Truyện Thầy Phong Thủy - Trương Ly (full) - Tác giả: Vương Lỗi

Advertisement
“Hỏng rồi, e rằng vợ cậu gặp nguy hiểm rồi!”

Ông Tôn chẳng buồn quan tâm tới việc hút thuốc, cứ thế vứt đầu lọc xuống đất, day tắt lửa rồi cõng tôi vội đi về hướng biệt thự nhà họ Liễu.

"Vừa rồi nhắc tới đại trận, ngoài điều kiện ngặt nghèo về trận nhãn thì yêu cầu về tế phẩm cũng rất nghiêm ngặt, phải là con gái có tử vi thất sát nhập mệnh cung mới được. Mà người con gái có mệnh cách như vậy chính là "cô khắc hình mạng" lại mang khí chất của đế vương nên có thể giúp người khác thành vua”.

“Tôi nhớ cô vợ của cậu hình như có mệnh cách đó”.

Ông ấy nói như vậy khiến tôi cũng đơ người.

Tôi chỉ biết là ông nội từng nói rằng Liễu Nguyệt Như có thể trợ giúp tôi chứ ông không hề nhắc tới mệnh cách gì cả. GIờ nghe ông Tôn nói như vậy, trong tôi chỉ dấy lên một suy nghĩ.

Đó là e rằng tối nay Liễu Nguyệt Như sẽ xảy ra chuyện mất.

Uy Chính Thiên từng nói, nhất cử nhất động của tôi đều nằm trong tầm mắt của nhà họ Uy.

Nếu quả thực là như vậy thì e rằng không chỉ có Liễu Nguyệt Như mà cả Phương Tuyết cũng đang nằm trong vòng nguy hiểm.

“Ông Tôn, nhanh lên một chút đi!”

Lúc này, tôi nào còn quan tâm tới cơ thể của mình có ổn hay không, chỉ ngả trên lưng ông Tôn và thúc giục ông ấy.

“Cái đồ vắt mũi chưa sạch này, nếu không phải lần nào cậu cũng làm càn khiến bản thân sống dở chết dở thì tôi có phải chịu cái tội này hay không?”

Bị tôi giục cuống quýt, ông Tôn vừa thở hổn hển vừa bật lại.

“Nhưng tôi phát hiện ra là tốc độ hồi phục của cơ thể cậu khá bất ngờ đấy, hình như có năng lực tự chữa lành”.

Điều ông Tôn vừa nói tới thì bản thân tôi cũng phát hiện ra.

Cả đoạn đường ông Tôn cõng tôi, tôi cảm thấy hồn thể của mình hồi phục rất nhiều. Ít nhất thì tay chân đã bắt đầu có cảm giác trở lại, có lẽ tôi sẽ nhanh đi lại được thôi.

Trước đây tôi không nhận ra. Nhưng sau vài lần bị thương nặng thì tôi thấy hình như tốc độ hồi phục của cơ thể tôi có phần khác người bình thường.

Thế nhưng tôi cho rằng công lao đó thuộc về các tiên gia trên người tôi. Nếu không, phàm là xáƈ ŧɦịŧ thì làm gì có công năng dị bẩm gì.

Tôi không có thời gian để nghĩ nhiều vì biệt thự nhà họ Liễu đã gần ngay trước mặt.

Thế nhưng chưa đợi tới sát nhà họ Liễu thì tôi đã nhìn thấy một luồng sát khí ngút trời bao trùm trên nóc nhà họ.

“Hỏng rồi, nhà họ Liễu xảy ra chuyện thật rồi!”

Tôi kinh hãi. Mới có một buổi tối mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi sao.

“Sao thế?”

Ông Tôn không có mắt âm dương nên đương nhiên không nhìn thấy sát khí.

Nhưng khi nghe tôi nói vậy thì ông ấy cũng trở nên cẩn trọng hơn.

Tôi thử cử động tay chân, thấy có thể hoạt động theo ý mình nên bèn bảo ông Tôn đặt tôi xuống.

Lúc này đã tầm bốn giờ sáng, đang là lúc cửa quỷ được mở ra, là lúc tối tăm, lạnh lẽo nhất.

Tôi và ông Tôn ở càng gần biệt thự nhà họ Liễu thì càng cảm thấy toàn thân lạnh buốt. Cái lạnh tới tận xương tủy.

“Âm khí nặng quá!”

Ông Tôn sờ eo của mình như đang tìm pháp khí gì đó.

Tôi nhớ ra là tay nải của ông ấy vẫn ở chỗ mình bèn vội vàng lấy con ấn ra trả ông ấy.

Những pháp khí trong túi nang đều là của ông Tôn, nên đương nhiên ông ấy dùng rất quen tay.

Ông Tôn cũng không phải tay mơ, vừa nhận con ấn là ông ấy nhìn ngay.

“Ôi trời, cậu nhóc đã làm gì vậy? Con ấn tỳ hưu của tôi sao lại bị cậu làm hỏng rồi?”

Thấy ông Tôn nhắc tới ấn tỳ hưu là tôi biết ngay đó chính là con ấn mà tôi đã dùng để đóng lên đầu mình.

Tôi cúi xuống nhìn.

Chữ ‘thiên’ ở đáy con ấn giống như bị thiếu cháy, không còn nhìn thấy rõ hình dạng nữa.

Mặc dù tôi cũng không biết là bị làm sao nhưng ít nhiều nó cũng liên quan tới việc tôi tự đóng lên mình để không cho hồn thể thoát ra ngoài.

“Nói ra thì dài dòng lắm, khi nào về tôi đền cho ông cái khác là được”.

Tôi cười khổ, sợ ông Tôn chửi nên vội vàng an ủi ông ấy.

“Đền cho tôi? Cậu lấy mạng đền cho tôi chắc? Cậu có biết năm xưa để có được con ấn tỳ hưu này tôi đã phải tốn bao nhiêu công sức không?”

Ông Tôn càng được an ủi thì càng điên lên. Ông ấy giậm cả chân với vẻ xót xa.

Đúng lúc dùng dằng thì tôi bỗng cảm thấy có hai đường sáng màu đỏ lướt qua trước mắt.

Tôi mơ hồ nhìn thấy ở cửa sổ tầng hai của biệt thự nhà họ liễu có hai thứ gì đó màu đỏ đang treo lơ lửng.

“Suỵt! Sư phụ đừng làm ồn nữa! Ông xem cửa sổ bên đó có thứ gì kìa?”

Tôi lo lắng không biết có phải là giọng nói của hai chúng tôi vừa nãy đã khiến thứ gì đó bị kinh động không, thế nên tôi vội vàng bụm miệng ông ấy và chỉ về phía cửa sổ.

Nghe tôi nói vậy, ông Tôn khó chịu trừng mắt với tôi rồi mới nheo mắt nhìn về phía cửa sổ của tầng hai.

“Sao tôi nhìn như có ai đó đang treo lơ lửng nhỉ?”

Đừng thấy ông Tôn không có mắt âm dương mà coi thường vì nhãn thần của ông ấy cực kỳ lợi hại.

Ban đầu tôi còn chưa nhìn ra là gì, nhưng được ông ấy gợi ý như vậy tôi càng cảm thấy giống hai người mặc đồ đỏ hơn.

“Sư phụ, sư phụ canh chừng ở đây, tôi đi xem sao, để tránh cả hai chúng ta bị rơi vào bẫy của người khác!”

Bị người khác gài bẫy vài lần tôi cũng đã rút ra được kinh nghiệm. Nên lần này tôi đã cẩn thận hơn.

Chỉ cần có ông Tôn là tôi coi như có chỗ dựa.

“Cậu ổn không? Hay là cậu ở đây để tôi đi xem”.

Ông Tôn nhìn tôi với vẻ lo lắng nhưng ông ấy cũng biết rõ tôi đi mới là thích hợp nhất.

Thứ nhất là vì tôi có mắt âm dương, có thể dễ dàng phát hiện ra nguy hiểm. Thứ hai là tôi quen biết người nhà họ Liễu. Ông ấy không quen, nếu như gặp phải ai đó thì ông ấy cũng không phân biệt được đâu là địch đâu là ta.

“Sư phụ yên tâm, những hành động thông thường thường không xảy ra vấn đề gì đâu”.

Tôi đang định đi về phía biệt thự nhà họ Liễu thì ông Tôn lại giữ tôi lại. Ông ấy nhét vào người tôi mấy tấm bùa vàng rồi nhét thêm một cái chuông nhỏ vào tay tôi.

Tôi đưa lên nhìn. Chiếc chuông nhỏ trông khá tinh tế, nhưng không có quả lắc. Nói cách khác khi rung lên thì nó sẽ không phát ra âm thanh.

“Đây là chuông nhiếp hồn, nếu có gì bất lợi với cậu thì chiếc chuông này có thể giúp cậu kéo dài thêm chút thời gian”.

Sợ tôi không biết nên ông Tôn lại giải thích.

Thực ra ông ấy không nói thì tôi cũng biết. Trong nhật ký của ông nội cũng từng ghi chép về chuông nhiếp hồn này.

Ở vùng Tương Tây có tộc cản thi. Nếu dán bùa giấy lên trán của các thi thể, rồi dùng chuông nhiếp hồn dẫn dụ thì có thể khiến các thi thể này hành động theo tiếng chuông.

Người sống không thể nghe thấy âm thanh của chuông nhưng với người chết thì đây giống như pháp khí ra lệnh vậy.

Tôi gật đầu, nhét chuông nhiếp hồn vào trong người, sau đó chậm rãi tiếp cận biệt thự nhà họ Liễu.

Căn biệt thự bị sát khí dày đặc bao trùm tới mức đáng sợ. Trong các phòng cũng không hề bật đèn, chỉ có một màu đen kịt.

Vì vậy, phải đi tới gần tầng một của biệt thự thì tôi mới nhìn rõ thứ trên tầng hai là cái gì.

Ông Tôn nói không sai, quả nhiên là hai người đang treo lơ lửng. Sau khi nhìn rõ dung mạo của họ thì tôi bỗng hoảng loạn.

Là Liễu Nguyệt Như và Phương Tuyết sao? Lúc này cả hai đều mặc đồ màu đỏ, chân bị buộc quả cân, hai tay bị buộc vào cạnh cửa sổ, đung đưa trong bóng tối.

Tôi sợ hết hồn. Nhìn bọn họ hình như đều không còn ý thức nữa. Chỉ rủ đầu xuống và bị mái tóc dài che kín khuôn mặt.

Tôi không dám gọi to, sợ kinh động linh hồn của họ, chỉ vội vàng bám vào thang trèo lên.

May mà chiếc thang trước đó Phương Tuyết để ở đây vẫn còn. Tôi vội vàng trèo lên cửa sổ tầng hai.

Khi tới gần bọn họ tôi mới dám gọi tên hai người với vẻ thận trọng.

Cả hai đều không có phản ứng gì khi tôi gọi. Họ cứ bị trói hai tay và đung đưa như thế.

Tôi cố gắng kìm nén nỗi lo lắng và nhanh chóng đi tới trước mặt bọn họ.

Liễu Nguyệt Như gục đầu xuống rất thấp, tôi tháo quả cân của cô ấy ra trước, sau đó mới tháo dây trói ở tay.

Do hai tay cô ấy bị trói rất cao nên khi tôi cởi trói phải ghé sát vào cô ấy thêm một chút.

Lúc này, mặt trăng bị mây đen che khuất bỗng lộ ra một đường viền, vừa hay chiếu thẳng xuống đầu Liễu Nguyệt Như.

Tôi bất giác nhìn qua, sợ tới mức suýt nữa thì rơi từ cửa sổ tầng hai xuống.

Vì ở gần quá nên tôi nhìn rất rõ khuôn mặt của Liễu Nguyệt Như.

Dưới ánh trăng, tôi bỗng nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng quen thuộc hiện lên trên khuôn mặt cô ấy.

Đó giống như khuôn mặt của chính tôi khi nhìn qua gương!

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement