Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Một lúc sau, chín bóng người bí mật bay ra khỏi Hằng Nhạc Tông, tính cả Diệp Thành, Sở Linh và Chu Ngạo thì tổng cộng có mười người.  

             Sau khi họ đi không lâu, chín phân điện lớn của Hằng Nhạc cũng lần lượt hành động, các cao thủ cảnh giới Không Minh được lựa chọn cẩn thận đã thông qua các con đường khác nhau để đến căn cứ tình báo của Nhân Hoàng gần với Thanh Vân Tông nhất.  

             Ôi chao!  

             Cổ Tam Thông đang bay trên không, nhìn Diệp Thành và Sở Linh rồi cảm thán: “Phu thê cùng nhau ra trận à!”  

             “Sao, người có ý kiến?”, Diệp Thành liếc nhìn Cổ Tam Thông, hắn da mặt dày nên chẳng thấy gì, nhưng Sở Linh ở bên cạnh hai má đã ửng hồng, có điều nghe thấy hai chữ ‘phu thê’, lòng cô vẫn thấy rất vui.  

             Xuỳ!  

             Cổ Tam Thông tỏ vẻ khinh thường.  

             “Nói chuyện chính đi, chúng ta phân chia nhiệm vụ trước đã”, Diệp Thành không đùa nữa mà trở nên nghiêm túc: “Sau khi vào đại điện của Thanh Vân, lão Cổ và tiền bối Vô Nhai phụ trách bố trí kết giới, tốc độ phải thật nhanh, kết giới phải bền và chắc, kết giới con muốn là loại mà ngay cả truyền âm từ đại điện Thanh Vân cũng không truyền đi được ấy”.  

             “Yên tâm, đây là nghề của chúng ta rồi”, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân đều mỉm cười.  

             “Chung Ly tiền bối, Chung Quy tiền bối, Tô tiền bối, Hằng Thiên sư tổ, Cảnh Giang tiền bối và Linh Nhi, nhiệm vụ của mọi người là theo dõi người trong đại điện, ai có hành động bất thường thì lập tức khống chế”, Diệp Thành nói tiếp.  

             “Có chúng ta lo, ngươi cứ yên tâm đi”, mọi người đều nở nụ cười.  

             “Có thể không giết sư phụ ta được không?”, Chu Ngạo hít sâu một hơi nhìn Diệp Thành: “Tuy ngày đó ta rất hận ông ấy vì đã bao che cho Lã Hậu, nhưng dù sao ông ấy cũng là người đã truyền đạo pháp cho ta, nếu có thể hãy cho ông ấy được sống”.  

             “Yên tâm đi, dù huynh không nói thì chúng ta cũng sẽ không giết ông ta”, Diệp Thành đáp.  

             “Vậy thì ta yên tâm rồi”, Chu Ngạo lại hít sâu một hơi, trong lòng có chút hồi hộp không giải thích được, bây giờ về lại nơi đã làm tổn thương mình, lòng hắn ta vẫn rất phức tạp.  

             Mới ngày hôm qua, sau khi nghe tin chín đại lão tổ của Thanh Vân bị phế, hắn ta còn cảm thấy hơi bất đắc dĩ, không phải vì không cứu được phía Thanh Vân Lão Tổ, mà là cuộc chiến này cuối cùng cũng không thể tránh được.  

             Hắn ta đã từng là đệ tử chân truyền thứ nhất của Thanh Vân, một số chuyện hắn nhìn rất thấu đáo.  

             Hắn ta hiểu ý tốt của Diệp Thành, so với chiến đấu trực diện, đoạt lấy Thanh Vân theo kế hoạch này sẽ giảm được rất nhiều thương vong. Nếu đã là tranh giành quyền lực thì không tránh khỏi đổ máu và hy sinh, sau khi trở thành chưởng giáo của Thanh Vân, điều hắn ta có thể làm là cố gắng hết sức bảo vệ đệ tử và trưởng lão của Thanh Vân Tông.  

             Không hiểu sao thỉnh thoảng hắn ta vẫn nảy sinh cảm giác đau lòng.  

             Hắn ta là ai? Là con cháu của Vân Khâu – bí tổ của Thanh Vân, nhưng bây giờ hắn ta lại có cảm giác mình như một con rối, thậm chí hắn ta còn nghi ngờ ngày đó Diệp Thành thu nhận mình là có mục đích này.  

             “Huynh phải luôn nhớ rằng chúng ta là huynh đệ, là người một nhà”, có lẽ đã nhìn ra tâm tư của Chu Ngạo, Diệp Thành đang uống rượu ở bên cạnh bất giác truyền âm tới.  

             “Huynh đệ, người nhà”, Chu Ngạo lẩm bẩm rồi nở nụ cười thật tươi.  

             Đoạn đường tiếp theo im lặng hơn rất nhiều.  

             Sau khi liên tiếp sử dụng truyền tống trận của thành cổ, mọi người đã thấy một toà linh sơn từ nơi xa.  

             Cũng như Hằng Nhạc, Thanh Vân Tông cũng có kết giới khổng lồ bao phủ, trong kết giới có rất nhiều rặng núi, hàng nghìn ngọn núi được mây mù bao quanh, quang hoa ánh lên rực rỡ, tựa như chốn thần tiên giữa nhân gian.  

             “Đây là lần đầu tiên ta đến Thanh Vân Tông”, Diệp Thành dừng lại đầu tiên, bất giác mỉm cười.  

             “Ta tới lần thứ hai rồi”, Hằng Thiên Thượng Nhân khẽ vuốt râu: “Còn nhớ lần trước tới là khi Công Tôn Trí kế nhiệm chức chưởng giáo của Thanh Vân, không ngờ lần này đến lại là để phế bỏ chức chưởng giáo của ông ta”.  

             “Phải nói rằng kết giới hộ sơn của Thanh Vân thật sự rất lợi hại”, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân nhìn kết giới hộ sơn của Thanh Vân Tông bằng ánh mắt lấp lánh: “Sau khi có được Thanh Vân phải nghiên cứu kỹ lưỡng mới được”.  

             Đi thôi!  

             Diệp Thành mỉm cười, nhấc chân bước vào đầu tiên.  

             Lúc này, trong đại sảnh Thanh Vân Tông vẫn có hơn chục bóng người như trước, bầu không khí vô cùng an tĩnh, có hơi ngột ngạt.  

             Đã hai ngày một đêm trôi qua kể từ khi phía Thanh Vân Lão Tổ rời khỏi Thanh Vân, nhưng đến giờ vẫn chưa có tin tức gì khiến họ có dự cảm không lành, may mà ngọc bài linh hồn của chín đại lão tổ vẫn còn nguyên vẹn.  

             “Phía lão tổ cũng nên về rồi chứ”, sau lúc lâu yên tĩnh, một trưởng lão bất giác lên tiếng.  

             “Yên tâm, với thực lực của họ, hơn nữa còn chín người đi với nhau, ở Nam Sở này trừ khi là đội quân tu sĩ, nếu không không ai có thể làm gì được họ”, một vài trưởng lão lạc quan nói với vẻ thoải mái, dường như rất tin tưởng phía Thanh Vân Lão Tổ.  

             “Cử thêm người đi điều tra”, Công Tôn Trí ngồi trên ngai vàng hít sâu một hơi: “Cũng lâu rồi, sợ rằng đã xảy ra biến cố”.  

             “Trí Nhi, mở kết giới”, lời ông ta vừa dứt, truyền âm thạch trong lồng ngực đã vang lên âm thanh, đó là truyền âm thạch mà chỉ chưởng giáo và lão tổ mới có.  

             “Nhanh, nhanh, mau mở kết giới”, Công Tôn Trí lập tức hạ lệnh, nói xong còn thở phào nhẹ nhõm.  

             Ngay sau đó, kết giới hộ sơn của Thanh Vân Tông mở ra, mười người phía Diệp Thành thoải mái đi vào, bay vào đại điện Thanh Vân Tông như mười đạo thần hồng.  

             Chào các vị lão tổ!  

             Phía Công Tôn Trí lập tức bước lên cung kính hành lễ, nhưng khi nhìn thấy mười người thì trong lòng họ không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.  

             Ù! Ù!  

             Tức thì, Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân bắt đầu hành động, kết giới khổng lồ chín lớp bao phủ đại điện Thanh Vân Tông, đừng nói là người, dù là một con ruồi cũng không bay ra được, đồng thời cũng ngăn cách liên lạc với bên ngoài, truyền âm cũng bị ngăn lại.  

             Thấy vậy, phía Công Tôn Trí đều giật mình.  

             “Chưởng giáo ở lại, những người khác ra khỏi đại điện đi”, Diệp Thành đóng vai Thanh Vân Lão Tổ lập tức lên tiếng, giọng nói tràn đầy uy nghiêm không thể chống lại.  

             Nghe thế, tuy các trưởng lão đều ngạc nhiên nhưng cũng không dám trái lệnh, lần lượt chắp tay hành lễ rồi ra khỏi đại điện, chỉ còn một mình Công Tôn Trí ở lại.  

             “Sư tôn, người…”, Công Tôn Trí nghi hoặc nhìn Diệp Thành, không hiểu lắm.  

             Nhưng lúc này Chung Quy và Chung Ly đã tới hai bên trái phải của ông ta, dùng tốc độ sét đánh không kịp, gại tai lấy hai lá linh phù ra, phong ấn tu vi, đan hải và thần hải của Công Tôn Trí.  

             “Nhị vị sư thúc, mọi người làm gì vậy?”, Công Tôn Trí nhíu mày, trong lòng đột nhiên nảy sinh dự cảm không lành, bởi vì hành vi của chín đại lão tổ hôm nay thật sự quá khác thường.  

             “Không làm gì cả, chỉ muốn ngươi ngoan ngoãn chút thôi”, Chung Quy và Chung Ly nở nụ cười nhàn nhã.  

             “Sư tôn, rốt cuộc mọi người đang làm gì vậy?”, Công Tôn Trí cực kỳ khó hiểu, đưa mắt nhìn Diệp Thành.  

             “Ông nghĩ sao?”, Diệp Thành nở nụ cười rươi rói để lộ hai hàm răng trắng, mà đường nét trên khuôn mặt hắn đã trở về hình dáng ban đầu, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng xuất hiện với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement