Truyện Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam - An Hạnh Nhi (truyện full)

Advertisement
Trong phòng bao của nhà hàng.

Sự phản ứng của An Hạnh Nhi dần dần trở nên không còn sức.

Động tác của Cố Quân Tường dần dần trở nên sốt ruột.

Anh ta điên cuồng xé rách quần áo của An Hạnh Nhi, nhìn thấy áo ngực màu hồng của An Hạnh Nhi.

Đối với loại đàn ông từng chơi qua vô số phụ nữ như Cố Quân Tường, màu hồng đã khiến anh ta mất đi hết mọi hứng thú, tuy nhiên lúc này lại bỗng dưng bị An Hạnh Nhi câu dẫn rồi.

Làn da của cô trắng nõn, dưới ánh đèn dịu nhẹ, tựa như trâu châu, mịn màng tinh tế, vô cùng câu hồn.

Yết hầu của Cố Quân Tường chuyển động lên xuống.

Dục vọng trong mắt không hề che đậy.

Khoảnh khắc đó, An Hạnh Nhi cũng nhìn rõ.

Cô có phải là nên thấy may mắn khi mình cuối cùng cũng khiến anh ta nảy sinh dục vọng không.

Phải biết kiếp trước nhiều năm như vậy, cô đều không thể nhìn thấy ánh mắt sốt ruột như này của anh ta.

Mãi mãi đều là dáng vẻ ôn văn nho nhã.

Cô đã từng luôn cho rằng, đó là sự thương yêu mà Cố Quân Tường dành cho cô nên mới dịu dàng với cô khi ở trên giường.

Sau này cô đã biết.

Đó là Cố Quân Tường không có hứng thú với cơ thể của cô.

Đối với cả người cô đều không có hứng thú.

Về sau nữa cô đã biết.

Gần như mỗi lần trước khi lên giường với cô, anh ta đều sẽ xảy ra quan hệ với cô gái khác, đều đã làm đến rất thỏa mãn rồi, sao có thể còn có cảm giác với cô.

Nếu không phải trọng sinh một kiếp.

Cô cũng không biết, cô cũng có thể thu hút được Cố Quân Tường.

Cô cuối cùng cũng nhắm mắt được rồi.

Nếu đã không thể phản kháng, cũng sẽ không lựa chọn cái chết, cô không dễ gì mới sống lại, cô sao có thể để một Cố Quân Tường lần nữa ép cô vào đường cùng chứ!

Cô lúc này chỉ ép mình chịu đựng, hết sức chịu đựng, sau đó tận lực khiến bản thân chịu tổn thương thấp nhất.

Đến tình cảnh hiện nay.

Cô vẫn lý trí nói với chính mình, tận khả năng bảo vệ bản thân, tránh chịu ngoại thương không cần thiết...

“Rầm!” Cánh cửa đột nhiên bị người khác một cước đá ra.

Vào khoảnh khắc An Hạnh Nhi tưởng mọi thứ đã trở thành cục diện chết rồi, khoảnh khắc cô cho rằng mọi thứ đều sắp xảy ra rồi, cánh cửa đột nhiên bị người khác đá ra.

Cô thật ra đã làm tốt mọi chuẩn bị rồi.

Cô nghĩ, kiếp trước cũng bị Cố Quân Tường chà đạp.

Chẳng qua chỉ là bị chà đạp thêm một lần nữa mà thôi.

Chẳng qua chỉ là...



Khoảnh khắc đó nhìn thấy Diệp Thương Ngôn đột nhiên xông vào, hốc mắt còn đỏ.

Trên thực tế.

Cô một chút cũng không muốn bị Cố Quân Tường chạm vào, trong lòng cô đau đớn không thôi, cô chỉ là bởi vì phản kháng không được mà không ngừng an ủi bản thân mà thôi.

Cô thật sự rất muốn, rất muốn có người có thể đến cứu cô.

Cô nhìn Diệp Thương Ngôn như vậy, thấy gương mặt của anh vô cùng lạnh lẽo, trực tiếp lôi Cố Quân Tường từ trên người cô ra, sức lực lớn đến mức đẩy ngã Cố Quân Tường ra sàn.

Ở cửa có một người đàn ông khác xuất hiện.

“Tần Thạc cậu ra ngoài!” Diệp Thương Ngôn vừa đánh Cố Quân Tường, vừa quát.

Bước chân tới cửa của Tần Thạc lại lùi trở lại.

Đây vẫn là lần đầu tiên, khi Diệp Thương Ngôn đánh người bảo anh ta tránh đi?!

Không hiểu.

Cả tối nay đều không hiểu, Diệp Thương Ngôn rốt cuộc trúng tà gì.

Xuống máy bay vốn dĩ nói chia ra đi, kết quả tên này vẫn ngồi trên chiếc xe sang đến đón anh ta.

Diệp Thương Ngôn ngồi thì ngồi thôi, thuận tiện đưa anh một đoạn cũng không sao, dù sao ‘em gái’ mà anh ta hẹn là vào buổi tối.

Điều khiến anh ta không ngờ là Diệp Thương Ngôn ngồi lên xe của anh ta thì không chịu xuống, còn lệnh anh ta lượn trên đường.

Anh ta mắt thấy thời gian hẹn hò với ‘em gái’ cũng sắp đến rồi, tên này vẫn không có ý muốn rời khỏi.

Cuối cùng ở dưới lầu của nhà hàng này.

Sau đó giống như phò tượng phật, không nhúc nhích.

Tần Thạc thật sự không biết Diệp Thương Ngôn rốt cuộc muốn làm cái gì, mấy lần muốn mở miệng, lại bởi vì sắc mặt lạnh đến vô cực của anh làm cho im miệng.

Một người đàn ông vô cùng phúc hắc như Diệp Thương Ngôn, thật sự chọc đến anh, anh ta sợ bị Diệp Thương Ngôn giết chết thế nào cũng không biết!

Anh ta cứ ở trong xe cùng anh.

Giương mắt nhìn thời gian trôi qua từng giây từng phút, giương mắt nhìn ‘em gái’ anh ta hẹn tối nay, bỏ anh ta mà đi.

Khi Tần Thạc cho rằng Diệp Thương Ngôn tối nay muốn ngồi đây cả đêm thì nhìn thấy màn hình điện thoại của Diệp Thương Ngôn sang lên, hình như có người gửi tin nhắn cho anh, anh sau khi cầm điện thoại lên liếc nhìn, cả người giống như ngọn núi lửa đột ngột dâng trào, mở cửa xe ra xông vào trong sảnh, sau đó điên cuồng ấn thang máy, đến nhà hàng này, lại một cước đạp cánh cửa phong bao của người khác ra.

Tần Thạc đang nghĩ, cánh cửa này phải đền bao nhiêu tiền đây?!

Sau đó lại nghĩ, dù sao Diệp Thương Ngôn cũng không thiếu tiền!

Cũng rất thản nhiên đứng ở cửa, nghe thấy bên trong có tiếng đánh nhau dữ dội.

Trong phòng bao.

“Diệp Thương Ngôn.” An Hạnh Nhi khẩn trương kéo lấy Diệp Thương Ngôn.

Cô quả thật rất hận Cố Quân Tường, quả thật hận không thể đánh chết anh ta, nhưng cô ta không muốn Diệp Thương Ngôn vì cô mà gánh tội giết người.

Ở Bắc Văn Quốc, giết người là phải đền mạng.

“Diệp Thương Ngôn, đừng đánh nữa!” An Hạnh Nhi ôm lấy cánh tay của anh.

Thấy mu bàn tay của anh đều đã sưng đỏ một mảng rồi.

Mà lúc này Cố Quân Tường nằm trên sàn, thật sự bị Diệp Thương Ngôn đánh không nhúc nhích rồi.



Mới đầu còn phản kháng một chút.

Phát hiện bản thân hoàn toàn không thể phản kháng, lúc này cứ nằm gục trên sàn, bị Diệp Thương Ngôn đánh cho mặt mày sưng húp tím bầm, đau tới mức kêu la thảm thiết.

Không còn chút hình tượng.

“Đừng đánh nữa.” An Hạnh Nhi căn bản không cản được, lúc đó trực tiếp nhào vào trong lòng của Diệp Thương Ngôn.

Bộ dạng lúc này của Diệp Thương Ngôn thật sự khiến cô có một loại ảo giác anh sẽ giết Cố Quân Tường.

Cố Quân Tường chết thì chết, nhưng Diệp Thương Ngôn không thể chết!

Cơ thể của Diệp Thương Ngôn khựng lại.

Nắm đấm siết chặt của anh còn đang không ngừng dùng sức.

Lúc này bởi vì sự ấm áp của cơ thể An Hạnh Nhi, mà dừng lại.

Mắt của anh hơi lay động, nhìn cô gái trong lòng.

Thấy bộ dạng quần áo không chỉnh tề của cô lúc này.

Thấy trên cơ thể trắng nõn của cô lưu lại một số dấu đỏ.

Anh nhẫn nhịn đến mức mặt mày vặn vẹo.

“Vì anh ta mà bồi mạng của anh vào, không đáng!” Anh Hạnh Nhi túm áo của anh, kích động nói.

Chính là rất sợ, rất sợ Diệp Thương Ngôn lại mất đi lý trí.

Yết hầu của Diệp Thương Ngôn hơi cử động.

Anh nhìn cô gái đang run rẩy trong lòng, thấy cô sợ hãi tới mức cứ run rẩy mãi.

Là bộ dạng vừa rồi của anh quá đáng sợ, hay là vì sự bắt nạt mà Cố Quân Tường đối với cô, khiến cô bị dọa đến mức độ này?!

Đôi môi của anh mím chặt lại.

Lúc đó anh đã cởi chiếc áo vest của mình ra, khoác lên thân trên thiếu vải che chắn của cô, sau đó cúi người bế cô từ trên sàn lên.

Cả người An Hạnh Nhi chôn chặt trong ngực của anh, tay nắm chặt áo của anh, mãi không có buông.

Cô cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của Diệp Thương Ngôn ở bên tai cô, khiến cô tự dưng cảm nhận được cảm giác an toàn chưa từng có.

Thật ra.

Kiếp trước khi cô chết.

Khi bị Cố Quân Trường một dao đâm chết, cô thật sự từng huyễn tưởng, nếu như có người có thể vào lúc đó, nếu như có người có thể vào lúc đó đến cứu cô thì tốt biết mấy...

Cô không có ngờ, Diệp Thương Ngôn lúc này thật sự thực hiện được huyễn tưởng khi đó của cô.

Thật sự đến cứu cô rồi.

Thật sự từ trong tuyệt vọng, cứu ra!

“Tần Thạc.” Diệp Thương Ngôn bế An Hạnh Nhi đi ra khỏi phòng bao.

Tần Thạc đợi anh ở cửa phòng bao.

“Việc còn lại giao cho cậu.” Diệp Thương Ngôn hừ lạnh nói.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement