Truyện Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam - An Hạnh Nhi (truyện full)

Advertisement

CHƯƠNG 142: CÓ CHUYỆN XẢY RA (1) HIỆN TRƯỜNG CÂU HÔN

Lúc An Hạnh Nhi trở lại đại sảnh, trong đại sảnh vẫn vô cùng náo nhiệt.

Cô không tự chủ mà quan sát trong đại sảnh một vòng, nhìn thấy Diệp Thương Ngôn đứng ở cách đó không xa, đang nói chuyện với Tần Thạc. Dường như là cảm nhận được ánh mắt của cô, anh trực tiếp quay lưng về phía cô.

An Hạnh Nhi không biết nói gì.

Cái tên này ngây thơ như vậy hả?

Là con nít đang cãi nhau hả? Thế mà còn đối xử với cô như thế.

Không hiểu sao lại rất tức giận.

Cô cũng không thèm quan tâm tới Diệp Thương Ngôn, trực tiếp đi đến chỗ của ba mình.

Đột nhiên.

Đại sảnh tăm tối một mảnh.

Tất cả mọi người đều giật mình.

Trong sảnh tiệc đột nhiên lại có một ánh đèn sáng lên.

Một người đàn ông mang giày da, mặc âu phục đứng dưới ánh đèn trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

An Hạnh Nhi nhìn thấy cảnh tượng này mới giật mình nhớ tới tối hôm nay Nhiếp Tử Minh muốn cầu hôn với Hạ Tư Tư.

Thời gian quá xa xôi, cô thật sự đã quên mắt.

Huống hồ chỉ kiếp trước cô căn bản không tham gia vào loại bữa tiệc như thế này, sau đó xem tin tức mới nhìn thấy, đương nhiên là không dễ dàng nhớ tới.

“Tư Tư.” Nhiếp Tử Minh đứng dưới ánh đèn, trên tay cầm microphone và đóa hoa đứng ở nơi đó, đột nhiên lại mở miệng gọi tên cô.

Lúc này, Hạ Tư Tư đang đứng trong bóng tối, trái tim đập rộn ràng nhìn anh ta.

Tất cả mọi người đều đang nhìn người đàn ông không biểu hiện xuất sắc, cho đến bây giờ cũng không có tiếng tăm gì.

Nhưng mà không ngờ đến là tối ngày hôm nay anh ta lại làm ra loại chuyện cầu kỳ như thế.

“Chúng ta đã yêu nhau sáu năm, trước đó vẫn luôn chậm chạp không dám cầu hôn là bởi vì anh sợ mình không thể mang đến hạnh phúc cho em, sợ là mình không có năng lực chăm sóc cho em, sợ là em bởi vì anh mà chịu phải ấm ức, sợ là em sẽ hối hận, anh sợ rất nhiều rất nhiều… anh xin lỗi, Tư Tư, anh không thể giả vờ được nữa. Anh không thể giả vờ là mình không yêu em, anh không thể giả vờ mình không nhìn thấy sự khổ cực của em, anh không thể giả vờ anh không muốn lập tức cưới em…” Lúc nói đến đây, trong hốc mắt của Nhiếp Tử Minh dường như còn mang theo nước mắt.

Tất cả mọi người đều biết hoàn cảnh gia đình của Nhiếp Tử Minh, cho nên bọn họ đều rất cảm động đối với màn thổ lộ chân tình của Nhiếp Tử Minh.

Ngoại trừ An Hạnh Nhi.

An Hạnh Nhi cứ lạnh lùng nhìn màn trình diễn của Nhiếp Tử Minh.

Một màn trình diễn hoàn mỹ.

Giống y như là Cố Quân Tường.

Hóa ra là đường đi của những người đàn ông cặn bã đều giống nhau.

Một người không chê ít, hai người không chê nhiều.

“Tư Tư, mong em hãy gả cho anh có được không?” Giọng nói dịu dàng của Nhiếp Tử Minh đột nhiên lại nghiêm túc.

Nghiêm túc nói với người phụ nữ trong bóng tối.

Hạ Tư Tư đã khóc thành quỷ luôn rồi.

Cô thật sự không ngờ tới là Nhiếp Tử Minh sẽ cầu hôn với cô.

Thậm chí là dùng loại phương thức cầu kỳ như thế này để cầu hôn với cô.

Cô vẫn cho là dù hai người có kết hôn với nhau thì cũng sẽ là cuộc hôn nhân khiêm tốn, hoàn toàn không ngờ tới Nhiếp Tử Minh lại mang đến cho cô niềm vui bất ngờ như thế.

Thậm chí là lúc này cô không hề do dự.

Trực tiếp chạy đến, giẫm trên đôi giày cao gót trực tiếp chạy vào trong ngực của Nhiếp Tử Minh.

Nhiếp Tử Minh ôm Hạ Tư Tư lại, ôm thật chặt, xoay tròn một vòng, trông như một người bạn trai mạnh mẽ.

Một hồi lâu sau.

Nhiếp Tử Minh dường như không nỡ mà bỏ Hạ Tư Tư xuống.

Sau khi thả xuống, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Nhiếp Tử Minh nói: “Tư Tư, hiện tại anh không có cái gì hết, nhưng mà anh thề là anh sẽ cố gắng hết sức mình để cho em hạnh phúc lớn nhất.”

“Em tin anh!” Nước mắt Hạ Tư Tư đảo quanh, kiên định trả lời.

Khóe miệng Nhiếp Tử Minh mang theo ý cười.

Anh ta quỳ một gối xuống đất, đặt hoa tươi và micro trên mặt đất, lầy ra một chiếc hộp tinh mỹ từ trong túi âu phục.

Chiếc hộp được mở ra, một chiếc nhẫn với viên kim cương óng ánh xuất hiện trước mặt mọi người.

Nhẫn kim cương cũng không lớn lắm, nhưng mà rất đặc biệt.

Nhiếp Tử Minh lại trịnh trọng hỏi Hạ Tư Tư một lần nữa: “Tư Tư em có đồng ý gả cho anh không?”

“Em đồng ý.” Gần như là Hạ Tư Tư không hề do dự.

Nhiếp Tử Minh khó nén nụ cười nở rộ trên mặt, anh ta kéo tay của Hạ Tư Tư, đeo chiếc nhẫn kim cương lên trên ngón áp út của cô.

Kích thước vừa vặn.

Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay.

Là chúc phúc.

Nhiếp Tử Minh đứng dậy từ dưới đất.

Anh ta nhẹ nhàng nâng mặt của Hạ Tư Tư lên, đặt một nụ hôn lên trên môi của cô.

Hai người hôn nhau thâm tình triền miên.

Có lẽ là rất yêu rất yêu cho nên mới có thể như vậy, làm mọi người xúc động.

Tiêu Việt Duệ cứ nhìn như thế, nhìn rồi sau đó lại cười.

Mặc dù là nụ cười càng ngày càng chua chát.

Anh ta cho rằng anh ta đã làm rất tốt rồi.

Lúc rời khỏi thành phố này, anh ta đã khuyên mình nhất định phải quên đi Hạ Tư Tư rồi mới có thể trở về.

Đã bốn năm trôi qua.

Anh ta cho là anh ta đã quên rồi, cho nên dưới tình huống mẹ của anh ta lấy cái chết ra để ép buộc, anh ta đã lựa chọn trở về.

Lúc trở về, anh ta cũng không quên bắt cứ lúc nào cũng phải nói với mình hãy dùng thái độ cực kỳ bình thản đối mặt với Hạ Tư Tư, đừng có bất cứ suy nghĩ không thiết thực nào.

Nhưng mà hiền nhiên.

Anh ta đã đánh giá cao mình.

Bát kể là đêm hôm đó bị Hạ Tư Tư quyến rũ hay là nỗi đau giờ phút này đối diện với tình cảm thắm thiết của bọn họ, anh ta đều biết rõ hóa ra là anh ta vẫn còn chưa học được cách buông bỏ.

Cho nên anh ta quay người đi khỏi.

Không thể đứng ở một nơi hẻo lánh mà chúc phúc cho bọn họ, anh ta chỉ có thể lựa chọn để cô rời khỏi tầm mắt của anh ta.

Anh ta chính là như vậy, có chút chất vật.

Tiêu Việt Duệ đi khỏi, lúc này dường như là không có ai chú ý tới.

Dù sao thì tầm mắt của mọi người đều đang đặt trên người của đôi tình nhân, ngoại trừ An Hạnh Nhi.

Thật sự là An Hạnh Nhi không nhìn được nữa, nhưng mà cũng không thể bước lên ngăn cản.

Cho nên, dứt khoát không thèm nhìn.

Không nhìn Hạ Tư Tư và Nhiếp Tử Minh, lại nhìn thấy Tiêu Việt Duệ ở bên cạnh, nhìn anh ta yên lặng rời đi.

Cánh môi của An Hạnh Nhi mắp máy.

Cuối cùng cô cũng không mở miệng nói cái gì.

Chỉ là khoảnh khắc nhìn thấy sau khi Tiêu Việt Duệ đi khỏi, tiếp theo đó lại có hai người rời đi.

Sau khi ánh đèn sáng lên một lần nữa, cô mới tin chắc đó chính là Diệp Thương Ngôn và Tần Thạc.

Cô vẫn có chút kinh ngạc.

Tiêu Việt Duệ cùng Diệp Thương Ngôn và Tần Thạc quen biết như thế nào vậy?

Sau khi nghi thức cầu hôn kết thúc.

Bữa tiệc cũng đã đến hồi kết.

Tuổi tác của An Quốc Cường đã cao không thể thức khuya, cho nên không bao lâu sau liền đi khỏi.

An Hạnh Nhi thấy là tối ngày hôm nay chắc có lẽ Hạ Tư Tư đắm chìm trong hạnh phúc với Nhiếp Tử Minh, cho nên cũng không đi làm phiền cô, sau đó cô cũng rời khỏi bữa tiệc.

Hồ Phong đang chờ cô ở cửa.

An Hạnh Nhi cho là Diệp Thương Ngôn đã gọi Hồ Phong đi rồi.

Dù sao thì tối nay bọn họ đã cãi nhau.

Diệp Thương Ngôn ngây thơ như thế, đều có thể làm ra loại chuyện như vậy.

Cô thật sự không dám ôm hi vọng quá lớn với anh.

Cô ngồi vào ghế ngồi ở phía sau, Hồ Phong lái xe về nhà.

Bóng đêm ở Thanh Thành thật sự lấp lánh danh bắt hư truyền.

An Hạnh Nhi nhìn ra ngoài cửa sổ mà có chút ngắn người.

Thật ra là cô đang suy nghĩ Diệp Thương Ngôn đã về rồi, hay là đang đi cùng với Tiêu Việt Duệ?

Cô cảm thấy là cái thứ hai.

“Mợ chủ.” Hồ Phong đột nhiên mở miệng, giọng điệu còn vô cùng nghiêm túc.

Thiếu chút nữa là An Hạnh Nhi đã bị âm thanh đột ngột này hù chết.

Cô không biết tại sao mỗi lần nghĩ tới Diệp Thương Ngôn thì sẽ có một loại cảm giác có tật giật mình.

“Sao vậy?” Biểu hiện của An Hạnh Nhi rất bình thường.

“Chúng ta đã bị người theo dõi.” Hồ Phong nói từng câu từng chữ.

Sắc mặt bình thường của An Hạnh Nhi lại thay đổi một chút.

Trái tim bỗng nhiên khẩn trương.

Cứ luôn cảm thấy chuyện có thể làm cho Hồ Phong dao động cảm xúc chắc chắn không phải là chuyện nhỏ.

Cho nên là…

Ai muốn giết cô à?

Thật ra không cần nghĩ cũng biết.

Cố Quân Tường!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement