Truyện Sau Khi Trọng Sinh, Tôi Gả Cho Kẻ Tử Thù Của Tra Nam - An Hạnh Nhi (truyện full)

Advertisement
Một căn phòng màu đỏ đầy hoan hỉ.

Trên giường lớn màu đỏ mềm mại, An Hạnh Nhi bị Diệp Thương Ngôn đè chặt dưới thân.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Ánh mắt Diệp Thương Ngôn nóng rực không hề che giấu, từng chút từng chút một, phóng thích ra ngoài.

An Hạnh Nhi vô thức nắm chặt tấm chăn.

Cô muốn phản kháng, lại dường như bị anh cuốn hút đến bờ vực sụp đổ không thể phản kháng, cứ bồi hồi mãi không thôi.

Hơi thở của cô dường như trở nên nặng nề hơn.

Thực sự trong một khoảnh khắc nào đó, cô cảm thấy rằng ngay cả hơi thở của cô sẽ biến mất.

Cả cơ thể đều đặt hết sự chú ý lên mặt của Diệp Thương Ngôn, ở dưới ánh đèn, phảng phất như có thể nhìn thấu đôi mắt màu đen đó, trầm luân.

Bóng tối.

Càng ngày càng muộn.

Nhiệt độ trong phòng, rõ ràng là càng ngày càng cao.

Khoảng cách giữa hai người, dường như càng ngày càng gần.

Gần đến mức chỉ cần ai đó bĩu môi một chút thì chúng sẽ dán chặt vào nhau

Lúc này.

An Hạnh Nhi quay mặt đi

Cánh môi kia hoàn hảo đáp xuống, một nụ hôn sâu trên má cô.

Đôi mắt Diệp Thương Ngôn khẽ động.

Anh hôn lên gò má mềm mại của cô.

Mang theo một chút hương vị của bột son nước, nhưng không ảnh hưởng đến chuyện làn da mềm mại của cô mang lại cho anh những rung động.

"Diệp Thương Ngôn, chúng ta kết hôn chỉ là hình thức mà thôi." An Hạnh Nhi nói.

Cô cố gắng sử dụng giọng điệu vững vàng nhất có thể.

"Cho nên…" Đôi mắt của Diệp Thương Ngôn khẽ động.

"Chúng ta không thuộc về nhau." An Hạnh Nhi nhắc nhở một lần nữa.

"Vậy em thuộc về ai?" Diệp Thương Ngôn hỏi.

Anh rời khỏi gương mặt An Hạnh Nhi.

Nhìn chằm chằm vào cô.

"Tôi chỉ thuộc về bản thân mình." An Hạnh Nhi nói rất rõ ràng.

Diệp Thương Ngôn căng đôi mắt.

"Xin cậu ba Diệp buông tôi ra." Một khi An Hạnh Nhi có chút tức giận, sẽ đổi cách xưng hô với Diệp Thương Ngôn.

"Nếu tôi nói không thì sao?" Diệp Thương Ngôn nhướng mày.

Rõ ràng, cả ngươi anh đầy rẫy nguy hiểm

Nếu anh nói không…Cô có bản lĩnh làm gì anh?

Đánh không lại, cũng không thể trốn thoát, cô có thể làm gì?

"Hôm nay làm nhiều như vậy, tôi chính là vì để lừa em lên giường. Em cảm thấy, tôi sẽ buông em ra sao?" Hơi thở của Diệp Thương Ngôn nóng rực, anh đánh vào mặt cô.

Khoảnh khắc đó, dường như làm cho khuôn mặt của cô ửng hồng một mảng.

Mà lửa giận cô chịu đựng trong lòng, cũng ở một chút tăng lên.

Cô sớm nên biết, Diệp Thương Ngôn phong lưu thành tính, ngủ với bất kỳ người phụ nữ nào cũng là chuyện thường tình.

Cô sớm nên biết, cuộc hôn nhân chỉ là hình thức của họ… chỉ trên mặt tình cảm mà thôi.

Còn trên thân thể… Cô căn bản không thể kiểm soát được.

Quả thật.

Không lỗ.

Diệp Thương Ngôn tổ chức một đám cưới thịnh thế lớn như vậy cho cô, Diệp Thương Ngôn giúp cô, giẫm lên Cố Quân Tường và toàn bộ người của nhà họ Cố, gắt gao đè ép. Anh có thể làm cho cô đến mức này, cô lấy thân báo đáp, tựa hồ như không lỗ.



Cô lặng lẽ để bản thân mình chấp nhận.

Chấp nhận… những gì sắp xảy ra.

Nhưng ngay lúc này.

Diệp Thương Ngôn đột nhiên đứng dậy từ trên người cô.

Nguy hiểm vừa rồi dường như cũng nhanh chóng biến mất chỉ trong tích tắc.

An Hạnh Nhi kinh ngạc nhìn anh.

Thấy anh trực tiếp quay người.

Đứng dậy một lúc, anh nói: "Cô chủ An... em chỉ thuộc về mình tôi."

Khẩu khí rõ ràng, vẫn còn rất bá đạo.

Căn bản là không cho cô có cơ hội phản bác.

Cửa phòng đã bị đóng lại.

Diệp Thương Ngôn rời đi.

Anh rời đi rồi, An Hạnh Nhi mới nặng nề thở một hơi dài.

Cô nhìn lên trần nhà trên đầu, có chút bối rối.

Cái gì mà "chỉ thuộc về tôi" chứ!

Sống lại một đời.

Đối với cô, tình cảm thực sự không đáng một đồng nào cả.

Cô thầm nghĩ, báo thù rửa hận, một mình mạnh mẽ!

An Hạnh Nhi nằm trên chiếc giường cưới màu đỏ lớn như vậy thật lâu.

Cho đến khi nhịp tim cuối cùng đã bình tĩnh trở lại, tất cả mọi thứ đã được suy nghĩ rõ ràng, cô mới đứng dậy, chuẩn bị đi tắm. Sau đó, nắm bắt thời gian để ngủ bù, khôi phục lại thể lực của mình.

Cô đi đến trước cửa phòng khóa trái lại, rồi mới bắt đầu cởi áo cưới của mình.

Nhưng mà.

Cô nhìn xuống chiếc áo cưới lộng lẫy trước mắt, không biết bắt đầu cởi từ đâu.

Lúc đó làm sao cô lại mặc vào được nhỉ?

Rõ ràng lúc đó cô quá kinh diễm, căn bản không chú ý tới chi tiết này.

Giờ phút này, cô hoàn toàn bối rối.

Quần áo không có dây kéo, không có cúc áo, không có chỗ nào để cởi ra cả. Cô không thể thực sự dùng sức, dù sao quần áo cũng đắt tiền như vậy, giữ lại để làm đồ cổ cũng có giá trị rất lớn, phá hủy một chút cũng là phá hủy di tích lịch sử.

Cô lăn qua lăn lại nửa ngày.

Rồi bỏ cuộc.

Cô hít sâu, kiên trì, đi tìm Diệp Thương Ngôn.

Cô vừa mới từ chói người đàn ông đó, nhưng giờ cô tìm anh để giúp đỡ mình?

Cô ra khỏi phòng.

Có nhiều phòng như vậy.

Cô dựa theo trực giác gõ cửa phòng đối diện.

Cô gõ hai lần.

Cánh cửa đã được mở ra.

Diệp Thương Ngôn đang khỏa thân... không, anh vẫn mặc một chiếc quần lót.

Chỉ là…

An Hạnh Nhi đột nhiên xoay người.

Nhịp tim rõ ràng đang đập nhanh hơn.

Cô nhịn không được mà oán giận: "Diệp Thương Ngôn, anh không thể mặc quần áo sao?"

"Tôi vừa mới tắm xong."

"Không mặc quần áo sau khi tắm sao?" An Hạnh Nhi tồi tệ hỏi.

Cô không cùng một tần sóng với con hàng này?



"Hay là, cô chủ An đây chê quần lót màu đỏ của tôi dư thừa à?"

“!” Cô chê anh không mặc quần áo, là không mặc quần áo!

Cô thật sự, thật sự rất dễ bị Diệp Thương Ngôn làm cho tức giận đến nổ tung.

Cô khống chế cảm xúc, nói: "Anh đi mặc quần áo vào đi."

Diệp Thương Ngôn nở một nụ cười.

Anh xoay người lại, rời đi.

Một lát sau, anh lại xuất hiện ở cửa: "Được rồi."

An Hạnh Nhi quay đầu lại.

Là bất chấp khó khăn quay đầu lại.

Cô thậm chí còn chuẩn bị cho việc Diệp Thương Ngôn sẽ thật sự khỏa thân.

Đối với cô mà nói, người đàn ông Diệp Thương Ngôn này, cái gì cũng làm được.

Cũng may

Không có.

Lúc này Diệp Thương Ngôn đang mặc trên người một chiếc áo choàng tắm lụa màu xanh dương, mặc dù chỉ là buộc đai lưng vô cùng tùy ý, ngực lộ ra một mảng rất lớn, nhưng so với lúc nãy thì tốt hơn nhiều.

Cô cũng không muốn dây dưa với Diệp Thương Ngôn.

Đêm hôm khuya khoắt, ai biết thú tính có bộc phát hay không chứ.

Cô thẳng thắn nói: "Quần áo của tôi không thể cởi ra, phiền anh giúp tôi gọi cho người trang điểm mặc quần áo của tôi tới đây để cô ấy giúp tôi."

"Tôi không có số điện thoại của người trang điểm."

"Vậy ai có?"

"Tôi cũng không biết ai có nữa."

"Anh không biết ai có, vậy thì tất cả mọi thứ trong hôn lễ là do ai chuẩn bị?"

"Tôi."

"Vậy tại sao anh không có số điện thoại?"

"Tại sao tôi phải lưu lại?"

"Cũng không cần liên lạc với nhau sao?”

"Chẳng lẽ không thể nói trực tiếp với nhau sao?"

“…” An Hạnh Nhi nhìn Diệp Thương Ngôn.

“Em biết, tôi chỉ thích mặt đối mặt với phụ nữ…”

"Được rồi." An Hạnh Nhi ngắt lời anh.

Tối nay, cô sẽ cứ như vậy mà đi ngủ!

Cô cảm thấy nếu cô lại tranh cãi với Diệp Thương Ngôn, cô sẽ phát điên.

Cô nhấc chân lên chuẩn bị rời đi.

"Tôi cởi nó ra giúp em." Diệp Thương Ngôn đột nhiên mở miệng nói.

An Hạnh Nhi giật mình, ánh mắt lộ ra một chút không tin tưởng.

"Nếu như cô chủ An không muốn cởi nó ra thì thôi."

Ai mà lại muốn ngủ trong dạng này chứ?

Cô nói: “Phiền phức.”

"Vào đi." Diệp Thương Ngôn mở cửa phòng một chút, giống như đang mời cô vào.

"Không làm ở ngay đây được à?" Tại sao lại vào phòng?

"Nếu em không sợ chú Hựu đột nhiên đi lên thì tôi cũng không để ý…”

An Hạnh Nhi cắn răng đi vào phòng của Diệp Thương Ngôn.

Rõ ràng là một căn phòng khách.

Cho nên ngay cả hỏi Diệp Thương Ngôn căn bản cũng không có hỏi cô lấy một câu, ngay lập tức nhường phòng ngủ chính cho cô.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement