Truyện Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam - An Hạnh Nhi (truyện full)

Advertisement

*Đi thôi, tan ca rồi.” An Hạnh Nhi hoạt động cơ thể xong, dẫn theo Hồ Phong cùng rời khỏi tòa nhà An thị.

Lúc rời đi, La Tư còn đang sắp xếp văn kiện trên bàn làm việc.

“Về sớm chút.” An Hạnh Nhi dặn dò.

“Vâng, tôi làm xong tài liệu họp sáng mai sẽ về.” La Tư cung kính: “An tổng đi chậm rãi.”

An Hạnh Nhi khẽ gật đầu.

Kiếp trước mặc dù chưa từng tự mình tiếp xúc với thương trường, nhưng vì sinh ra trong gia đình như vậy, bình thường ba cô cũng sẽ ở nhà nói đến chút chuyện công việc, cô nghe cũng nhiều, lại thiên phú dị bẩm, hiểu biết đối với thương trường rất thầu triệt, lại thêm sau này gả cho Có Quân Tường, giúp anh ta ra mưu lập kế, thực sự cũng xem như gián tiếp tiếp xúc với thương trường, cho nên rất rõ ràng, lòng người thực ra là yếu tố quan trọng nhất đề phát triển.

Cũng chính là nguyên nhân tại sao cô vừa tới đã lay động lòng người trước.

Cô ngồi xe Hồ Phong lái, về tới biệt thự của Diệp Thương Ngôn.

Ngoài ý muốn.

Biệt thự đèn đóm sáng trưng.

Khu biệt thự vốn là khá xa xôi yên tĩnh, lúc này dưới ánh đèn, vừa khéo như châm một ngọn đèn sáng trong đêm tối, khiến người ta cảm thấy ám áp.

Cô mở cửa xe, đi vào đại sảnh.

Buổi tối sau khi Hồ Phong đưa cô về thì sẽ lái xe rời đi, sáng hôm sau lại tới đón cô.

Bên trong tòa biệt thự này, chỉ có Diệp Thương Ngôn và cô, còn có chú Trung.

Cứ cảm thấy, rất nhiều hành vi và phong cách làm người của Diệp Thương Ngôn hoàn toàn không khớp.

Ví như lúc này đã trễ như vậy rồi.

Anh vẫn còn xem tivi trên sofa.

Về nguyên tắc.

Anh không phải nên nằm trên giường lớn trong phòng, thoải mái chơi game với Tần Thạc sao?!

Thấy cô quay về, còn tự nhiên chào một tiếng: “Về rồi?”

Sao lại có cảm giác vợ chồng già.

“Ừ.” An Hạnh Nhi bình tĩnh, đáp một tiếng.

Lúc này, chú Trung vốn đang dọn dẹp, nhìn thấy cô về, vội cầm tổ yến đã chưng xong ra: “Bà chủ, từ từ dùng.”

Đặt nhẹ lên bàn trà.

An Hạnh Nhi cau mày.

Cô vốn định đến bàn ăn ăn.

Đặt trên bàn trà, chẳng phải quá gần Diệp Thương Ngôn sao?!

Đương nhiên, An Hạnh Nhi không câu nệ tiểu tiết như vậy, cô phóng khoáng đi tới, ngồi xuống bên cạnh Diệp Thương Ngôn, ăn từng muỗng từng muỗng tổ yến mỗi tối chú Trung đều chưng cho cô.

“Mùi vị thế nào?” Diệp Thương Ngôn hỏi.

“Rất ngon.” An Hạnh Nhi trả lời.

Là thật sự cảm thấy ở phương diện làm việc nhà nấu ăn này, chú Trung rất có thiên phú, hơn nữa rất có tâm.

Mỗi lần ăn thức ăn ông làm đều có một loại cảm giác rất ám áp.

“Tôi thử xem.” Lời vừa vang lên.

An Hạnh Nhi đã nhìn thấy miệng người nào đó trực tiếp ngậm thìa của cô.

Rõ ràng cô vừa ăn xong.

Anh lại ngậm vào miệng.

Vẫn là có chút không tự nhiên.

Diệp Thương Ngôn lại ăn rất thoải mái, anh nuốt tổ yến, cánh môi rời khỏi thìa của cô, đánh giá: “Quả nhiên rất ngon.”

An Hạnh Nhi thật sự là…không biết nói người này thế nào.

Cô cứ nhìn chiếc thìa bị Diệp Thương Ngôn ngậm vào như vậy, có chút cạn lời.

“Sao không ăn nữa?” Diệp Thương Ngôn mặt ngây thơ hỏi.

An Hạnh Nhi cảm thấy mình lúc này nói ghét bỏ sẽ tổn thương đến tự tôn của anh.

Nhưng không nói.

Cô lại thực sự không quen dùng chung thìa với người khác.

Cứ có chút cứng ngắc như vậy.

“Em ghét bỏ tôi?” Diệp Thương Ngôn cuối cùng tự hiểu lấy.

An Hạnh Nhi còn có chút vui mừng.

Lúc định thuận thế đổi thìa.

“Em lại ghét bỏ nước bọt của tôi, tôi cũng không ghét bỏ em!” Diệp Thương Ngôn biểu cảm hoàn toàn không tin nỗi.

An Hạnh Nhi có lúc cảm thấy tên này thật sự có thể đi làm ảnh đề rồi, biết diễn như vậy mà.

Cô không cảm thấy Diệp Thương Ngôn sẽ tính toán đến bước này!

Cô khó được để ý tới anh.

Đứng dậy định đi cầm một cái thìa khác tới…

*ÔI” An Hạnh Nhi mở to mắt nhìn Diệp Thương Ngôn.

Nhìn người đàn ông dã man này, bỗng nhiên kéo lấy cô, sau đó thô lỗ trực tiếp đè cô lên sofa, hung hăng hôn.

*Ô…” Khốn khiếp.

An Hạnh Nhi phản kháng.

Phản kháng vô hiệu.

Diệp Thương Ngôn hôn rắt triệt đề.

Chính là…thỏa thích càn quét trong miệng.

Như quỷ vào thôn, giết sạch cướp sạch không ác không làm.

Chú Trung vốn ở bên cạnh quét dọn, nhìn thấy hình ảnh này khuôn mặt già cũng đỏ lên.

Vội vàng lên lầu, tránh đi.

Lúc này cũng bắt giác cảm thán.

Tuổi trẻ thật tốt!

Tốt con khi!

An Hạnh Nhi cuối cùng đẩy được Diệp Thương Ngôn ra.

Lúc đẩy anh ra, nhìn thấy giữa cánh môi hai người, rõ ràng còn có đường tơ, giây lát liền đứt gãy.

“Diệp Thương Ngôn, anh là chó sao?!” An Hạnh Nhi chà lau miệng mình.

Thấy ai liền cắn.

Má nó.

Môi cũng bị anh cắn sưng rồi, rõ ràng còn có chút đau.

“Chó theo đuôi.” Diệp Thương Ngôn nói: “Chuyên theo đuôi em.”

An Hạnh Nhi nhịn lại ruột gan cũng muốn nỗ tung.

Trên đời này thật sự không còn ai vô sỉ hơn anh nữa.

Cô tức giận đùng đùng từ sofa rời đi.

Lúc rời đi, rõ ràng tim còn đập rất nhanh.

Chính là luôn hỗn loạn.

Cô cảm thấy nhát định là tức giận công tâm nên tim mới đập nhanh như vậy.

“Cô chủ An.” Sau lưng truyền tới giọng nói của Diệp Thương Ngôn.

An Hạnh Nhi không muốn để ý.

“Chuyện trên sân thượng hôm nay không được tiếp diễn nữa.” Diệp Thương Ngôn nói từng chữ một.

Bước chân An Hạnh Nhi khẽ khựng lại.

Rất tức giận.

Diệp Thương Ngôn lúc này là đang yêu cầu cô sao?!

Giọng điệu đó giống như…đang dạy dỗ cô.

Ba cô còn chưa từng nói với cô như vậy đâu, anh có tư cách gì nói vậy.

Cô giận dữ đang muốn mở miệng.

“Mặc dù biết em là vì đứng chân ở An thị, khiến nhân viên khác không dám dùng cách tương tự để uy hiếp em, cũng không thể phủ nhận hành vi như vậy của em quả thực sẽ khiến các nhân viên phải sinh ra kính sợ và cố ky với em, nhưng mà…” Diệp Thương Ngôn bỗng dừng lại một chút.

An Hạnh Nhi cau mày.

“Nhưng mà, tim tôi không khỏe, tôi sợ tôi chịu không nỗi.” Diệp Thương Ngôn vừa rồi rõ ràng còn là giọng điệu nghiêm túc, lúc này bỗng thành dáng vẻ tình sâu ý đậm.

Lời đến bên miệng lại bị nghẹn trở về.

Cô hít thở sâu một hơi, bình tĩnh nói: “Đừng trêu chọc tôi.”

Đôi mắt Diệp Thương Ngôn thâm thúy, nhìn chăm chú vào cô.

“Tôi sẽ không động lòng.”

Thật.

Đời này cũng sẽ không động lòng nữa.

Sống lại một đời, mục đích của cô rất mạnh.

Quá nhiều chuyện phải làm.

Thứ duy nhất không có chính là tình cảm.

Bước chân cô rời đi, rõ ràng có chút vội, còn có chút hỗn loạn.

Giống như là…

Sợ hãi gì đó.

Đúng.

Sợ tên yêu nghiệt Diệp Thương Ngôn này.

Anh quá biết dụ hoặc lòng người.

Cô nghe thấy anh ở dưới lầu nói với cô: “Có động lòng hay không tùy ý em, nhưng tôi động rồi.”

Quỷ mới tin anh.

Nói không chừng những lời này sớm đã nói với một vạn người phụ nữ rồi.

An Hạnh Nhi nhanh chóng về phòng, lập tức đóng cửa lại, sau đó khóa trái.

Cô hít thở sâu một hơi, thật sự không muốn khiến bản thân nghĩ nhiều thêm một giây nào.

Đẩy mở cửa phòng vệ sinh, định tắm rửa đi ngủ.

Hôm nay mệt mỏi cả ngày như vậy, cô cần nghỉ ngơi sớm chút.

Cô vặn mở vòi nước, giây phút chuẩn bị cởi quần áo, bỗng nhìn thấy người phụ nữ trong gương Vốn cho rằng sẽ là một khuôn mặt tức đến nổ tung.

Lại ngoài ý muốn.

Gò má đỏ ửng, kiều diễm ướt át.

An Hạnh Nhi khẽ cắn cánh môi.

Giữa răng môi dường như còn lưu lại hương vị của Diệp Thương Ngôn…đuổi cũng không đi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement