Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Vù!  

             Khi Diệp Thành còn đang ngơ ngác thì người đàn ông dị thường ở phía xa trên hư không đạp tan cả một ngọn núi sát phạt về phía Cơ Tuyết Băng, chiến rìu khổng lồ vừa dày vừa nặng giáng về phía Cơ Tuyết Băng.  

             Lại nhìn Cơ Tuyết Băng lúc này đang nhanh chóng lùi về sau không dám đối đầu.  

             Rầm!  

             Người đàn ông dị thường kia chém một rìu vào hư không nhưng từng ngọn núi cao lại gặp phải nghiệp, cứ thế bị xẻ đi một nửa giống như miếng đậu phụ vậy, nhưng chưa hết, đến cả đại địa cũng lập tức bị chém vào tạo thành một rãnh sâu.  

             Thấy cảnh tượng này, Diệp Thành phía này vô thức nuốt nước miếng, “người đó mạnh quá”.  

             “Đó là Khôi”, Thái Hư Cổ Long thông qua đôi mắt của Diệp Thành và nhìn thấy được người đàn ông dị thường phía này, nó đột nhiên nhận ra người đàn ông này là vật gì.  

             “Khôi?”, Diệp Thành nhướng mày, “Khôi là cái thứ gì vậy?”  

             “Khôi chính là vật chết sinh tồn nhờ ân oán, điểm giống với hình nộm và Âm Minh Tử Tướng chính là nó cũng không có tình cảm, điểm khác với hình nộm và Âm Minh Tử Tướng là nó có thể hút tà niệm, ác niệm mà sinh tồn, vả lại những nơi mà tà niệm, ác niệm càng nhiều thì nó lại càng trở nên mạnh hơn”.  

             “Nghe ngươi nói vậy thì Khôi giống với tà linh ở Thập Vạn Đại Sơn rồi”.  

             “Mặc dù đều hấp thu tà niệm và ác niệm để sinh tồn nhưng Khôi và Tà Linh lại không giống nhau”, Thái Hư Cổ Long chậm rãi lên tiếng, “Tà Linh thuộc phạm trù về hồn, có linh hồn nhưng không có hân xác, ở một ý nghĩa nào đó mà nói thì chúng có linh trí nhưng Khôi lại khác, nó thuộc tử vật, có thân xác nhưng lại không có linh hồn; Khôi và linh hồn có điểm giống duy nhất đó chính là đều hấp thu tà niệm và ác niệm để sinh tồn”.  

             “Thế giới này thật kì dị, thứ cổ quái này mà cũng có”, Diệp Thành tặc lưỡi.  

             “Ta nói này, ngươi định chuẩn bị xem kịch ở đây đấy à?”, Thái Hư Cổ Long liếc nhìn phần phân thân còn lại của Diệp Thành, “nhìn trạng thái của người thương trước kia kìa, rõ ràng là trước đó đã bị trọng thương, căn bản không phải là đối thủ của Khôi”.  

             “Chúng ta đã đi hai con đường khác nhau rồi”, Diệp Thành nhướng vai, “huống hồ lập trường của ta và cô ấy đối lập, sớm muộn sẽ gặp nhau trên chiến trường”.  

             “Mẹ kiếp, đến giờ mà còn phải phân rạch ròi vậy?”  

             “Rạch ròi sẽ tốt hơn mà”, Diệp Thành lắc đầu gãi tai.  

             “Vậy coi như ta cầu xin ngươi đi”, Thái Hư Cổ Long lên tiếng mắng chửi, “đi cứu cô ta, coi như ta nợ ngươi một món ân tình”.  

             Nghe câu này Diệp Thành chợt xoa cằm, “ân tình của Long Gia thì phải nhận rồi”.  

             Nói rồi hắn sải bước bay vào hư không vừa đi vừa thầm nhủ, “bắt lấy cô ta rồi lại lừa Chính Dương Tông một phen”.  

             “Mẹ kiếp ngươi có phải rảnh quá không vậy?”, Thái Hư Cổ Long cuối cùng cũng không thể nhịn nổi mà lên tiếng mắng chửi: “Có rảnh thì chi bằng ngươi đánh bại Chính Dương Tông đi, lại còn thích bắt bí, lão tử sốt ruột thay cho ngươi đấy”.  

             “Xin lỗi, vì ta thích như vậy”, Diệp Thành ho hắng, hắn dừng lại bên ngoài phạm vi hai người đại chiến.  

             Rầm! Rầm!  

             Trận đại chiến của Cơ Tuyết Băng và người kia vẫn đang tiếp tục, vả lại cảnh tượng cũng hết sức dữ dội, một rặng núi đang yên ổn vì trận đại chiến của bọn họ mà sụp đổ.  

             Điều đáng nói đó là ngay từ đầu Cơ Tuyết Băng đã ở thế yếu.  

             So với cô ta thì người đàn ông kia lại vô cùng dị thường, cơ thể mạnh mẽ vô cùng, khí tức cũng dồi dào, khả năng khôi phục kinh người, kể cả với sức tấn công của Cơ Tuyết Băng thì cũng chẳng thể làm gì nổi tên này.  

             “Mạnh, mạnh thật”, Diệp Thành xoa cằm tặc lưỡi nhìn người đàn ông, Tiên Luân Nhãn bắt đầu mở, hắn muốn nhìn thấu điều gì đó.  

             “Hắn không có suy nghĩ, chắc chắn bị người ta kiểm soát”, Diệp Thành trầm ngâm, “ừm, về điểm này thì khá giống với Âm Minh Tử Tướng, nhưng so với Âm Minh Tử Tướng thì bá đạo hơn nhiều”.  

             “Xem ra chặt cái đầu hắn thì hắn mới ngoan ngoãn được”, Diệp Thành nói rồi cầm ngay Bá Long Đao.  

             Có điều tên này lại không hề ra tay luôn mà đứng trên mặt đất, hà một hơi vào Bá Long Đao sau đó không quên dùng vạt áo lau đi.  

             Cảnh này khiến Thái Hư Cổ Long nghiến răng, mẹ kiếp, lão tử bảo ngươi đi cứu người mà ngươi chần chừ như vậy là có ý gì, tên đê tiện nhà ngươi sao không giết chết tên kia đi.  

             Cửu thiên huyền linh gương!  

             Lúc này, bên ngoài vang lên giọng nói của Cơ Tuyết Băng, huyền linh cấm pháp được thi triển, cô lại hoá thân thành người trong gương khiến Diệp Thành đang lau đao cũng bất giác đưa mắt nhìn ra ngoài.  

             Cửu thiên huyền linh gương huyền diệu thế nào hắn đương nhiên biết, đó là bí thuật thần thông hiếm có.  

             Cửu thiên huyền linh chỉ.  

             Không lâu sau đó, Cơ Tuyết Băng trong gương giơ tay chỉ ra thần mang về phía trán của người đàn ông kia.  

             Người này rất mạnh, cứ thế xông lên và ngó lơ Cơ Tuyết Băng.  

             Phụt!  

             Ngay sau đó, phần đầu của hắn lập tức bị đâm xuyên nhưng lại không hề có máu chảy ra.  

             Thế nhưng điều khiến Diệp Thành phải kinh ngạc đó là sau khi trúng nhất chỉ của Cơ Tuyết Băng mà tên này lại không hề bị ảnh hưởng gì, phần đầu bị đâm xuyên cung nhanh chóng hồi phục về nguyên trạng.  

             Ôi trời!  

             Diệp Thành vô thức đứng dậy: “Như vậy mà cũng không chết sao?”  

             Vù!  

             Khi Diệp Thành còn đang kinh ngạc thì người đàn ông kia đã vung chiến rìu bổ tới.  

             Giống như ngọn núi trước đó, cửu thiên huyền linh gương của Cơ Tuyết Băng lập tức bị chém tan tành, Cơ Tuyết Băng bên trong gương cũng bị ép ra ngoài, cả cơ thể bay ra, cửu thiên huyền linh gương vỡ tan nên Cơ Tuyết Băng cũng chịu phản phệ.  

             Rầm!  

             Người đàn ông kia đột nhiên bước ra cả trăm trượng sau đó dùng bàn tay to như cái quạt hương bồ ấn xuống đất.  

             Phụt!  

             Cơ Tuyết Băng vừa lảo đảo đứng dậy đã tiếp tục bị ép đến mức ói ra máu, cả cơ thể bị cấm cố bên trong đó.  

             “Còn có thể trốn tới đây cơ à?”, người đàn ông kia không tiếp tục tấn công nữa, đôi mắt màu đen loé qua ánh sáng nhưng lời nói lại không phải của kẻ này mà là của kẻ khác.  

             “Ta nói mà, nhất định có người kiểm soát”, Diệp Thành nheo mắt nhìn người đàn ông.  

             Phía dưới, Cơ Tuyết Băng lảo đảo, khó khăn giơ tay, cô khẽ lau đi dòng máu nơi khoé miệng rồi nhìn người đàn ông kia với vẻ mặt lạnh lùng đến kinh người, trong đôi mắt đẹp kia không hề có chút cảm tình nào.  

             “Ngoan ngoãn về đi thì đỡ phải chịu khổ”, phía người đàn ông kia lên tiếng vả lại mỗi lần có âm thanh vang lên, đôi mắt hắn ta lại loé sáng.  

             “Muốn có thì đến mà lấy”, Cơ Tuyết Băng cuối cùng cũng lên tiếng, không hề tỏ ra sợ hãi, hoặc có thể nói cô đã nhìn thấu được sinh tử, cái chết đối với cô mà nói căn bản không phải là chuyện quan trọng nữa.  

             Nói rồi, khí tức hỗn loạn của Cơ Tuyết Băng lại lần nữa ngưng tụ nhanh chóng, toàn thân hiện lên quang hoa rực rỡ, mái tóc nhuốm máu kia cũng nhanh chóng biến thành màu bạc trắng bằng tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy.  

             “Ta đã biết ngươi sẽ tự hại mình như vậy nên ngươi không có cơ hội đâu”, người đàn ông kia di chuyển phần trán có một đạo phù văn xích giống như con rắn bay về phía Cơ Tuyết Băng lập tức trói chặt lấy cô.  

             Khí tức Cơ Tuyết Băng đang nhanh chóng tăng lên thì lúc này lại nhanh chóng hạ xuống, tinh nguyên cuộn trào bị phù văn kia thôn tính.  

             Thấy vậy, cơ thể Cơ Tuyết Băng bất giác lảo đảo, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô hiện lên vẻ bi thương, Huyền Linh Chi Thể, truyền thyết bất bại lúc này đến cả tư cách tự phế cũng không có.  

             Trong chốc lát, cơ thể cô chợt thả lỏng, đôi vai cũng không còn sức lực, đôi mắt vốn dĩ lãnh đạm thì lúc này lại nhanh chóng u tối, cô đã từ bỏ đối kháng, chuẩn bị chấp nhận vận mệnh bi thảm.  

             “Cố gắng đối đầu thì kết quả cũng chỉ có một mà thôi”, người đàn ông vung tay tới muốn tóm lấy Cơ Tuyết Băng.  

             Thấy bàn tay đen kịt giáng tới, khoé miệng Cơ Tuyết Băng nở nụ cười mỏi mệt, đôi mắt lãnh đạm trở nên mơ màng, trong tầm nhìn mơ hồ của Cơ Tuyết Băng chợt có bóng người hơi gầy xuất hiện.  

             “Diệp Thành, xin lỗi”, nói rồi Cơ Tuyết Băng không hề di chuyển, cứ thế mỏi mệt nhắm mắt.  

             Thế nhưng đúng lúc này, một bàn tay màu vàng kim từ hư không vung tới đưa cô ra khỏi vị trí đó.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement