Truyện Sau Khi Ly Hôn, Chồng Cũ Luôn Muốn Theo Đuổi Tôi (full)

Advertisement

CHƯƠNG 274: TÔI SẼ KHÔNG NGU XUẨN NHƯ CÔ.

Tâm tư của Thượng Điền thâm sâu, làm sao lại có thể để cô ta dễ dàng nhìn ra như vậy được.

Anh ta theo thói quen chạm vào chiếc cổ áo màu ghi, ánh mắt thâm trầm, đôi môi mỏng của anh ta hơi cong lên.

“Tất nhiên là…quan tâm, tôi và tổng giám đốc Triệu dù sao cũng là bạn cũ.” Lời nói của anh ta cực kì tự nhiên, trong câu từ cũng không thiếu đi sự chân thành.

“Chỉ là cảm thấy bà Triệu xử lý chuyện này không được nhân hậu cho lắm, đặc biệt là đối với cô Phó đây.”

Phó Tuyết Thảo tuy là không vùng vẫy trong thương trường, nhưng từ nhỏ đến lớn cô ta vẫn đi theo ông Phó gặp gỡ rất nhiều con cáo già của giới làm ăn, lời nói của họ có ít nhất đến một nửa là không đáng tin, làm gì cũng phải nghĩ đến lợi ích, vì vậy tiếp xúc với bọn họ cô ta cũng chả được gì.

Cô ta vắt tay trước ngực cau mày nói: “Cảm ơn tổng giám đốc Thượng đã bênh vực tôi, nhưng mà đây là chuyện riêng của tôi, không cần anh phải bận tâm.”

Anh ta gật đầu vuốt vuốt cằm, vẻ mặt như là hiểu rõ, nhưng những lời anh ta nói ra thì câu nào cũng như đâm vào tim: “Cô Phó đúng là rộng lượng, đại thiểu thư nhà họ Tề bây giờ có thể nói là nắm chắc phần thắng trong tay rồi, đến Lương Hạnh e rằng cũng không phải là đối thủ của cô ta, cô vẫn là tranh thủ thời gian tìm mối khác đi.”

Anh ta đã châm ngòi ngọn lửa giận trong Phó Tuyết Thảo thành công, chỉ thấy khuôn mặt được trang điểm tinh tế của cô ta sắp biến dạng: “Những điều này không cần tổng giám đốc Thượng nhắc nhở, tôi không sống tốt, người khác cũng đừng mong sống tốt!”

Thượng Điền tiện tay lấy một ly rượu từ chỗ người phục vụ cứ đi qua đi về, sau đó mỉm cười đưa tay lên hướng về phía Phó Tuyết Thảo mời một ly rồi quay đi mất.

Phó Tuyết Thảo nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt cô ta sáng lên rồi quay về hội trường.

Về đến khách sạn, sắc mặt của Lương Hạnh cực kỳ khó coi, Triệu Mịch Thanh cũng im lặng.

Cô đi thẳng vào phòng rồi khóa cửa lại.

Anh cứ lặng lẽ, anh biết bây giờ cô không nghe lọt những lời anh nói.

Bây giờ bữa tiệc đó e là đã lộn xộn, anh cau mày rồi khẽ vỗ vào trán mình, anh không ngờ mẹ mình lại làm ra chuyện cực đoan như vậy.

Lưu Nam gọi điện thoại đến: “Tổng giám đốc Triệu, đã mời những phóng viên đó qua hội trường nhỏ bên cạnh rồi, cũng là chúng ta đặc biệt mời họ, chắc sẽ không quá khó khăn đâu.”

Triệu Mịch Thanh gật đầu, anh nhìn ra cảnh đêm bên ngoài khung cửa sổ, ánh mắt sâu xa: “Đối với những tin tức bị truyền ra tối nay, phải cố hết sức giảm sự ảnh hưởng của nó đi.”

Cho dù có thể khống chế được đám phóng viên đó thì cũng khó chặn được miệng của quan khách, nếu như họ đều thích hóng hớt, vậy thì cứ thêm vài tin nữa, để người ngoài không phân biệt được tin nào là thật tin nào là giả, thời gian lâu rồi thì mọi người đều sẽ nghĩ có người cố tình sắp đặt thôi.

Lưu Nam đáp lại nhưng rồi do dự nói: “Bây giờ cô Lương Hạnh cũng hoàn toàn trở thành người nổi tiếng rồi, gần đây có lẽ sẽ có không ít phóng viên bám theo, có cần sắp xếp thêm người không?”

Anh suy nghĩ một lát rồi nhanh chóng nói: “Không cần, tôi sẽ ở cùng cô ấy, còn nữa, nếu mẹ tôi đã thích ở lộ mặt ở chốn đông người, thế thì cứ sắp xếp thêm nhiều người đi thăm hỏi bà ấy, những tin tức truyền ra cậu cứ xem rồi chọn lọc.”

Lưu Nam lập tức hiểu rõ.

Triệu Mịch Thanh thấy có một cuộc gọi mới gọi đến liền nhấc máy, là Tề Hàm.

Giọng nói của cô ta dịu dàng, không hề có sự cứng rắn như khi làm việc thường ngày: “Em đã sai người đưa bác gái về rồi, chuyện trong bữa tiệc cũng sẽ sắp xếp người đi xử lý.”

Cô ta ngừng một lát, giọng nói nhẹ nhàng mang theo chút áy náy: “Xin lỗi, em không ngờ bác gái lại ghét cô Lương như vậy.”

Triệu Mịch Thanh không hề thay đổi nét mặt, một tay anh đút vào túi quần, ánh mắt sâu xa, anh hờ hững nói: “Không liên quan đến em, không cần phải tự trách mình, chuyện khác anh sẽ xử lý.”

Cặp lông mày lá liễu của cô ta chùng xuống: “Lương Hạnh vẫn ổn chứ?”

Anh trầm mặc: “Hôm nay em vất vả rồi, nghỉ ngơi sớm đi.”

Ánh mắt của Tề Hàm u ám đi, anh đang trách cô.

“Mịch Thanh.”

Giọng nói của cô ta cao hơn vài phần, cô ta sợ anh cúp máy nên vội vàng nói: “Em nói chuyện với bác gái lâu lắm, thái độ của bác ấy đối với Lương Hạnh…anh phải suy nghĩ cho kĩ.”

Anh cười nhạt, thái độ của anh rõ ràng có sự thay đổi, anh để lộ sự mất kiên nhẫn làm cô ta hơi ngạc nhiên: “Suy nghĩ cái gì? Người phụ nữ khác sao?

“Tề Hàm, bây giờ hiếm có ai có thể thao túng quyết định của anh, hi vọng em hiểu rõ.”

Bàn tay cầm điện thoại của Tề Hàm bỗng nắm chặt, sắc mặt cũng trắng bệch, cô ta cắn môi sau đó vội vàng giải thích: “Em không có ý đó, chỉ là em thấy bác gái cự tuyệt như vậy Lương Hạnh cũng sẽ không vui vẻ gì, nút thắt giữa bọn họ vẫn phải gỡ ra.”

“Ừ, trong lòng anh tự biết.”

Anh nói tiếp: “Muộn rồi, em nghỉ ngơi đi.”

Nói xong anh lập tức cúp máy.

Cánh tay của Tề Hàm cứ như mất đi sức lực buông thõng xuống, ánh mắt lộ ra sự khổ sở.

Anh lạnh lùng nói với cô rất ít người có thể thay đổi quyết định của anh, chính là Tề Hàm cô không được, mẹ Triệu cũng không được, chỉ có Lương Hạnh có thể.

Chỉ trong mấy năm, anh đã không còn là Triệu Mịch Thanh xem trọng cô ta nữa rồi.

Nhưng bọn họ đã ly hôn, trong 3 năm không hề yêu nhau, thế thì nửa năm ngắn ngủi có thể có bao nhiêu thay đổi chứ? Người phụ nữ tên Lương Hạnh đó có đầy nhược điểm, chỉ cần cô ta suy nghĩ, tất cả những điều này đều dễ như trở bàn tay.

Cô ta xử lý xong cảm xúc của mình thì từ từ quay người.

Phó Tuyết Thảo đứng im lặng cách đó 5 mét và nở một nụ cười kỳ quái nhìn cô ta.

Trong lòng Tề Hàm hơi ngạc nhiên, không biết cô ta ở đây từ lúc nào.

Cô ta bình tĩnh nói: “Này cô, cô có việc tìm tôi sao?”

Phó Tuyết Thảo chỉ cười rồi từ từ bước đến, quan sát Tề Hàm một lượt từ trên xuống dưới: “Không tệ, khuôn mặt xinh đẹp, thân hình chuẩn, gia thế tốt, tâm tư thâm trầm, còn là một tinh anh trên thương trường, xem ra bà già họ Triệu đó lần này đã tìm được người vừa ý rồi.”

Tề Hàm nhìn người phụ nữ cũng khá xinh đẹp này, cô ta không hề che đậy đi sự mỉa mai và một sự giận dữ mơ hồ nào đó.

Tề Hàm nghiêm mặt liếc nhìn cô ta: “Tôi không biết cô và bác Triệu có ân oán gì, nhưng mà nói năng chú ý một chút.”

Nụ cười của Phó Tuyết Thảo càng rõ ràng hơn: “Đến cả thái độ cũng giống tôi lúc đầu i như đúc, còn nghĩ rằng có thể gả vào nhà họ Triệu, có phải bà già kia hứa với cô vậy không? Haha, lúc đầu tôi cũng như cô đấy.”

Nét mặt cô ta càng gắt gao hơn, cô ta gần như phát điên: “Nhưng mà đáng tiếc, trong mắt Triệu Mịch Thanh ngoài Lương Hạnh ra thì không để ý đến ai nữa, đừng tốn sức nữa đi!”

Tề Hàm hiểu ra, cô ta im lặng quan sát Phó Tuyết Thảo một phen, đôi môi đỏ khẽ cong lên, không có thêm một cảm xúc nào khác: “Cũng không trách bác gái vứt bỏ cô được, cái bộ dạng ngu dốt này có thể làm được gì? Đừng nói là Triệu Mịch Thanh, một người đàn ông bình thường cũng chưa chắc là thích cô.” Đọc thêm Nhà có manh thê cưng chiều

Phó Tuyết Thảo nổi điên rồi đột nhiên nắm lấy tay Tề Hàm, mắt cũng đỏ lên: “Cô nói bậy cái gì đấy! Tôi còn tốt hơn con tiện nhân đó gấp trăm lần! Cô ta á, ngoài một người ba phạm tội ra thì còn có cái gì!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Tề Hàm sau khi thấy cô ta điên cuồng nắm lấy tay mình cuối cùng cũng lộ ra sự căm ghét, Tề Hàm hất tay ra, Phó Tuyết Thảo mang giày cao gót nên không đứng vững liền bổ nhào xuống đất.

Tề Hàm cúi đầu lạnh lùng nói: “Có thể nói ra những lời này thì đủ để chứng minh cô ngu như thế nào, đến bây giờ vẫn chưa biết là thua cô ta ở đâu sao?”

Tề Hàm giơ chiếc túi xách xa xỉ trong tay lên cười lạnh lùng: “Cô cứ xem bản thân mình là nó, cho dù có đắt tiền đến mức nào cũng chẳng qua chỉ là vật ngoài thân, có cũng được không có cũng chẳng sao, nhưng Lương Hạnh thì khác, cô ta là mái tóc, là móng tay, vứt đi thì sẽ đau đớn, huống chi cô chỉ là một cái túi cũ kĩ không đáng tiền, có ai sẽ để ý đến cô chứ?”

Móng tay của Phó Tuyết Thảo cấu vào mặt đất, mái tóc bù xù che đi không nhìn rõ được mặt.

Tề Hàm lấy khăn giấy ra từ trong túi xách lau đi chỗ bị cô ta chạm vào rồi bỏ đi, tiếng giày cao gót nện vào nền đá cẩm thạch, từng tiếng dội vào tai.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement