Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Phàm (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ

Advertisement
- Thiên hỏa?

Linh hồn thể này thấy Diệp Mặc lấy ra 'Vụ Liên Tâm hỏa' liền kinh hãi dị thường, thậm chí còn thét lên chói tai:

- Không nên thiêu hủy tôi, tôi sẽ nói cho cậu biết trận bàn trong tay cậu là cái gì, đó là thứ mà ngay cả Tiên giới cũng không có đó....

Diệp Mặc sửng sốt một chút, thứ đồ trong tay mình, cũng chính là trận bàn trong lời nói của linh hồn thể? Có loại trận bàn mà ngay cả Tiên giới cũng không có sao? Khoác lát vừa thôi chứ

- A...

Diệp Mặc bị lời nói của linh hồn thể giữ lại, cũng không kịp để ý đến 'Vụ Liên Tâm hỏa' trong tay, chỉ hơi quét đi qua cái linh hồn thể một chút. Không nghĩ tới cái linh hồn thể kia trải qua nhiều năm như vậy sớm đã yếu đuối không chịu nổi rồi, vừa bị 'Vụ Liên Tâm hỏa' của Diệp Mặc lướt qua một cái thì đã bị tiêu diệt rồi.

Diệp Mặc tiếc nuối vỗ vỗ cái đồ vật trong tay, rồi tùy ý nói một câu:

- Mày cũng thật là yếu đuối quá đi, mồi lửa của tao cũng chỉ chạm vào mày có một chút thôi, thì mày đã như vậy rồi, thật sự là quá kém mà.

Nếu như cái linh hồn thể kia còn sống, nói không chừng sẽ nhảy lên lấy chân đạp Diệp Mặc một cái rồi chửi, nó mặc dù là một cái linh hồn thể, nhưng dù sao cũng từng là một tu sĩ Hóa Chân đỉnh. Hơn nữa một thân tu vi thông thiên, cho dù đã trải qua nhiều năm như vậy, nhưng cũng không tiêu tán. Thế nhưng lại bị một tên tu sĩ Nguyên Anh như Diệp Mặc nói như vậy. Nếu là xưa kia thì cho dù là một tên tu sĩ Ngưng Thể thì nó cũng có thể 'Đoạt xá' một cách dễ dàng.

Chỉ vì Diệp Mặc có loại công pháp biến thái 'Tam sinh quyết' này, cho nên nó không có nơi náu thân trong thức hải của Diệp Mặc. Ở trong thức hải của Diệp Mặc, nó căn bản là không có năng lực phản kháng. Sơm biết Diệp Mặc lợi hại như vậy, nó thà rằng tự mình tiêu tán, cũng không muốn trêu chọc vào Diệp Mặc.

Càng làm cho nó có cảm giác uất ức chính là sau khi nó hét lên về cái trận bàn kia, Diệp Mặc đã không có ý định muốn giết nó rồi, chỉ là thiên hỏa của hắn hết lần này lại tới lần khác cứ run lên chạm phải nó.

- Chết rồi thì thôi.

Một linh hồn thể có ý đồ muốn 'Đoạt xá' với hắn bị giết rồi thì thôi, Diệp Mặc căn bản là không có quan tâm. Hắn lại lần nữa cầm lấy cái vật hình tròn nhìn một chút, cảm thấy băng lãnh vô cùng, không biết là nguyên liệu gì có thể luyện chế được món đồ này? Ngoại trừ bảy cái lỗ trên mặt vòng tròn, còn lại đều không có gì giống một cái trận bàn cả.

Diệp Mặc chính là một Đại sư trận pháp. Trận bàn là cái dạng gì, hắn quá mức quen thuộc. Cái món đồ trong tay hắn căn bản là chẳng liên quan gì tới trận bàn cả. Nhưng nếu đây không phải là một cái trận bàn, thì linh hồn thể kia chẳng lẽ lại lừa gạt mình.

Liệu có phải cái trận bàn này không có gì quan trọng không, nhưng thế thì linh hồn thể kia cần gì phải lừa hắn? Nếu như đây thật sự là một cái trận bàn, chẳng lẽ một Đại sư trận pháp như hắn lại không nhận ra chút nào ư?

Diệp Mặc còn muốn nghiên cứu cái trận bàn này một chút, thì lúc này hắn lại nghe được tiếng thét chói tai của 'Tuyết Nhung Hồ'. Hắn lập tức liền đem cái trận bàn bỏ vào trong Thế giới trang vàng, nhìn về phiá 'Tuyết Nhung Hồ'.

Khiến Diệp Mặc kinh hãi chính là 'Tuyết Nhung Hồ' đang cắn một lấy dãy núi màu đen tựa như Hắc Long.

- Mày điên rồi.

Diệp Mặc vọt tới, lập tức bế 'Tuyết Nhung Hồ' lên.

Thế nhưng sau một khắc tay của Diệp Mặc buông lỏng ra, thì 'Tuyết Nhung Hồ' lại lập tức vọt tới chân núi kia nhìn cũng không nhìn dùng móng vuốt mà đào bới.

Diệp Mặc ngơ ngác nhìn đất đá đen đen của dãy núi bị 'Tuyết Nhung Hồ' đào lên, phía dưới dãy núi không ngờ lại không phải là màu đen mà là màu xanh biếc giống như 'Khổ Trúc', hiện ra một màu xanh tươi

Đồng thời còn có một mùi dược hương nhàn nhạt truyền ra.

- Linh mạch Dược Vương?

Diệp Mặc thốt lên.

'Tuyết Nhung Hồ' còn đang chăm chỉ đào bới, vẫn quay lại gật đầu với Diệp Mặc một cái, hiển nhiên là nó muốn nói đây chính là 'Linh mạch Dược Vương'.

- Ta rốt cuộc đã hiểu rõ rồi, hóa ra đây mới thật sự là 'Linh mạch Dược Vương'.

Diệp Mặc lại lần nữa thì thào, sau đó Diệp Mặc cùng 'Tuyết Nhung Hồ' lao lên dãy núi màu đen, bắt đầu cùng nhau đào bới tấm áo khoác màu đen được phủ mặt ngoài dãy núi màu đen

Màu xanh biếc hiện ra ngày càng nhiều, mùi vị dược hương cũng ngày càng dày đặc.

- Dừng lại.

Diệp Mặc đột nhiên nhớ ra cái gì đó. Liền ra lệnh cho 'Tuyết Nhung Hồ' dừng lại.

Lần này 'Tuyết Nhung Hồ' cũng không tiếp tục đào nữa, mà nghi hoặc nhìn Diệp Mặc.

- Không thể đào tiếp được, một khi dãy núi này hoàn toàn hiện ra, thì những người khác cũng sẽ theo mùi dược hương mà tìm đến đây, vậy thì 'Linh mạch Dược Vương' này sẽ không có phần của chúng ta rồi.

Diệp Mặc có chút do dự, giống như đang nói chuyện với một người bạn chứ không phải là 'Tuyết Nhung Hồ'.

Lúc này trong lòng Diệp Mặc đang tràn ngập sóng gió, hắn cũng không ngờ rằng Đại Chú Sơn thật sự có 'Linh mạch Dược Vương', hơn nữa còn là ở sâu trong lòng đất. Nếu như không phải do sai lầm ngẫu nhiên của hắn khi bị hai gã tu sĩ Hư Thần đuổi giết, thì hắn làm sao có thể phát hiện được 'Linh mạch Dược Vương'?

Hơn nữa lúc này hắn đã khẳng định mùi hương mà hắn cảm thấy có thể còn trân quý hơn cả dược liệu cấp chín khi đang ở bên ngoài chính là mùi hương của 'Linh mạch Dược Vương' này. Thảo nào mà mùi hương có thể truyền đi xa như vậy, hóa ra là 'Linh mạch Dược Vương'. Điều mà Diệp Mặc thấy kỳ quái chính là vì sao mà mùi hương chỉ truyền ra vào buổi trưa chứ, không biết là nguyên nhân do đâu.

- Chúng ta cần phải đẩy nhanh tốc độ đem cái 'Linh mạch Dược Vương' này chuyển đi, bằng không thì sẽ có thể đưa tới càng nhiều người hơn.

Diệp Mặc cũng mặc kệ 'Tuyết Nhung Hồ' có nghe hiểu lời hắn hay không, sau khi nói xong hắn liền nghĩ biện pháp đem 'Linh mạch Dược Vương' này vào trong Thế giới trang vàng.

Không nghĩ tới tin tức mà ông nội của Cận Chỉ Hằng nhận được lại là thật. Thế nhưng cho dù là ông nội của cô chiếm được 'Linh mạch Dược Vương' cũng sẽ không có cách gì để mang đi. Bởi vì những nhẫn trữ vật bình thường không thể nào chứa nổi một cái linh mạch, chỉ có Thế giới trang vàng của hắn mới có thể.

Một trận kỳ được Diệp Mặc ném ra ngoài, hắn biết bản thân hắn không thể đủ năng lực để di chuyển cái linh mạch này sang Thế giới trang vàng, chỉ có thể sử dụng trận pháp chuyển di.

Diệp Mặc đã từng có một lần kinh nghiệm thu linh mạch vào Thế giới trang vàng, tuy rằng 'Linh mạch Dược Vương' lúc này lớn hơn rất nhiều so với linh mạch hạ phẩm trước kia, thế nhưng Diệp Mặc cũng biết tu vi của hắn hiện tại cũng mạnh hơn ngày đó nhiều lắm.

Mấy trăm miếng trận kỳ được bố trí xuống, Diệp Mặc lấy Thế giới trang vàng ra, sau đó cùng với miếng trận kỳ cuối cùng được ném xuống, một tiếng ầm ầm long trời lở đất phát ra. 'Linh mạch Dược Vương' dưới trận pháp Diệp Mặc bố trí bắt đầu lay động, không ngừng phát ra những tiếng âm ầm theo hướng của trận kỳ. Cuối cùng toàn bộ 'Linh mạch Dược Vương' đều bị Diệp Mặc cưỡng chế đưa vào trong Thế giới trang vàng.

Lúc này ở trên mặt vùng đầm lày, hai tên tu sĩ Hư Thần của Địa Ma Tông đang tìm kiếm Diệp Mặc bỗng ngừng lại, đồng thời trong mắt cả hai đều lộ ra sự nghi hoặc vô cùng.

- Mùi dược hương hình như đã biến mất.

Tên tu sĩ Hư Thần trung kỳ ngây người một lát rồi lên tiếng.

Tên tu sĩ Hư Thần đỉnh họ Kim nhíu mày, một lúc sau mới lên tiếng:

- Chúng ta mấy ngày nay tìm kiếm Diệp Mặc, đều có thể ngửi thấy một mùi vị của linh dược, nhất định là một loại linh dược cao cấp. Đặc biệt chính là lúc buổi trưa thì mùi vị càng nồng nàn hơn, làm sao mà hiện tại lại đột nhiên không còn nữa? Lẽ nào chuyện này có quan hệ với tên họ Diệp kia?

Tên tu sĩ Hư Thần trung kỳ cũng gật đầu với vẻ mặt nghiêm trọng:

- Tôi nghĩ rất có thể là như thế, sơm biết vậy thì lưu lại mạng của mấy tên ở bên vìa đầm lày rồi. Mấy tên đó đã tới nơi này, khẳng định cũng là vì tìm kiếm vườn linh dược thượng cổ. Hiện tại dược hương đột nhiên biến mất, liệu có phải vườn linh dược đã bị Diệp Mặc tìm được, sau đó lại đem hết toàn bộ linh dược bên trong đi.

Tu sĩ họ Kim trầm ngâm một lát rồi lại lắc đầu:

- Hẳn là không chỉ có chuyện vườn dược liệu, tôi còn có cảm giác cái đầm Chú Hà này tựa hồ như còn thiếu cái gì đó vậy?

- Anh không nói thì tôi cũng không có để ý, chính tôi cũng có cảm giác giống như vậy, thật giống như là thiếu khuyết chút sự sống vậy, đã không có cái loại sức sống như trước…

Tu sĩ Hư Thần trung kỳ cũng gật đầu, cẩn thận nói.

Tu sĩ họ Kim cũng khẳng định:

- Không sai, thật giống như là thiếu đi một chút sự sống vậy, vùng đầm lầy này trở nên bình thản một cách lạ thường, thậm chí còn có một chút tử khí nữa. Địch sư đệ, chúng ta nên rời khỏi vùng đầm lầy này trước, còn Diệp Mặc cho dù có phải rời khỏi đây, thì chúng ta cũng không có cách nào ở đây canh chừng mãi được.

Tên tu sĩ họ Địch cũng gật đầu, biểu hiện sự đồng ý, bọn họ đã tìm kiếm Diệp Mặc vài ngày rồi, nhưng mà ngay cả cái bóng của Diệp Mặc cũng không thấy được, có lẽ nên trở về thông báo cho tông môn biết.

Diệp Mặc đem 'Linh mạch Dược Vương' thu vào trong Thế giới trang vàng, lập tức mang theo 'Tuyết Nhung Hồ' tiến vào trong Thế giới trang vàng. Diệp Mặc vui mừng phát hiện 'Khổ Trúc' vốn lúc trước có chút uể oải thì lúc này đã tươi tốt hẳn lên, thậm chí còn không kém so với khi ở trên ‘Thế giới sơn’.

Hơn nữa càng làm cho Diệp Mặc vui mừng hơn chính là mặt trên của 'linh mạch Dược Vương' đã hoàn toàn lộ ra màu xanh biếc giống như màu của 'Khổ Trúc', trong rất là đẹp mắt. Đây chắc là khí tức mạnh mẽ của 'Khổ Trúc' đã lục hóa màu đen của 'linh mạch Dược Vương', làm hiện ra màu sắc vốn có của nó.

Toàn bộ linh khí bên trong Thế giới trang vàng trong nháy mắt liền sung mãn hẳn lên, sức sống bừng bừng. Diệp Mặc biết Thế giới trang vàng của hắn hiện giờ còn chưa có hoàn thiện, linh dược trồng ở bên trong không chết đã là chuyện tốt lắm rồi, nếu muốn sinh trưởng thì là rất khó. Thế nhưng hiện tại vườn dược liệu bên trong Thế giới trang vàng đã có sức sống mãnh liệt, mỗi một gốc cây đều trở nên xanh biếc no đủ.

- 'Linh mạch Dược Vương' thật là mạnh.

Diệp Mặc hít một hơi khí lạnh, loại linh mạch này liệu có phải là linh mạch trung phẩm không? Hay là linh mạch thượng phẩm? Hay thậm chí là một linh mạch cực phẩm?

Hiện tại Thế giới trang vàng còn chưa hình thành được quy tắc thế giới, cũng đã nghịch thiên như vậy rồi, đến một ngày có thể hình thành quy tắc của chính Thế giới trang vàng, vậy chẳng phải là thế giới tốt nhất để tu tiên sao?

Diệp Mặc nhanh chóng tìm một nơi ở trên 'linh mạch Dược Vương' để bắt đầu tu luyện, hắn muốn nhìn một chút hiệu quả của cái 'linh mạch Dược Vương' này.

'Tam sinh quyết' của hắn vừa bắt đầu vận chuyển, liền có cảm giác linh khí vô tận chen chúc tràn vào cơ thể, thật giống như là tìm được lỗ thoát nước vậy. Diệp Mặc thậm chí cảm thấy được tất cả mọi chỗ trên cơ thể đều thoải mái đến mức muốn rên rỉ.

Vòng xoáy linh khí thật lớn xoáy trên đỉnh đầu của hắn, cuối cùng vòng xoáy linh khí càng lúc càng lớn. Mà 'Khổ Trúc' ở bên người Diệp Mặc cũng liên tục phóng xuất ra linh khí, chỉ là loại linh khí này hoàn toàn khác với linh khí của linh mạch, so với linh khí của linh mạch thì cao quý hơn gấp mấy lần. Đó chính là một loại linh khí có thể gột rửa tâm thần, có thể khiến Diệp Mặc không cần lo lắng đến việc tu vi bản thân tăng tiến quá nhanh, mà căn cơ lại không vững chắc.

Khi Diệp Mặc dừng việc tu luyện lại, hắn phát hiện mình không ngờ đã đột phá tới Nguyên Anh tầng sáu mà không hề hay biết, tựa hồ như Nguyên Anh tầng năm và Nguyên Anh tầng sáu không hề tồn tại bình cảnh vậy.

- Thật là mạnh‼!

Diệp Mặc lại lần nữa cảm thán.

'Linh mạch Dược Vương' cùng với 'Khổ Trúc' quả thực là tài liệu tu luyện vô địch, vừa rồi hắn thậm chí còn chưa ăn viên 'Anh nguyên đan' nào, vậy mà khi tấn cấp cũng không có chút cảm giác nào cả, hơn nữa hắn cũng khẳng định thời gian vừa rồi hắn tu luyện cũng không đến ba tháng. Nếu như hắn tìm được linh tủy trì mà Thiện Băng Lam nói cho hắn, hơn nữa còn có 'Linh mạch Dược Vương' và 'Khổ Trúc' này, thì có lẽ chỉ cần một viên đan dược thường thường là tu vi của hắn cũng phải tăng tiến cực nhanh rồi chăng?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement