Tôi tới đồn cảnh sát mới biết rằng, buổi chiều sau khi Tống Duyên Minh gặp tôi thì đã mất tích, sau khi tìm kiếm mấy tiếng đồng hồ tới tận mười giờ tối mới tìm thấy ở chân núi, khi được tìm thấy chị ta đã ở trong tình trạng hôn mê và bị thương nặng.
Theo phán đoán là chị ta lăn từ trên vách núi xuống.
Sở dĩ tìm đến tôi vì lịch sử cuộc nói chuyện của tôi và chị ta tối hôm qua đồng thời trước khi chị ta mất tích thì tin nhắn cuối cùng là gửi cho tôi.
Nội dung là: “Duyên Khanh, chị tới rồi, em đang ở đâu?”
Tôi như ngơ ngẩn, lập tức tranh cãi: “Làm sao tôi có thể nói chuyện với chị ta được chứ? Nói đùa kiểu gì vậy, từ trước tới giờ, tôi không hề liên lạc với chị ta, hơn nữa mấy tháng rồi không hề liên lạc.”
Tuy tôi phủ nhận, nhưng cảnh sát lại đưa ra lịch sử liên lạc của Tống Duyên Minh trong tháng.
Trên đó thể hiện, tôi và chị ta đã nói chuyện trong mấy ngày gần đây.
Với tần suất như vậy, cảnh sát có thể cho rằng quan hệ của tôi và chị ta rất tốt.
“Đây là giả!” Tôi không thừa nhận.
“Đây là chứng cứ mà cảnh sát chúng tôi lấy từ công ty viễn thông, cô cảm thấy bên công ty viễn thông có thể làm giả sao, hay là cảnh sát làm giả?” Cảnh sát chất vấn.
Tôi ngây người.
Khi tôi bị hỏi cung xong, vừa bị cảnh sát giam lại thì Lý Hào Kiệt tới.
Anh ta bước vào phòng tạm giam.
Trời đã tối, trong phòng tạm giam không hề có đèn, nhưng tôi vẫn cảm nhận được khí thế lạnh lùng tới phát sợ của anh ta.
“Không phải tôi, tôi không biết sao lại…”
“Im đi…”
Không để cho tôi nói hết, Lý Hào Kiệt đã cắt ngang lời tôi, anh ta giơ tay nắm chặt lấy cổ áo tôi, kéo tôi lại gần anh ta: “Tống Duyên Khanh, thực sự là tôi đã đánh giá quá thấp về cô, hôm qua Tiểu Minh nói cô ấy muốn lên núi cầu phúc, tôi hỏi cô ấy đi cùng ai, cô ấy nói, người đó muốn cô ấy giữ bí mật.”
“Không phải! Là chị ta đã hại tôi! Tôi không hề liên hệ với chị ta!” Tôi cố gắng giải thích với Lý Hào Kiệt.
Nhưng anh ta không thể nghe vào tai, ép tôi vào bờ tường lạnh ngắt, hỏi tôi: “Tống Duyên Khanh, cô nói cho tôi biết, khi cô đẩy cô ấy xuống núi cô đã nghĩ gì? Lúc ấy chắc chắn cô ấy sẽ nắm chặt lấy cô, cầu cứu cô chứ?”
Ánh trăng lạnh lùng xuyên qua song sắt nhà tạm giam, chiếu lên gương mặt của anh ta.
Tôi có thể nhìn thấy trong ánh mắt anh ta tràn đầy sự hận thù.
Tay tôi đặt bảo vệ dưới bụng, giải thích: “Tôi không hề động vào chị ta, tin nhắn điện thoại đó là giả! Tôi chưa từng gọi điện cho chị ta.”
Đối với tôi, chỉ với một tin nhắn điện thoại không đủ để kết tội tôi là hung thủ!
Nhưng Lý Hào Kiệt nghe xong lời tôi nói thì càng nắm chặt cổ áo tôi, cong miệng lên cười nói: “Bên trong móng tay của Tống Duyên Minh có một mảnh da, qua giám định DNA, là của cô! Hơn nữa, lúc đó có người chứng kiến, thực sự là cô có lên trên núi!”
Đầu óc của tôi bỗng trống rỗng.
Thảo nào, thảo nào Tống Duyên Minh lại muốn giữ tôi lại.
“Tôi tới tìm khách hàng của tôi Đặng Sa Sa!”
Những việc này, tôi đã nói với cảnh sát.
“Đặng Sa Sa nói, ngày hôm đó cô ta quay ngoại cảnh trên núi, không hề bảo cô lên núi.” Lý Hào Kiệt trả lời tôi một cách lạnh lùng.
Lúc này tôi mới hiểu ra, tôi không hề nhìn thấy Đặng Sa Sa, chỉ nhìn thấy người tự xưng là trợ lý của Đặng Sa Sa…
Tôi bỗng cảm thấy chính mình đã rơi vào một âm mưu được thiết kế vô cùng tỉ mỉ.
Tất cả chứng cứ đều không xác thực…
Tôi bỗng cảm thất nực cười, không hiểu rốt cuộc mình đã làm sai điều gì?
Tôi chỉ yêu nhầm một Lý Hào Kiệt, cuối cùng lại rơi vào tai ương ngục tù!
Lý Hào Kiệt tưởng rằng tôi không còn có gì để cãi lại nữa, nên mới đẩy tôi ra, nói từng câu từng chữ một cách lạnh lùng: “Nói cho cô biết, Tống Duyên Khanh, nếu như lần này, Tiểu Minh xảy ra chuyện gì, tôi sẽ khiến cô phải sống nửa đời còn lại trong tù.”
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |