Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi - Diệp Phàm (full) - tác giả: Ta Là Lão Ngũ

Advertisement
Dư Kim Ám làm sao nghĩ đến ở một nơi xa lạ trong Tất Thông thành này lại có tu sĩ Hóa Chân? Mặc dù trình độ Hóa Chân ở Đông Huyền châu cao hơn Bắc Vọng châu một chút, nhưng cũng chỉ là cao hơn một chút mà thôi. Ở Đông Huyền châu, Trường Thanh phái cũng đã là môn phái đứng đầu rồi, một trưởng lão Kiếp Biến mất mạng lại càng là một chuyện động trời, cho nên Trường Thanh phái mới có xu thế sụp đổ, không ngờ lại gặp phải một tu sĩ Hóa Chân.

- Cút.

Diệp Mặc quả thực cũng không còn tâm trạng nào mà giết người nữa.

Thực lực của Trường Thanh phái so với Đông Huyền châu mà nói, cũng quá lớn mạnh rồi, cũng lớn lối quen rồi. Đây là do hoàn cảnh tạo nên, cho dù giết nhiều đi nữa, sau này môn phái cũng vẫn như vậy.

Nếu như ở Nam An châu, tông môn tám sao làm gì dám phách lối như vậy? Đồng thời, tông môn chín sao ở Nam An châu cũng lớn lối quen rồi. Khi anh chưa chọc giận đến bọn họ, thì anh sẽ cảm thấy bọn họ thoạt nhìn thì cũng không phải khó nói chuyện, nhưng một khi anh bất cẩn chọc giận những người này, anh mới phát hiện ra, hóa ra bọn họ không phải khó nói chuyện mà chỉ là không thèm tính toán với anh mà thôi, Trường Thanh phái đây chính là ví dụ điển hình nhất.

Dư Kim Ám nghe thấy Diệp Mặc nói một từ cút, suýt chút nữa khụy xuống, sau khi vội vàng khom người cám ơn, thì cũng lùi ra khỏi linh tức lâu.

Bốn tên tu sĩ của Trường Thanh phái vừa rời khỏi Tất Thông thành, sắc mặt của Dư Kim Ám lại lần nữa trở nên khó coi, gã nói với ba người còn lại:

- Các anh lập tức về môn phái, tôi đi tìm Mạnh tiền bối và Hoàng tiền bối.

Ba người còn lại vừa nghe liền biết chưởng môn cũng sẽ không bỏ qua chuyện này, chỉ có thể rời đi trước.

Nhiễm Phu Hi mặc dù không câu nệ tiểu tiết, nhưng cũng biết tu sĩ Hóa Chân cũng không phải là người mà y có thể chọc giận được. Bây giờ sau khi tu sĩ của Trường Thanh phái đi rồi, y vội vàng bước lên trước ôm quyền nói:

- Vãn bối Nhiễm Phu Hi không biết tiền bối Hóa Chân giá lâm, vừa nãy đã đắc tội rồi.

Diệp Mặc mặc dù không có tâm trạng uống rượu cùng Nhiễm Phu Hi, lại cảm giác con người này cũng không tệ. Hắn lấy ra một bầu rượu nhỏ đổ vào đó chút rượu thạch duẩn tủy nói:

- Cái này tặng cho anh.

- Hả…

Nhiễm Phu Hi sững người, y cũng không ngờ Diệp Mặc lại tặng cho y một bầu rượu nhỏ. Y định từ chối, nhưng sức hấp hẫn của bầu rượu đó quá lớn rồi.

Diệp Mặc cũng không còn tâm trạng để ý đến những chuyện phù du, trực tiếp đứng dậy nói:

- Đi thôi, sau khi giải quyết xong chuyện rồi, chúng ra quay về Nam An châu.

Nhiễm Phu Hi lúc này mới hiểu ra, hóa ra vị tiền bối này đến từ Nam An châu.

- Diệp tiền bối, khi anh rời đi, có đi qua Tất Thông thành không? Nếu như còn đi qua nơi này, thì em sẽ ở đây đợi anh và em Lạc Ảnh.

Sầm Thiên Cầm đứng dậy trước nói, cô cảm thấy Diệp Mặc có chút chuyện riêng phải làm, mình không đi theo vẫn tốt hơn. Chỉ cần đợi ở đây là được rồi.

Anh em nhà họ Hạnh cũng không phản ứng lại, bây giờ Sầm Thiên Cầm nói như vậy bọn họ cũng tỉnh ngộ ra, Hạnh Dực vội nói:

- Chị Sầm nói đúng, Diệp tiền bối nếu như có chuyện, chúng tôi có thể ở Tất Thông thành đợi cũng được.

Duy nhất chỉ có Giải Ấu Huê kinh nghiệm còn non, cuộc sống từng trải cũng ít hơn ba người kia, cũng không muốn ở lại nơi này đợi.

Diệp Mặc hiểu ra ý tứ của mấy người, khua khua tay nói:

- Mọi người đi cùng nhau đi, cũng không có chuyện gì cả, chỉ là đến thăm một nơi cũ mà thôi.

Phó Vũ thấy Diệp Mặc muốn đi, cũng đứng dậy cáo từ. Chí hướng của gã là du sơn ngoạn thủy, rõ ràng không thể nào đi cùng với mấy người này được.



Diệp Mặc sau khi rời khỏi Tất Thông thành, Thanh Nguyệt trực tiếp mang theo một đường độn quang hướng về phía Thần Dược môn, vì Lạc Ảnh, tốc độ của Diệp Mặc cũng không nhanh.

- Đó là Tàng Đao tông.

Hạnh Khê chỉ một tông môn lớn phía dưới Thanh Nguyệt nói.

Diệp Mặc sững người, theo bản năng hỏi:

- Tàng Đao tông, đó là tông môn tám sao sao? Tông chủ là Biên Hướng Tân?

Lần này không đợi mấy người Hạnh Khê trả lời, Lạc Ảnh liền cười nói:

- Đúng vậy, Tàng Đao tông và Trường Thanh phái mà lúc trước bị anh giết chết hai vị trưởng lão đều là tông môn tám sao. Đông Huyền châu có ba tông môn tám sao lớn một tông môn chín sao, ngoại trừ hai tông môn tám sao ra, còn một tông môn tám sao nữa là Đông Lương phái. Thực lực của Đông Lương phái lớn nhất, thực lực của Tàng Đao tông là yếu nhất.

- Đúng vậy, Tàng Đao tông thực sự là tông môn tám sao yếu nhất trong Đông Huyền châu. Bây giờ Trường Thanh phái có hai tu sĩ Kiếp Biến bị Diệp tiền bối giết chết rồi, Tàng Đao tông nói không chừng được nhảy lên một bậc.

Hạnh Khê lập tức gật đầu đồng ý nói.

Không ngờ là môn phái mà Biên Phượng Tháp ở, lúc đó Biên Phượng Tháp nói vợ chưa cưới của gã và sư huynh Diêu Thiện có họ hàng gần, hơn nữa cha của gã không ngờ lại giúp Diêu Thiện, gã tức giận rời khỏi Tàng Đao tông. Cuối cùng vượt qua Vô Tâm Hải. Như hôm nay Biên Phượng Tháp ở Mặc Nguyệt Chi Thành điên cuồng tu luyện, cũng đã là tu sĩ Kiếp Biến tầng một rồi. Diệp Mặc cũng biết gã cũng không quên được những lúc vui vẻ cùng với cô vợ chưa cưới kia, chỉ có điều không muốn nói ra mà thôi.

Nhị Tháp và Đại Đằng đều là bạn của Diệp Mặc, bây giờ đến nhà của Nhị Tháp, Diệp Mặc bất luận thế nào cũng phải qua đó thăm. Nghĩ đến đây, hắn lại nói với Lạc Ảnh:

- Nơi này là môn phái của Nhị Tháp, Biên Hướng Tân chính là cha ruột của Nhị Tháp, chúng ta xuống đó thăm một chút, tiện thể thông báo cho cha của Nhị Tháp biết, Nhị Tháp bây giờ rất tốt.

Đề nghị của Diệp Mặc, đương nhiên không có ai từ chối, Thanh Nguyệt hạ xuống bên ngoài sơn môn của Tàng Đao tông.

Là một tông môn tám sao của Đông Huyền châu, khí phách sơn môn của Tàng Đao tông cũng không thua kém gì tông môn của Nam An châu, thậm chí linh khí gần với Tàng Đao tông cũng rất nồng đậm, có thể thấy bên dưới Tàng Đao tông chôn ít nhất một đoạn linh mạch thượng phẩm.

- Xin mấy vị tiền bối dừng bước.

Mấy người Diệp Mặc vừa bước đến cổng vào sơn môn của Tàng Đao tông, liền có đệ tử của Tàng Đao tông bước đến chặn lại mấy người Diệp Mặc.

Diệp Mặc ôm quyền nói:

- Tôi và Biên Phượng Tháp của Tàng Đao tông là bạn bè, thuận tiện đến thăm Biên môn chủ của Tàng Đao tông một chút, mời thông báo một câu.

Đệ tử chặn đám người Diệp Mặc lại nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, cũng không biểu hiện chút nhiệt tình nào, ngược lại lại kinh ngạc đánh giác đám người Diệp Mặc, một hồi lâu sau mới nói:

- Môn chủ của Tàng Đao tông tôi là Lôi tông chủ, lão môn chủ nhiệm kỳ trước cũng đã hóa Tiên rồi. Hơn nữa Biên sư huynh cũng đã rời khỏi tông môn mấy chục năm rồi, bây giờ cũng không có mặt ở tông môn.

Diệp Mặc nghe thấy câu này nhíu nhíu mày, ý hóa Tiên chỉ là một cách nói khéo đã mất rồi mà thôi. Khi hắn và Nhị Tháp quen biết nhau, từ miệng của Nhị Tháp hắn biết được tình hình cha của gã. Biên Hướng Tân là môn chủ của Tàng Đao tông, tu vi Kiếp Biến tầng tám, hơn nữa tuổi tác cũng không cao, còn sống rất lâu, năm nay mới bao nhiêu tuổi? Sao có thể đột nhiên chết như vậy được?

- Có chuyện gì?

Một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến, hai nữ tu từ trong tông môn bước ra. Một nữ tu trong đó tuổi cũng đã cao sau khi thấy đám người Diệp Mặc, lập tức hỏi tên đệ tử.

Tên đệ tử đó sau khi thấy hai nữ tu này, vội vàng khom người nói:

- Đệ tử bái kiến Mẫn trưởng lão, bái kiến Kỳ sư tỷ…

Tên đệ tử này sau khi hành lễ xong, lập tức tiếp lời nói:

- Bẩm Mẫn trưởng lão, mấy vị này nói là bạn của Biên Phượng Tháp sư huynh, muốn đến gặp trưởng môn cũ, tôi đang giải thích cho mấy vị bằng hữu này.

- Ồ…

Nữ tu tên Mẫn trưởng lão kia chằm chằm nhìn đi nhìn lại đám người Diệp Mặc, sau đó ánh mặt lại dồn về người Sầm Thiên Cầm, ôm quyền nói:

- Mấy vị đi cùng với Nhị Tháp, chắc hẳn là biết Nhị Tháp mất tích rồi?

Sầm Thiên Cầm đương nhiên không biết, nhưng Diệp Mặc cũng đã tiếp lời nói:

- Không sai, Nhị Tháp là bạn của tôi, anh ta mất tích tôi biết, Nhị Tháp còn đang bận tu luyện chưa quay về được, tôi đúng lúc đi qua Tàng Đao tông, cũng muốn tiện đường vào thăm.

Nữ tu một mực chưa nói gì nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên, chỉ có điều sự ngạc nhiên đó lại biến mất ngay tức khắc.

Mẫn trưởng lão nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức lộ vẻ vui mừng nói:

- Hóa ra là bạn của Nhị Tháp, mời mấy vị vào trong, vừa lúc còn một tháng nữa chính là ngày đại hỉ thiếu môn chủ chúng tôi tiếp nhận chức vị môn chủ, mấy vị đúng lúc có thể tham gia ngày vui thiếu môn chủ chúng tôi nhận chức này.

Nói xong, Mẫn trưởng lão đó là nói với nữ tu bên cạnh:

- Di Dung, cô đi gọi Hạ trưởng lão và thiếu môn chủ cùng đến đây đón tiếp mấy người bạn của Nhị Tháp đến, tôi dẫn mấy vị này đến phòng khách lớn của Tàng Đao tông trước.

Nữ tu tên Di Dung theo bản năng giật mình, vội vàng nói:

- Vâng, trưởng lão.

- Di Dung, cô cũng sắp là môn chủ phu nhân rồi, đừng gọi tôi là trưởng lão nữa, cứ gọi chị Mẫn là được rồi.

Mẫn trưởng lão đó khiển trách một câu.

Diệp Mặc lập tức hiểu ra nữ tu tên Di Dung này chính là Kỳ Di Dung mà Nhị Tháp ngày đêm mong nhớ, nhưng hắn lại cảm thấy Kỳ Di Dung này dường như không phải là người hay thay đổi như Biên Phượng Tháp nói, hắn tin vào trực quan của mình.

Nghĩ đến đây, Diệp Mặc lại tiếp lời nói:

- Vị này chắc hẳn là Kỳ tiên tử của Nhị Tháp, vì Nhị Tháp nói về cô rất nhiều, cho nên tôi cảm thấy rất quen thuộc.

Nói xong Diệp Mặc liền chuyển giọng, lại quay sang nói với Mẫn trưởng lão:

- Mẫn trưởng lão, hay là, để Kỳ tiên tử dẫn chúng tôi đến đại điện đi, có người quen vẫn dễ nói chuyện hơn.

Trong mắt Mẫn trưởng lão có một tia tức giận xoẹt qua, nhưng ngay sau đó cô lại mỉm cười nói:

- Cũng được, Di Dung, khách quý không được sơ suất. Nếu như để cho khách quý không hài lòng về Tàng Đao tông chúng ta, mà lại rời đi ngay, thì đại trưởng lão sẽ không vui đâu.

- Vâng, Mẫn trưởng lão.

Kỳ Di Dung lập tức trả lời, vẫn xưng hô là Mẫn trưởng lão, cũng không gọi là chị Mẫn.

Mẫn trưởng lão đó dường như cũng không để ý, sau khi gật gật đầu với đám người Diệp Mặc, lại quay người đi, đến nửa giây cũng không đợi lâu.

Kỳ Di Dung sau khi dẫn mấy người Diệp Mặc đi vài bước, bỗng nhiên dừng lại vội vàng nói:

- Mọi người đi nhanh đi, nói với Nhị Tháp, tôi không có lỗi với anh ấy, bảo anh ấy đừng quay về đây nữa.

Sự việc quả nhiên có chút không khớp với những gì Nhị Tháp nói, Diệp Mặc nhíu nhíu mày hỏi:

- Nhị Tháp là bạn của tôi, không làm rõ cha của Nhị Tháp chết như nào, chúng tôi cũng sẽ không đi như vậy.

- Sao anh lại không nghe lời khuyên thật lòng thế? Đại trưởng lão của Tàng Đao tông đã là…

Lời nói của Kỳ Di Dung bị một trận cười ha hả lớn chặn lại, một bóng người nhanh chóng từ xa tiến lại gần, trong nháy mắt đã đến trước mặt đám người.

- Di Dung, khách quý đến rồi tại sao lại không mau mau dẫn đến đại điện, lạnh nhạt với khách như vậy cũng không phải là chuyện tốt gì đâu.

Người đó sau khi đến, trách mắng Kỳ Di Dung một câu trước, sau đó lại quay người giơ tay ra nói với đám người Diệp Mặc:

- Mời mấy vị bằng hữu, bạn của Nhị Tháp, chính là bạn của Tàng Đao tông tôi.

Diệp Mặc bắt đầu cảm giác có chút bất thường, tên tu sĩ Kiếp Biến tầng sáu này đến mặc dù khách khí, nhưng Diệp Mặc lại cảm thấy không chịu được cái không khí hoan nghênh chào đón này. Liên tưởng đến những lời mà Kỳ Di Dung nói, hắn liền ẩn giấu tu vi của mình đi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement