Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

“Thật trùng hợp”, Thượng Quan Hàn Nguyệt mỉm cười, trên khuôn mặt còn ửng đỏ, một người trước nay nhu mì rụt rè như cô đứng trước người trong lòng nên tâm trạng vô cùng căng thẳng.  

             “Đoá hoa sen bảy màu vừa rồi là thế nào?”, Diệp Thành rõ ràng không chú ý tới sự thay đổi trong nét mặt của Thượng Quan Hàn Nguyệt, tâm tư của hắn vẫn còn đang chú ý vào bông hoa sen kia.  

             “Đó là Linh Long Hoa bảy màu”, Thượng Quan Hàn Nguyệt khẽ mỉm cười, “đó là bông hoa mà trước kia khi đi du ngoạn ta có được, nó dung hoà vào cơ thể ta, có lúc sẽ xuất hiện dị tượng bên ngoài”.  

             “Hoa Linh Long bảy màu?”, Diệp Thành xoa cằm, hắn đã biết đó là hoa sen bảy màu kia là gì rồi.  

             “Nó rất dị thường, có thể tịnh hoá tà niệm”, Thượng Quan Hàn Nguyệt tiếp tục nói.  

             “Thượng Quan cô nương, cô gặp bông hoa này ở đâu?”, Diệp Thành xoa tay nhìn Thượng Quan Hàn Nguyệt với vẻ mặt mong chờ.  

             “Diệp Thành đạo hữu đang tìm loài hoa này sao?”  

             “Có…có thể coi là như vậy”, Diệp Thành mỉm cười ái ngại, hắn biện đại một lý do, “ta là luyện đan sư mà! Gần đây ta đang luyện một viên đan dược, cần đến loài hoa này làm dược dẫn.  

             “Hoá ra là vậy”, Thượng Quan Hàn Nguyệt mỉm cười, “thế nhưng có lẽ loài hoa này rất khó tìm ở Đại Sở vì rất ít người từng thấy nó, nghe lão tổ nói nó là linh hoa tuyệt tích.  

             “Thật đáng tiếc”, Diệp Thành thở dài.  

             “Ngươi không cần phải bi quan như vậy”, Thượng Quan Hàn Nguyệt mỉm cười nói, cô ta ngưng tụ ra một phần tinh nguyên huyết to chừng nắm tay trẻ nhỏ để nó lơ lửng trong lòng bàn tay rồi đưa cho Diệp Thành: “Nó dung hoà vào cơ thể ta, huyết mạch của ta cũng mang theo sự tinh khiết của nó. Nếu như luyện đan thì ngươi có thể dùng tinh nguyên huyết của ta để thay thế nó”.  

             “Vậy…vậy không được hay cho lắm”, Diệp Thành ho hắng xoa mũi.  

             “Coi như ta trả món nợ ân tình với ngươi”, Thượng Quan Hàn Nguyệt cười nói.  

             “Sao ta có thể nhận chứ”, Diệp Thành vẫn mặt dày, nói rồi hắn tự giác nhận lấy tinh nguyên huyết với thần hà bảy màu sau đó lựa chọn một cái bình ngọc cho nó vào trong.  

             Tâm trạng của tên này rất tốt, mặc dù hắn không biết tinh nguyên huyết của Thượng Quan Hàn Nguyệt có thể đủ để thay thế hoa linh long bảy màu hay không nhưng dù chỉ cần là chút hi vọng mong manh cũng có khả năng vô hạn.  

             Tiếp sau đó, cả hai người chìm vào trong bầu không khí yên lặng khác thường.  

             “Ngươi…và muội muội của ta quen nhau thế nào?”, cuối cùng, Thượng Quan Hàn Nguyệt lên tiếng trước phá vỡ bầu không khí gượng gạo đó.  

             “Cái này ấy à…”, Diệp Thành ho hắng nhưng không biết phải trả lời làm sao, nói rằng ta đã nhìn thấy hết cơ thể của muội muội nhà cô vả lại còn không phải chỉ nhìn một lần sao?  

             Diệp Thành đảo mắt qua lại, việc này Thượng Quan Ngọc Nhi tuyệt đối sẽ không nói ra còn hắn lại càng không thể nói ra, nếu không thì sẽ bị Thượng Quan Hàn Nguyệt bóp chết ngay lập tức.  

             Ở bên, Thượng Quan Hàn Nguyệt nhìn thấy vẻ mặt kì lạ đó của Diệp Thành thì bất giác cảm thấy khó hiểu, vấn đề này khó trả lời vậy sao?  

             “Chúng ta quen nhau ở nước Triệu”, Diệp Thành cười xoà, hắn đã lược bớt cả bao nhiêu tình tiết rồi.  

             “Sau khi ngươi chết, muội muội rất đau lòng”.  

             “Ta biết”, Diệp Thành mỉm cười, hắn còn nhớ cảnh tượng trước Ngọc Nữ Phong, cô ấy và Lạc Hi còn quỳ trước giường băng khóc than đau khổ, đó không thể là giả.  

             “Có lẽ ngươi sẽ không phụ con bé”, Thượng Quan Hàn Nguyệt hít vào một hơi thần sâu, đây là lần đầu tiên cô nhìn thẳng vào Diệp Thành, vẻ mặt nghiêm túc không có ý trêu đùa, có điều cứ nhìn thế, nhìn thế rồi cô vô thức chợt đưa mắt đi chỗ khác, khẽ bặm môi và khuôn mặt ửng đỏ.  

             “Phụ hay không phụ ta không biết, nửa canh giờ trước ta đã khiến muội muội của cô tức gần chết”, Diệp Thành tự gào thét trong lòng, hắn day trán, nói không chừng hiện giờ Thượng Quan Ngọc Nhi đang mài dao rồi cũng nên.  

             Cả hai người lại chìm vào yên lặng, bầu không khí trở nên gượng gạo.  

             Không biết mất bao lâu, Diệp Thành mới ngẩng đầu nhìn sắc trời sau đó lại nhìn sang Thượng Quan Ngọc Nhi: “Thượng Quan cô nương, cô có phải là con gái còn trinh không?”  

             Nghe câu này, Thượng Quan Ngọc Nhi thẫn thờ, vẻ mặt vô cùng thú vị, cô không ngờ rằng Diệp Thành lại nói ra một câu sỗ sàng thế này.  

             Sau một lát, khuôn mặt Thượng Quan Hàn Nguyệt hãy còn đỏ lựng.  

             Lại nhìn sang Diệp Thành, khuôn mặt hắn cũng tối sầm cả lại.  

             Trời đất chứng dám, đó không phải là câu nói của hắn, còn do ai nói thì không cần nghĩ cũng biết chính là tiện nhân Thái Hư Cổ Long, nửa đêm không ngử lại đi phá đám người khác.  

             Lưu manh!  

             Thượng Quan Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Diệp Thành, cô quay người bỏ chạy, đôi tay bưng lấy hai bên má đang nóng ran vì ái ngại.  

             Phía này, thấy bóng người Thượng Quan Hàn Nguyệt chạy đi, khoé miệng Diệp Thành giật lên liên hồi.  

             Ô ha ha ha….!  

             Tiếp đó, bên trong thần hải của Diệp Thành liên tục vang lên tiếng cười giòn tan, Thái Hư Cổ Long bật cười như nắc nẻ, cười chảy cả nước mắt.  

             Nhìn con tiện nhân trong bộ dạng điên cuồng như vậy, khuôn mặt Diệp Thành càng tối sầm hơn bao giờ hết.  

             Thế rồi chín phần phân thân của hắn bắt đầu đứng dậy, tên nào tên nấy không hề nể nang cứ thế cởi sạch quần, không nói lời nào rồi cầm cậu nhỏ chĩa thẳng về phía Thái Hư Cổ Long mà tưới như mưa.  

             Ôi trời!  

             Tiếp đó là tiếng gào thét thảm thiết của Thái Hư Cổ Long dưới lòng đất.  

             Tiện nhân!  

             Diệp Thành tức tối mắng chửi, hắn quay người hằn học bỏ đi, chính vì câu nói của Thái Hư Cổ Long mà hình ảnh anh kiệt của hắn đã tan thành mây khói.  

             Hôm sau, khi trời còn chưa sáng, nhà Thượng Quan đã bắt đầu bận rộn.  

             Lúc này, bên ngoài kết giới hộ sơn của nhà Thượng Quan lại có tám tầng kết giới mới, khả năng phòng ngự tăng lên hơn mười lần.  

             Cũng nhờ có Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân, hai người này tinh thông trận pháp và kết giới, vả lại còn kiến tạo hết sức uyên thâm.  

             Cũng chính vì vậy mà bọn họ cũng rất vất vả vì rất nhiều nơi cần bọn họ tới đả thông đại trận hư không giữa nhà Thượng Quan và Hằng Nhạc, chín phân điện của Hằng Nhạc Tông và cổ thành Thiên Thu, nhà họ Hùng ở Nam Cương, nhà họ Tư Đồ ở Tây Vực.  

             Mọi thứ đều đang được tiến hành tuần tự, người của nhà Thượng Quan dốc sức vì sự tồn tại của Hằng Nhạc, Viêm Hoàng khiến bọn họ cảm nhận được tiền đồ sán lạn phía trước.  

             “Diệp Thành tiểu hữu, tối qua nghỉ ngơi có ngon không?”, Thượng Quan Huyền Tông mỉm cười nhìn Diệp Thành.  

             “Cũng…cũng được ạ”, Diệp Thành ho hắng.  

             “Nếu có chỗ nào tiếp đãi chưa được chu đáo mong tiểu hữu lượng thứ”.  

             “Tiền bối nói gì thế ạ”, Diệp Thành cười đáp sau đó phất tay lấy ra hai túi đựng đồ đưa cho Thượng Quan Huyền Tông, “những thứ này đưa cho Ngọc Nhi cô nương và Hàn Nguyệt cô nương ạ”.  

             “Đây là gì?”, Thượng Quan Huyền Tông nhận lấy túi đựng đồ, ông ta ngó vào trong quan sát.  

             Đột nhiên ông ta bất giác sững sờ vì bên trong túi đựng đồ chứa đầy đan dược, linh đan ba vân, năm vân đều có vả lại số lượng không hề ít, những thứ khác như binh khí hàng thượng phẩm hay bí pháp huyền thuật cũng không thiếu.  

             Đúng là giàu có!  

             Kể cả là Thượng Quan Huyền Tông cũng không khỏi trầm trồ.  

             Có điều nghĩ thì cũng phải thôi. Diệp Thành là ai? Hắn là Đan Thánh, sao có thể thiếu những thứ này được? Hắn là sát thần, cướp của bao nhiêu người như vậy đương nhiên cũng không thể thiếu thốn.  

             “Vì sao tiểu hữu không đưa trực tiếp cho Ngọc Nhi và Nguyệt Nhi?”, Thượng Quan Huyền Tông thắc mắc.  

             Nghe vậy, Diệp Thành Diệp Thành vô thức che đi một bên má: Đau má.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement