Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

“Là do ta nghĩ quá đơn giản”, giọng Diệp Thành vẫn khàn đặc, kiệt sức, làm gì còn khí huyết dồi dào của Hoang Cổ Thánh Thể như lúc trước nữa!  

             Thiên Ma tấn công tới rồi!  

             Khi mấy người đang nói chuyện thì có người hét lớn.  

             Nghe vậy, sắc mặt mọi người lập tức lạnh đi, vẻ mặt cực kỳ nặng nề, bởi vì đợt tấn công lần này của Thiên Ma quá nhanh, dường như đại quân Thiên Ma không còn muốn cho họ cơ hội nghỉ ngơi nữa.  

             “Thi Hoạ, đưa hắn về Nam Sở đi”, Thái Hư Cổ Long bỏ lại câu này rồi cùng các cao thủ khác bay lên các đỉnh núi. Bây giờ Diệp Thành đang ở trạng thái vô cùng yếu, một tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư cũng có thể lấy mạng hắn.  

             Diệp Thành bị thương quá nặng, không nghỉ ngơi ba đến năm ngày thì hoàn toàn không thể bình phục.  

             Lúc này, trận chiến với Thiên Ma quá khốc liệt, dù phía Đao Hoàng cũng có thể mất mạng bất cứ lúc nào chứ nói gì Diệp Thành đang ở trạng thái cực yếu, một khi cuộc chiến bắt đầu, không ai có thời gian để bảo vệ hắn.  

             “Vâng”, Lâm Thi Hoạ đáp lại, mặc kệ Diệp Thành có đồng ý hay không đã kéo hắn lên lưng thanh loan, đề phòng hắn phản kháng. Đây là lần đầu tiên trong đời cô cưỡng chế dùng thuật phong cấm với Diệp Thành.  

             Ngay tức thì, thanh loan giang cánh bay vút lên trời cao, thân hình như tia chớp, tốc độ kinh người, phía sau còn có rất nhiều cao thủ đi theo, thân phận Diệp Thành quá đặc biệt, hắn là thống soái của tam quân, họ không thể để hắn xảy ra chuyện gì.  

             Giết!  

             Chẳng mấy chốc, sau lưng vang lên tiếng hô giết kinh thiên động địa, tu sĩ Đại Sở đã bài binh bố trận từ trước, đồng loạt cầm sát kiếm lao ra ngoài.  

             Trận chiến đẫm máu lại nổ ra.  

             Trận chiến vô cùng khốc liệt, mạng người như cỏ rác, từng người từng người đuổi theo rồi rơi xuống khỏi hư thiên, hoá thành huyết vụ, thây chất thành núi, máu chảy thành sông.  

             “Lâm sư muội, để ta xuống đi”, nhìn bầu trời nhuốm máu sau lưng, Diệp Thành lên tiếng. Giọng hắn khô khốc, hắn muốn phá phong ấn của Lâm Thi Hoạ nhưng không thành công.  

             Diệp Thành chưa bao giờ cảm thấy mình vô dụng như bây giờ, đường đường là Thánh chủ của Thiên Đình, nhìn các tướng sĩ xông lên phía trước mà hắn lại chỉ có thể là người được bảo vệ phía sau, tâm trạng này khiến cho người trước nay luôn xông lên phía trước là hắn cảm thấy chua xót.  

             “Thứ lỗi cho muội không thể phụng lệnh”, Lâm Thi Hoạ hít sâu một hơi, nếu là trước đây cô sẽ ngoan ngoãn nghe lời, nhưng vì sự an toàn của Diệp Thành, cô đã hạ quyết tâm kiên quyết đến cùng.  

             Ngày nay, cô đã không còn là cô bé mặc cho người khác bắt nạt năm xưa nữa.  

             Sư phụ cô là Thái Hư Cổ Long, trong người cô mang huyết mạch Cổ tộc, mấy năm nay tuy cô không trở nên mạnh mẽ được như Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng, nhưng trong thế hệ Huyền Tự thì đạo hạnh của cô cũng thuộc nhóm có thể đếm được trên đầu ngón tay.  

             Trải qua mấy trận chiến, cô cũng đã được chiến tranh gột rửa, trong mắt không chỉ có sự dịu dàng của một nữ tử mà còn có sát khí của một nữ tướng.  

             Thật sự nhìn thấy sự tàn khốc của chiến tranh, thật sự nhìn thấy từng người thân thuộc ngã xuống trước mắt mình, cô giết kẻ thù nhưng đồng thời trong lòng cũng vừa khóc vừa sợ, sợ Diệp Thành mà mình quan tâm một ngày nào đó cũng sẽ như họ, hoá thành vũng máu trước mắt mình.  

             Lâm Thi Hoạ không giải trừ phong ấn, Diệp Thành cũng không cố gắng phá giải nữa, vì hắn biết lúc này mình nói gì cũng đều vô ích.  

             Thanh loan hí lên, vụt qua bầu trời nhanh như tia chớp.  

             Trước, sau, trái, phải đều có người bảo vệ Diệp Thành, nhưng chỉ có một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên. Đại chiến nguy cấp, họ không phân được nhiều người để hộ tống hắn, đây cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ.  

             “Sư huynh, chúng ta sẽ lại được thấy mặt trời chiếu rọi mặt đất chứ?”, sự im lặng suốt chặng đường cuối cùng cũng bị Lâm Thi Hoạ phá vỡ.  

             “Ừ”, Diệp Thành không hề nghĩ ngợi đã nói luôn, nhưng câu trả lời này không có chút tự tin nào.  

             Ngay cả Thánh chủ Thiên Đình là hắn cũng cảm thấy con đường phía trước rất mịt mờ, hắn đã được thấy sự cường đại của Thiên Ma, dù là binh lực hay đội hình cao thủ thì Thiên Ma đều gấp mười lần so với tu sĩ Đại Sở.  

             Trận chiến này sẽ còn kéo dài, không biết liệu Đại Sở có cầm cự được hay không, chứ đừng nói đến việc quay lại Bắc Chấn Thương Nguyên phá huỷ ma trụ.  

             Diệp Thành không nhìn thấy hy vọng, có lẽ vùng đất tối mịt này sẽ khó được thấy mặt trời rạng rỡ, núi sông hùng vĩ ở đây sẽ bị gót sắt của Thiên Ma từng chút từng chút nhấn chìm, cho đến khi trở thành địa ngục Cửu U.  

             Ưm…!  

             Khi Diệp Thành đang thẫn thờ thì chợt có đôi môi đỏ mọng, mềm mại đặt lên môi hắn.  

             Diệp Thành lập tức sững sờ tại chỗ.  

             Người hôn hắn đương nhiên là Lâm Thi Hoạ, đôi môi mềm đỏ mọng đó đương nhiên cũng là của Lâm Thi Hoạ.  

             Bốn mắt nhìn nhau, mắt Lâm Thi Hoạ đẹp như nước, trong veo, mang theo nét dịu dàng của nữ tử.  

             Thời gian như ngừng trôi.  

             Vài giây sau, Lâm Thi Hoạ mới vô thức dời đôi môi, nhẹ nhàng lùi lại một bước, đôi mắt đẹp rũ xuống, gò má ửng hồng, thậm chí chính cô cũng không biết tại sao mình lại to gan đến vậy.  

             Có lẽ cô không nhìn thấy hy vọng nữa, trận đại chiến này, cô và Diệp Thành có thể sẽ chết bất cứ lúc nào, chính vì vậy cô mới bộc lộ tình yêu giấu kín trong lòng, cô không muốn để lại nuối tiếc, một nụ hôn nói lên tất cả, thể hiện tình yêu của Lâm Thi Hoạ với Diệp Thành.  

             “Sư huynh, thứ… thứ lỗi cho Thi Hoạ mạo phạm”, Lâm Thi Hoạ cúi đầu, khẽ cắn môi như đứa trẻ phạm sai lầm.  

             “Chúng ta sẽ thắng”, Diệp Thành cười mệt mỏi, lúc này mới hiểu tâm ý của Lâm Thi Hoạ, dường như hắn cũng đã nhìn thấu tâm tư trong lòng cô, con người khi rơi vào đường cùng mới có thể bộc lộ tình cảm chân thành nhất trong lòng.  

             “Sẽ thắng”, trong mắt Lâm Thi Hoạ chan chứa nước mắt, sau khi trải qua chiến tranh mới biết hoà bình đáng quý nhường nào. Cô vẫn giống hầu hết các nữ tử khác, có tâm hồn thiếu nữ, hy vọng thiên hạ thái bình, được ở bên người mình yêu đến lúc đầu bạc răng long.  

             Thanh loan đang bay nhanh về phía trước chợt dừng lại, đôi mắt phượng sắc bén nhìn chằm chằm hư thiên trước mặt.  

             “Tiểu Loan, sao lại dừng thế?”, Lâm Thi Hoạ vội hỏi.  

             “Có sát khí, rất nhiều, rất mạnh”.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement