Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Đợi tới khi về nơi ở thì đã là đêm khuya.  

             Từ xa Diệp Thành đã trông thấy lão già giảo hoạt, nói chính xác là lão già mặc quần lót hoa, lão ta đang ngồi ở cửa nhà hắn, cảnh tượng đó thật hài hước.  

             Thấy vậy, khoé miệng Diệp Thành giật giật.  

             Lão già giảo hoạt kia đương nhiên là Phạm Thống, Diệp Thành vẫn còn hoài nghi liệu có phải Phạm Thống thua cược đến mức chỉ còn mỗi cái quần lót kia không?  

             Ôi chao!  

             Thấy Diệp Thành tới, Phạm Thống lập tức đứng dậy xoa tay, mặt mày gian giảo tiến lên trước.  

             “Nửa đêm không ngủ tới cửa nhà ta làm gì?”, Diệp Thành liếc nhìn Phạm Thống.  

             “Đợi ngươi”.  

             “Đừng, ta không có sở thích đó”.  

             “Đừng ồn ào”, Phạm Thống cười giảo hoạt, ông ta nhướng mày nhìn Diệp Thành: “Nào, nghe gia gia nói, lão già mặc y phục tím kia đưa ngươi lên kia làm gì? Có phải là lấy tiền để doạ người không?”  

             “Đừng nhắc tới chuyện đó nữa, nói tới là ta lại tức điên người”, Diệp Thành nói rồi mặt mày tối sầm lại.  

             “Không nhắc thì không nhắc nữa”, Phạm Thống xoa tay cười nói: “Nghe nói hôm nay ngươi thắng đậm, cho ta vay ít tiền đi, đợi ta thắng rồi thì trả lại ngươi gấp đôi, ta lấy danh dự đảm bảo”.  

             “Ta không có tiền”, Diệp Thành trả lời dứt khoát sau đó quay người bước vào nhà.  

             “Đừng, đừng mà”, Phạm Thống tiến lên trước kéo Diệp Thành lại, “ngươi không thể như thế được, dù gì chúng ta cũng là hàng xóm của nhau mà”.  

             “Bao nhiêu hàng xóm như thế sao ông không đi vay người khác, vay ta làm gì?”  

             “Ta vay rồi nhưng không ai quan tâm tới ta”.  

             “Ông đường đường là tu sĩ Chuẩn Hoàng mà nhân phẩm cũng kém vậy sao?”, Diệp Thành bất giác tặc lưỡi, “theo ta thấy thì dựa vào thực lực của mình, ông nên đi nhận nhiệm vụ đổi lấy tiền sẽ nhanh hơn”.  

             “Làm nhiệm vụ mệt lắm ta không đi đâu”.  

             “Ấy, nữ nhân kia không mặc y phục”, Phạm Thống vừa dứt lời đã nghe tiếng Diệp Thành hô lên.  

             “Không mặc y phục, ở đâu?’, Phạm Thống quay đầu đi, mắt sáng cả lên nhưng khi ông ta nhìn ra hướng khác thì đừng nói là nữ nhân không mặc y phục mà đến cả một con chim bay qua cũng chẳng có.  

             Đột nhiên mặt Phạm Thống tối sầm cả lại.  

             Có điều khi ông ta quay đầu lại tìm Diệp Thành thì hắn đã bước chân vào nhà từ lâu.  

             Mẹ kiếp.  

             Phạm Thống nhảy lên cao ba trượng mắng chửi té tát, nước bọt bắn tung toé.   

             Nghe tiếng mắng chửi của ông ta, Diệp Thành cứ thế ngó lơ, hắn lập ra kết giới, tai không nghe thấy thì tâm không khó chịu.  

             Cánh cửa đóng chặt rồi, Diệp Thành lập tức khoanh chân ngồi bên cạnh tụ linh trận, hắn tung chưởng đập tan hòn đá kia.  

             Đột nhiên, tiên quang bảy màu rực rỡ chiếu rọi, máu phượng hoàng bảy màu bay ra đan xen dị tượng, trong đó còn có thể nghe thấy tiếng phượng hoàng hí, nó như có linh tính, sau khi bay ra còn muốn chạy thoát nhưng bị Diệp Thành nắm trong lòng bàn tay.  

             Chia cho ngươi một nửa.  

             Diệp Thành chia máu phượng hoàng thành hai phần rồi đưa cho Tiểu Ưng.  

             Thấy vậy Tiểu ưng lập tức bay đi ra thật xa, nhìn thấy máu phượng hoàng trong ánh mắt của nó còn mang theo vẻ kiêng dè.  

             Đây là bảo bối đấy!  

             Diệp Thành vội cười nói.  

             Thế nhưng Tiểu Ưng vẫn lắc đầu: “Đại ca ca, huyết mạch của ta và huyết mạch của phượng hoàng xung đột, máu của tộc phượng hoàng có bậc quá cao ta không thể áp chế được nên sẽ tạo phản phệ, so với ta mà nói thì huyết mạch thánh thể của huynh có thể dung hoà được, cũng chỉ có huynh mới có đủ tư cách để trấn áp nó”.  

             “Còn có cả chuyện này sao?”, Diệp Thành thẫn thờ giây lát.  

             “Dù sao ta cũng không dám nuốt nó”, Tiểu Ưng lại lùi về sau ba tới năm trượng.  

             Diệp Thành mỉm cười, hắn không cưỡng cầu, hắn lại lần nữa dung hợp hai phần máu của phượng hoàng lại rồi hít vào một hơi thật sâu nuốt nó vào trong bụng.  

             Tiếp đó Diệp Thành liền cảm nhận được thánh huyết sục sôi như ngọn lửa đang thiêu đốt, cơ thể hắn giống như biển lửa sôi trào, mặc dù giọt máu phượng hoàng rất nhỏ nhưng lại khiến thánh thể của hắn như thiêu như đốt.  

             Diệp Thành khẽ hắng giọng, hắn vận chuyển công pháp hỗn độn, sức mạnh luân hồi cũng tham gia vào.  

             Máu phượng hoàng còn mang theo tinh khí dồi dào, lại có lạc ấn bất phàm, quả thực còn bá đạo hơn cả máu rồng rất nhiều, cũng chẳng trách mà Tiểu Ưng không dám nuốt, với huyết mạch của nó thì thực sự khó có thể áp chế được huyết mạch phượng hoàng.  

             Diệp Thành nhắm nghiền đôi mắt, hắn trấn áp máu phượng hoàng rồi điên cuồng luyện hoá, hấp thu tinh hoa của phượng hoàng, xoá đi ám thương trong cơ thể.  

             Trời càng khuya.  

             Trong căn phòng ở tầng thứ ba, Mục Uyển Thanh lại ngả người lên lan can tay cầm vò rượu, cô ta uống tới mức mặt mày đỏ gay, nhớ tới khuôn mặt tối sầm của Diệp Thành hôm nay mà cô ta bất giác bật cười.  

             “Thánh Nữ, làm vậy quả thực có hơi lỗ mãng”, bên cạnh cô ta, lão già mặc y phục tím vuốt râu lên tiếng.  

             “Vậy mới vui”.  

             “Tên đó trông còn trẻ nhưng lại không hề đơn giản, nếu cứ vài ngày hắn tới một lần thì chẳng phải chúng ta thua đậm sao?”  

             “Vậy thì hắn phải vào được mới được chứ”, Mục Uyển Thanh lại cao hứng uống tiếp, cô ta cười khúc khích gảy ra thần quang hoá thành gương thần: “Đó, treo cái gương thần này trước cửa, cho dù hắn có làm thế nào cũng không qua được sự quan sát của nó, yên tâm, ta tự biết chừng mực”.  

             “Nhưng…”  

             “Không có nhưng gì cả”, Mục Uyển Thanh cứ thế ngắt lời lão già, “ông cứ yên tâm tiếp tục tìm máu của Hoang Cổ Thánh Thể, một khi tìm được thì phải mua về dù phải trả bằng giá nào”.  

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement