Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Người cảm khái nhất vẫn là Tạ Vân, hắn ta chưa từng nghĩ mình có thể đầu thai sống lại, cũng chưa bao giờ nghĩ rằng khoảnh khắc tỉnh lại sẽ được nhìn thấy huynh đệ tốt của mình, tất cả điều này cũng như Niệm Vi lúc trước, bất ngờ và vui mừng khiến hắn ta không phản ứng kịp.  

             “Ta đã tìm thấy Hoắc Đằng, nhưng chưa thấy Hùng Nhị và Tư Đồ Nam”, Diệp Thành vừa uống vừa chậm rãi nói.  

             “Thế phía chưởng môn sư bá thì sao?”, Tạ Vân vội hỏi.  

             “Tìm được rồi”, Diệp Thành nói rồi lại thở dài: “Nhưng mới chỉ hai, ba phần mười thôi, ở Đại Sở cũng chỉ có nhiêu đó, những người còn lại phân bố khắp Chư Thiên Vạn Vực”.  

             “Chư Thiên Vạn Vực”, Tạ Vân nghe vậy thì nhíu mày, hắn ta là Cửu hoàng tử của nhà Chu Tước, đương nhiên biết Chư Thiên Vạn Vực lớn đến nhường nào, phải tìm từng người như vậy sẽ mất bao lâu?!  

             Nghĩ đến đây, bàn tay sau ống tay áo của Tạ Vân siết chặt, trong đôi mắt mông lung hiện lên từng bóng dáng quen thuộc, đó là huynh đệ kiếp trước của hắn ta, là chiến hữu, là sư thúc sư bá nhưng lại rất khó gặp lại.  

             Sau đó hắn ta lại hỏi rất nhiều chuyện, chẳng hạn như Đại Sở, chẳng hạn như một trăm năm nay, chẳng hạn như huynh đệ năm đó, dường như có vô số điều muốn hỏi.  

             Đương nhiên Diệp Thành không ngại trả lời, nhưng có một số chuyện hắn chỉ nói sơ qua.  

             Nhìn Diệp Thành, Tạ Vân cười tang thương, hắn ta hiểu quá rõ người huynh đệ này của mình, trước nay hắn chỉ nói những điều tốt, không nói điều xấu. Hắn ta có thể tưởng tượng được Diệp Thành một mình chiến đấu khó khăn nhường nào, cũng có thể tưởng tượng được vì đi tìm người chuyển kiếp mà người huynh đệ này đã phải chịu đựng bao nhiêu vất vả trong trăm năm qua.  

             Hai người dường như có vô vàn điều muốn nói, từ chập tối đến rạng sáng, rồi lại từ bình minh đến khi màn đêm buông xuống, trong lời nói đong đầy cảm khái bất tận đối với năm tháng.  

             Còn Niệm Vi và Mục Uyển Thanh thì ăn ý im lặng đứng ở bên cạnh, làm hai khán giả lắng nghe trung thành.  

             Đặc biệt là Mục Uyển Thanh, cô ấy đã gãi đầu không chỉ một lần.  

             Từ cuộc nói chuyện của Diệp Thành và Tạ Vân, cô nghe được rất nhiều chuyện quá khứ mà mình không biết, tuy mơ hồ nhưng có một điều cô rất chắc chắn là Diệp Thành không đơn giản như cô nghĩ, hắn là một người có đầy tâm sự, mà Nhược Thiên Huyền Vũ của cô cũng là một nhân vật trong câu chuyện đó.  

             Nhưng cũng chính vì vậy Mục Uyển Thanh lại càng thêm tò mò thân phận của Diệp Thành, Tạ Vân và Niệm Vi, trực giác nói cho cô biết ba người họ đều có bí mật không ai biết.  

             Không biết đến lúc nào, suy nghĩ của Mục Uyển Thanh mới bị từng tiếng kêu của chim sẻ cắt ngang.  

             Trong lúc trò chuyện, Tiểu Ưng trên vai Diệp Thành đã tung cánh, bay lên đậu trên vai Tạ Vân.  

             “Liệt Hoả Kim Ưng?”, Tạ Vân vẫn còn muốn hỏi Diệp Thành chuyện Đại Sở, bất giác bị huyết mạch của Tiểu Ưng thu hút, tuy hắn ta đã sa sút nhưng nhãn giới vẫn còn đó, thoáng chốc nhìn ra lai lịch của Tiểu Ưng.  

             “Còn là cấp bậc cảnh giới Hoàng nữa, thật sự không ngờ tới”, nhìn một hồi Tạ Vân kinh ngạc thốt lên, ai có thể ngờ rằng một con chim sẻ nhỏ bé chẳng những mang huyết mạch bá đạo mà tu vi còn ở cảnh giới Hoàng, điều này làm sao có thể không khiến người ta bất ngờ?!  

             “Có biết nó là ai không?”, Diệp Thành cười thần bí.  

             “Rất thân thiết, dường như đã gặp ở đâu rồi”, Tạ Vân sờ cằm.  

             “Nó là Tiểu Ưng”.  

             “Tiểu… Tiểu Ưng?”, Tạ Vân sửng sốt, vẻ mặt ngỡ ngàng, hắn ta mơ hồ nhớ lại Hằng Nhạc của Đại Sở một trăm năm trước, khi đó Tiểu Ưng vẫn chỉ là một con linh thú cấp thấp, bây giờ gặp lại đã mang huyết mạch bá đạo thế này khiến hắn ta cảm thấy choáng váng, luân hồi chuyển thế đúng là khó lường.   

             “Nó là người bạn đầu tiên ta tìm được ở Chu Tước Tinh đấy”, Diệp Thành lại cười.  

             “Vậy ta là người thứ hai à?”  

             “Niệm Vi mới là người thứ hai”, Diệp Thành nói xong thì nhìn Niệm Vi ở bên cạnh.  

             “Linh… Linh Nhi?”, Tạ Vân nhìn Niệm Vi với vẻ mặt rất đặc sắc.  

             “Hoàng huynh, thân càng thêm thân nhé!”, Niệm Vi cười ngọt ngào.  

             “Đúng là thân càng thêm thân”, Tạ Vân ho khan một tiếng, không ngờ hoàng muội của mình cũng là người chuyển kiếp ở Đại Sở, lúc này hắn ta mới hiểu tại sao hoàng muội cao ngạo của mình lại sánh bước bên Diệp Thành, nhưng nói đến cái tên Niệm Vi thì hắn ta quả thật thấy rất xa lạ, cũng chưa từng nghe tới khi ở Đại Sở.  

             Nghĩ một hồi, Tạ Vân vô thức nhìn sang Mục Uyển Thanh, rồi lại đưa mắt nhìn Diệp Thành, thử hỏi: “Không phải Uyển Thanh cũng giống chúng ta đấy chứ?”  

             “Không phải”, Diệp Thành mỉm cười.  

             “Các ngươi đang nói gì vậy? Không định giải thích cho ta sao?”, cuối cùng Mục Uyển Thanh cũng lên tiếng, nghe lâu như vậy cô vẫn không biết ba người phía Diệp Thành nói cái gì, trong đầu toàn dấu chấm hỏi.  

             “Tối tắm rửa sạch sẽ lên giường chờ ta, ta sẽ từ từ nói cho nàng”, Tạ Vân cười xấu xa.  

             “Chàng… Chàng nói linh tinh gì vậy?”, Mục Uyển Thanh đỏ mặt, Nhược Thiên Huyền Vũ trước nay luôn bảo thủ lại nói với cô câu này khiến cô trở tay không kịp, nào còn dáng vẻ của Nhược Thiên Huyền Vũ lúc trước nữa.  

             “Còn ngại ngùng làm gì”, Tạ Vân cười ngoác miệng, mặt dày không biết xấu hổ. Hắn ta nhớ lại ký ức kiếp trước, đương nhiên cũng trở lại với tính của kiếp trước, nhất là lại có một nương tử xinh đẹp, đương nhiên hắn ta phải trêu đùa vài câu.  

             “Ngươi biến chàng ấy về như cũ đi, ta muốn Nhược Thiên Huyền Vũ của lúc trước”, Mục Uyển Thanh đỏ bừng mặt nhìn Diệp Thành.  

             “Không biến về được nữa”, Diệp Thành nhún vai bất lực.  

             “Các ngươi rất thân à?”, thấy giọng điệu của Mục Uyển Thanh và Diệp Thành, Tạ Vân hơi bất ngờ.  

             “Thân, rất thân”, Diệp Thành vuốt lại mái tóc như chuồng gà: “Mấy ngày trước nương tử của ngươi còn chạy đến cầu xin ta giúp đỡ, ôm đùi ta suýt thì làm ta sợ đến mức són ra quần”.  

             “Ôm đùi”, mặt Tạ Vân đột nhiên tối sầm lại.  

             “Ai biết cô ấy là đại tẩu đâu!”  

             “Ta đánh chết ngươi”, Tạ Vân ném vò rượu về phía Diệp Thành.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement