Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Thu tiền! Thu tiền!  

             Diệp Thành lấy một bao tải ra, nhét hết túi đựng đồ trên bàn đặt cược vào đó.  

             Lại nhìn đến đám con bạc, ai nấy đều như bị bệnh đau mắt đỏ, nếu không phải U Đô nghiêm cấm đánh nhau thì chắc bọn họ đã xông lên đạp chết tên khốn Diệp Thành rồi.  

             Nào nào, tiếp tục!  

             Diệp Thành mặc kệ những ánh mắt như ăn thịt người ấy, tiếp tục cầm hộp xúc xắc lên lắc tiếp.  

             Lần này, Diệp Thành vừa lắc vừa ném cho tên thanh niên áo trắng cái nhìn khiêu khích, đó là ánh mắt khích tướng, có bản lĩnh thì ngươi tiếp tục đặt cược đi!  

             Chiêu này của Diệp Thành rất hữu dụng, tên đang trong cơn thịnh nộ, tức muốn nổ phổi đã mất đi vẻ bình tĩnh nên có.  

             Tiếng xúc xắc va vào nhau vẫn vang lên lanh lảnh.  

             Tiếp theo đó sòng bạc trở nên cực kỳ nhộn nhịp, tiếng mắng chửi như sói tru tạo thành từng đợt thuỷ triều, đợt này lấn át đợt kia.  

             Bên trong làm gì vậy?  

             Có lẽ động tĩnh từ sòng bạc quá lớn đến nỗi người trên đường đều bị thu hút, chen chúc nhau trong sòng bạc, có lẽ đây là lần sòng bạc nhà họ Mục đông người nhất từ khi kinh doanh đến nay.  

             Lợi hại!  

             Rất nhiều người đi vào, khoé miệng ai cũng đồng thời co giật hơn chục lần.  

             Cũng chẳng trách họ như vậy, vì tình hình hiện tại trong sòng bạc quá khó tưởng tượng.  

             Nhìn lướt qua, hơn tám phần mười số con bạc đang vây quanh bàn đánh bạc đã thua đến mức chỉ còn mỗi quần đùi hoa, bọn họ liên tục đặt đại nhưng số điểm trên xúc xắc lại là một loạt tiểu.  

             Tạo nghiệp!  

             Nhìn đám người mặc quần đùi, trong đó rất nhiều người là tu sĩ cảnh giới Chuẩn Hoàng, còn có cả cảnh giới Hoàng, Diệp Thành tặc lưỡi cảm thán, bao nhiêu người như vậy đều bị hắn khiến cho thua thảm hại.  

             Khẽ thở dài, Diệp Thành đặt hộp xúc xắc lên bàn rồi liếc nhìn những người có mặt xung quanh.  

             Nhưng lần này không còn ai đặt cược nữa.  

             Hay nói cách khác, bọn họ đã hết sạch tiền để đặt, trên người chỉ còn lại mỗi chiếc quần hoa thì lấy gì để đặt, lấy quần sao? Đừng đùa, nếu ngươi dám cởi quần thì giây tiếp theo sẽ bị ném ra ngoài ngay.  

             “Ngươi thì sao?”  

             Cuối cùng, ánh mắt Diệp Thành dừng lại ở tên thanh niên áo trắng.  

             Không chỉ Diệp Thành nhìn tên này mà tất cả đám con bạc cũng đều nhìn hắn ta, hơn nữa mắt ai cũng đỏ ngầu, nghiến răng ken két, chỉ muốn đánh cho hắn ta một trận.  

             Chết tiệt, ngươi mà là thần bạc cái gì? Sao ngươi không chết luôn đi, cược theo ngươi cuối cùng lão tử đã trở thành kẻ khố rách áo ôm.  

             Lại nhìn đến tên thanh niên áo trắng, khuôn mặt ấy không còn là mặt nữa, lạnh như sương băng, vặn vẹo méo mó, hắn ta liên tục sử dụng thuật nhìn trước nhưng rồi lại liên tục thua thảm hại, hiện tại hắn ta đã trên bờ vực sụp đổ.  

             Có đặt không thì nói một câu!  

             Diệp Thành nháy mắt nhìn hắn ta.  

             Một câu thôi khiến cho hắn ta suýt hộc máu, lão tử làm gì còn tiền mà đặt nữa, nguyên thạch đã thua sạch, đan dược đã thua sạch, pháp khí đã thua sạch, đến bí kíp cũng thua sạch.  

             “Không đặt thì ta dọn đây!”  

             Diệp Thành thờ ơ nhún vai, nói xong chuẩn bị cất hộp xúc xắc đi.  

             “Đặt!”  

             Tên thanh niên áo trắng nghiến răng, lấy ra một miếng ngọc vỡ đặt lên bàn đánh bạc.  

             Nhìn thấy miếng ngọc này, mắt Diệp Thành chợt sáng lên, miếng ngọc tản ra thần quang mờ ảo, toát lên khí tức thần bí, còn có từng làn đạo tắc quẩn quanh, tuy đã vỡ nhưng lai lịch rất lớn.  

             Đế giác!  

             Diệp Thành nói thầm trong lòng, không ngờ miếng ngọc vỡ mà tên thanh niên áo trắng lấy ra lại là một phần của Đế giác.  

             “Những thứ khác ta không lấy, chỉ lấy miếng ngọc này”, Diệp Thành truyền âm cho Mục Uyển Thanh.  

             “Được”, Mục Uyển Thanh trả lời rất dứt khoát, dù miếng ngọc đó rất bất phàm nhưng có thể lôi kéo được Diệp Thành thì cũng đáng.  

             “Miếng ngọc này là bảo vật gia truyền của nhà ta, đáng giá một triệu nguyên thạch”, phía dưới, tên thanh niên áo trắng cất lời, lạnh lùng nhìn Diệp Thành: “Ta đánh cược lần này, ta không tin sẽ thua tiếp”.  

             “Cược đại hay tiểu?”, Diệp Thành mỉm cười nhìn hắn ta.  

             “Đại”, một từ duy nhất bật ra từ kẽ răng thanh niên áo trắng.  

             “Được”, Diệp Thành mở nắp hộp, ba viên xúc xắc lộ ra.  

             “Ta…”, nhìn thấy con số trên xúc xắc, tên này hít thở không thông, phun ra một ngụm máu.  

             “Liên tiếp mấy chục ván đều ra tiểu, đúng là không hiểu nổi”, đám con bạc vò đầu bứt tai.  

             “Ta thấy người huynh đệ này tức lắm rồi đấy”, người qua đường chạy tới hóng hớt tặc lưỡi thở dài nhìn thanh niên áo trắng.  

             “Đánh bạc mà cũng nôn ra máu được, thú vị”, có người vuốt râu nói với vẻ đầy ẩn ý.  

             “Không thể nào, không thể nào”, tên thanh niên áo trắng như phát điên, tiếng gào thét vang khắp sòng bạc nhà họ Mục, đôi mắt đỏ như máu dường như có thể ăn thịt người đang nhìn chằm chằm Diệp Thành.  

             “Miếng ngọc này không tệ”, Diệp Thành chẳng thèm quan tâm đến tiếng la hét của hắn ta, hắn cầm miếng ngọc lên nghiền ngẫm tới lui, vừa quan sát vừa hà hơi lên rồi dùng tay áo lau đi.  

             “Ta sẽ còn quay lại!”, thanh niên áo trắng hét to câu này rồi lảo đảo đi ra ngoài.  

             “Huynh đệ, hôm nay diễn tốt lắm, tối tới chia tiền nhé”, Diệp Thành ở phía sau đột nhiên nói ra câu này.  

             Hả?  

             Diệp Thành vừa nói xong, ánh mắt tất cả các con bạc đều đổ dồn về phía tên thanh niên áo trắng.  

             Những người có mặt đều không phải kẻ ngốc, làm sao không hiểu ý trong lời của Diệp Thành, tối đến chia tiền? Tên thanh niên áo trắng kia là kẻ lừa đảo, câu kết với Diệp Thành lừa tiền bọn họ!  

             Không nói thì thôi, nói ra là tức chết người!  

             Mục Uyển Thanh ở lầu ba không khỏi giơ ngón cái lên với Diệp Thành phía dưới.  

             Chiêu này của Diệp Thành quá đểu, không chỉ thắng tiền của người ta, trước khi đi còn chụp cho người ta cái danh lừa đảo.  

             Phụt!  

             Tên thanh niên áo trắng vừa đi tới cửa đã phun ra một ngụm máu cao ba trượng, hắn ta cũng không ngờ Diệp Thành lại chơi mình thế này, tất cả mũi nhọn đều chuyển hết sang hắn ta.  

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement