Truyện Sau Khi Ly Hôn, Chồng Cũ Luôn Muốn Theo Đuổi Tôi (full)

Advertisement

CHƯƠNG 269 NGƯỜI PHỤ NỮ ƯU TÚ

Ngũ quan rất giống Tề Uyên, nhưng lại nhiều thêm vẻ thành thục và nhã nhặn, khí chất cả người rất nổi bật, vừa xuất hiện liền có thể thu hút tất cả ánh nhìn.

Mắt Tề Hàm mang theo ý cười, hơi gật đầu, lịch sự duỗi tay ra: “Chào cô.”

“Cô Tề giống hệt với trên tivi.” Hai bàn tay nắm lấy, Tề Hàm mở to mắt, mang theo chút khó hiểu.

“Trong buổi họp báo, khi phát trực tiếp, hai người trả lời câu hỏi của phóng viên.” Lương Hạnh giải thích.

Eo bỗng bị siết chặt, anh cúi đầu lại gần, trầm giọng nói mang theo ý cười: “Em xem rồi sao?”

Lương Hạnh lườm anh, mày không động, thậm chí còn mang theo ý cười: “Anh nghĩ nhiều rồi, vô tình thấy ở sân bay, cũng xem một lúc.”

Anh chớp mắt, bỗng cúi đầu xuống, hôn lên môi cô.

“Không sao, không để ý cái một lúc đấy.”

Tay cầm túi của Tề Hàm bất giác siết chặt lại, người đàn ông quen biết bao nhiêu năm, đã cực kỳ quen thuộc này, vậy mà lại có một mặt… như này.

Trước mặt bao nhiêu người, Lương Hạnh bị câu tình tứ của anh chọc cho đỏ mặt, đẩy ngực anh ra, điều chỉnh lại biểu cảm, đứng vững lại.

Anh cũng đứng thẳng người, vẻ mặt nhàn nhạt nói: “Nếu đã gặp thì ăn cùng nhau đi, tổng giám đốc Kim ăn cùng chứ?”

Người đàn ông vẻ ngoài phổ thông đứng bên cạnh Tề Hàm nhìn cô, thấy cô không phản đối, cười gật đầu.

Sau khi bốn người ngồi xuống, không khí dần sôi nổi hơn, Tề Hàm rất thú vị, cũng rất biết cách dẫn dắt chủ đề, nói chuyện không nhanh không chậm, giọng nói rõ ràng khiến người khác không tự chủ mà chú ý lắng nghe.

“Hiệu quả của buổi họp báo hôm nay khá tốt, thế nhưng, vấn đề phải giải quyết về sau cần rất nhiều tinh lực, đặc biệt là cảm xúc của những cổ đông kia, anh có đối sách gì hay không?” Tề Hàm nhìn Triệu Mịch Thanh.

Anh vừa ăn vừa nghe cô ta nói, nghe thấy cô ta hỏi cái này liền ngừng lại, dáng vẻ chắc chắn: “Đám người này, phần lớn là đến gây sự theo phong trào, không đạt được lợi ích thiết thực thì sẽ không đi.” Nói rồi lấy giấy ăn lau tay, ánh mắt sâu thẳm nhìn Tề Hàm: “Hơn nữa, quy mô lớn như này ập tới, cô cảm thấy phía sau không có người chỉ thị sao?”

Tề Hàm ngây người.

Đúng thế, những người này dường như muốn liều mạng ở cửa công ty, người mua cổ phần kia của Long Đằng phần lớn là người có địa vị xã hội và tài chính không kém, không đến nỗi vì một chút cổ phiếu mà tán gia bại sản…

Nghĩ lại, cũng không quá ngạc nhiên, thủ đoạn mờ ám trong ngành cổ phiếu tài chính cũng coi như là bình thường.

Nho nhã bưng cốc nước lên, khẽ nuốt một ngụm.

Khẽ cười: “Anh có hướng điều tra chưa?”

Khóe miệng anh khẽ cong lên, nhìn Lương Hạnh đang vùi đầu ăn, không nói gì.

Tề Hàm không chờ được câu trả lời, nhìn theo ánh mắt của anh, nhìn Lương Hạnh, môi khẽ động.

Nếu đã không chen lời được thì vùi đầu ăn, cũng còn hơn là ngẩng đầu vờ như chăm chú nghe.

Trước mặt Lương hạnh bỗng đặt xuống một cốc nước hoa quả.

“Đừng chỉ chăm ăn, uống chút nước đi.” Dường như anh thuận tiện nói một câu, sau đó lại nói chuyện cùng hai người đối diện.

Lương Hạnh dừng đũa, bưng cốc nước hoa quả lên, khi ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt của Tề Hàm, trong ánh mắt có chút không hiểu, nhưng nhìn kỹ lại thì cô ta đã khôi phục lại vẻ dịu dàng và nho nhã thường ngày.

“Chúng tôi nói những thứ này rất buồn chán, cô Lương đừng thấy lạ.” Tề Hàm cười mang theo ý xin lỗi.

Anh nghe thấy liền quay đầu sang, thấy xương trước mặt Lương Hạnh đã chất thành một đống nhỏ, nói mang theo ý cười: “Ăn nhiều như này, tối nay lại kêu trướng bụng, lát nữa ra ngoài đi dạo nhé.”

Cô cười với Tề Hàm: “Không sao, mọi người nói đi.”

Rồi khẽ liếc Triệu Mịch Thanh, không nói gì.

“Nghe Mịch Thanh nhắc tới, trước kia cô làm ở bộ phận quản lý, chắc là năng lực và kinh nghiệm công việc chắc là giỏi lắm.”

Lương Hạnh không biết rốt cuộc người phụ nữ trước mặt này có thân phận gì, nghe có vẻ không quá hiểu về chuyện nội bộ Long Đằng.

Tròng mắt khẽ động.

Là bạn từ nhỏ của Triệu Mịch Thanh, lại thêm gia thế hàm dưỡng, chắc là được mời đến để giúp đỡ trước mặt công chúng.

“Chỉ là nhân viên bình thường, có thể nuôi sống mình mà thôi.” Mang theo ý cười, hỏi: “Cô Tề làm về ngành tài chính sao?”

Dường như tổng giám đốc Kim ở bên cạnh cô ta cũng là người thích nói chuyện, mấy câu trước không chen được lời, lúc này lập tức cười nói: “Tổng giám đốc Tề là người làm ăn rất thuận lợi ở nước ngoài, là người có một chỗ nho nhỏ ở phố Wall, lại là tiến sĩ của đại học Stanford, vừa về nước phát triển, là vinh hạnh của giới tài chính chúng tôi!”

Cũng không ngạc nhiên, người đứng bên cạnh anh trước giờ chưa từng có người không ưu tú.

Vì gia giáo nên Tề Hàm chờ người bên cạnh nói xong, nhưng rõ ràng không quá cảm kích.

“Công việc mà thôi, không thể nói lên được điều gì.” Sau đó quay sang nhìn Lương Hạnh: “Cuộc sống hạnh phúc mới là quan trọng nhất, cô Lương rất may mắn.”

Cô ta nói rất thành tâm, Lương Hạnh lại hơi ngại, lẽ nào cô ta vẫn còn chưa biết cô và Triệu Mịch Thanh đã ly hôn rồi sao?

Nhìn người đàn ông bên cạnh, khẽ cười, cúi đầu không nói gì.

“Cô nên nói là tôi may mắn hơn.” Anh thấp giọng cười, duỗi tay đặt lên tay cô, ánh mắt dịu dàng.

Dường như khóe miệng Tề Hàm hơi cứng lại, nhìn Triệu Mịch Thanh, cười hơi miễn cưỡng, cụp mi xuống, khi ngẩng đầu lên thì đã khôi phục lại như thường.

Lương Hạnh biết bản thân không nhìn nhầm, không thể nghi ngờ sự nhạy bén của phụ nữ đối mặt với tình địch.

“Show ân ái trước mặt người độc thân như tôi, có cảm thấy tội lỗi không?” Tề Hàm hơi nhíu mày, làm ra dáng vẻ không vừa lòng, biểu cảm này cực kỳ giống Tề Uyên, mang theo vẻ tinh nghịch, so với khí chất thành thục cẩn trọng của cô ta, khiến người khác không khỏi lập tức ưa thích.

Vẻ mặt anh khẽ thay đổi, nắm chặt lấy tay Lương Hạnh, khẽ nói: “Cô nên tìm lấy một người rồi, Tề Uyên còn chủ động hơn cô, cả ngày đuổi theo Cố Thời.”

Lương Hạnh thấy tia cười khổ nơi khóe miệng người phụ nữ trước mặt, rất nhạt, nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh không chán.

Lòng khẽ co rút, cô không khỏi rút tay lại.

“Sao thế?” Anh quay đầu hỏi.

“Nóng quá, tay đổ mồ hôi rồi.”

Anh nhướn mày, quay mặt nói với hai người đối diện: “Nếu đã ăn xong rồi thì mọi người về nghỉ ngơi đi, cuộc họp ngày mai để tôi chuẩn bị, sẽ gửi trước nội dung cho hai người.”

Nói rồi kéo cô đứng lên.

Một giây sau, cánh tay đã rất tự nhiên mà ôm lấy.

Khoảnh khắc xoay người, Tề Hàm ngồi im ở đó, ánh mắt phức tạp.

Bản thân cố gắng bao nhiêu năm, cố hắng trở nên ưu tú, hy vọng có thể xứng đáng đứng ở bên cạnh anh, nhưng chưa quay về, anh đã trao vị trí này cho người khác, còn là một người phụ nữ cực kỳ bình thường…

Vào thang máy, anh trực tiếp ấn tầng 1.

“Không phải anh còn việc sao? Về trước đi.”

Lúc này, dưới ánh đèn, ánh mắt của cô sáng rõ, khuôn mặt trắng nõn không tỳ vết như một miếng ngọc, mặc dù đang mang thai nhưng càng ngày càng xinh đẹp nhìn đã đủ no.

Không nói gì, trực tiếp hôn lên môi cô, rồi cảm thấy chưa thỏa mãi, vừa rồi ăn đồ ngọt, giờ còn chút dư vị béo ngậy, lại thưởng thức một lúc, cảm thấy trời đất quay cuồng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement