần, mau để cô Lương ngồi xuống gọi món.”

Châu La La giật giật khóe miệng, nuốt lời định nói xuống, kéo Lương Hạnh ngồi xuống.

Anh đưa thực đơn tới trước mặt cô, rồi rót một cốc nước nóng.

Cậu Hoắc nhìn hành động ở phía đối diện, uống hụm nước, cười nói: “Tổng giám đốc Triệu nói cô thích cháo của quán này, đặc biệt hẹn gặp ở đây, cô mau xem xem món nào ngon để chúng tôi cũng nếm thử xem.”

Lương Hạnh ngẩng đầu, thái độ ôn hòa: “Đúng là cháo rất ngon, nhưng hình như La La không thích ăn cháo, gọi nhiều món ăn chút vậy.”

Cậu Hoắc hơi ngây người, rất nhanh liền gật đầu.

Lương Hạnh liếc nhìn Châu La La ở phía đối diện, đầy ý vị sâu xa.

Cái tật không thích ăn cháo này của cô, sợ là người ăn với cô vài bữa liền có thể nhận ra, giờ đã có con rồi mà người đàn ông kia vẫn không hề hay biết.

Châu La La cũng nhìn cô, rồi cúi đầu gọi món.

Triệu Mịch Thanh bỗng lấy thực đơn trong tay cô, Lương Hạnh ngạc nhiên nhìn anh.

“Món nào cũng cay, người thường không ăn nổi.” Nói rồi anh gạch bỏ những món đã đánh dấu, thêm vào vài món ăn thanh đạm.

Châu La La cười, chớp mắt: “Thì ra là tớ nhầm rồi, cái dáng vẻ thê thảm này của cậu là do tự mình gây ra, bà bầu nên ăn gì cũng không biết.”

Lương Hạnh nghẹn lời.

Sau khi đồ ăn được đưa lên, mấy người vừa ăn vừa nói chuyện, chủ yếu vẫn là hai người phụ nữ nói nhiều, từ quần áo tới mỹ phẩm, rồi từ công việc tới du lịch.

“Đúng rồi, giờ đã có con rồi, hai người còn không mau làm đám cưới đi?” Lương Hạnh bỗng hỏi.

Vẻ mặt Châu La La không tự nhiên, cố ý gắp một gắp thức ăn đưa vào miệng, ném câu hỏi cho người đàn ông bên cạnh.

Cậu Hoắc im lặng, nghĩ một lát rồi nói: “Nếu La La muốn đám cưới đạt được hiệu quả vừa ý, ít nhất phải chuẩn bị 2 tháng, hai ngày nay tôi đã bàn bạc với công ty tổ chức đám cưới rồi.”

Lương Hạnh nhìn Châu La La vẫn còn đang vô tâm vô phế ăn thức ăn, không khỏi đá cô một cái ở dưới gầm bàn, nhưng không thấy cô có phản ứng gì.

Chỉ có thể gật đầu, nói: “Ừ, nếu có kế hoạch về chuyện này thì phải nhanh lên, tuổi của anh và La La cũng không còn nhỏ nữa, nên lập gia đình rồi.”

Cuối cùng Châu La La cũng ngẩng đầu, kháng nghị: “Ai bảo lớn tuổi thì nhất định phải lấy chồng? Tớ xinh đẹp như hoa, cậu lo cái gì?”

Lương Hạnh: “…”

Từ đầu tới cuối, người đàn ông bên cạnh không nói năng gì, Lương Hạnh cụp mắt xuống, bỏ khăn ăn ra, định đi vào nhà vệ sinh, cúi đầu nhìn vết dấu chân trên chiếc quần âu màu đen, đầu óc ngây ngốc.

Người vừa rồi cô đá phải là anh…

Khó trách Châu La La không có phản ứng gì.

Anh ngước mắt, nhìn thấy biểu cảm ngây ngốc của cô, bờ môi mỏng khẽ vểnh lên, nhướn mày: “Muốn tôi đi cùng em sao?”

Lương Hạnh tỉnh táo lại, trừng mắt, phụ nữ vào nhà vệ sinh, anh theo cái gì mà theo?

Nhích người rời đi.

Lúc sau, Châu La La buông dụng cụ ăn uống xuống, cũng đi theo, hai người đàn ông cùng ngầm hiểu là bọn họ có lời muốn nói riêng, nhìn nhau mà cười.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement