Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Trên đỉnh núi ở Đan phủ, phía Diệp Thành đều đã say khướt, chìm vào giấc ngủ.  

             Màn đêm yên tĩnh mà thanh bình.  

             Trên tầng thứ chín, Nhược Thiên Chu Tước vẫn đang quan sát, im lặng không lên tiếng.  

             Không biết bao lâu sau bà mới dời mắt, dưới ánh trăng và ánh sao sáng ngời, bà ngây người nhìn bức tranh mình vẽ, thỉnh thoảng sẽ đưa tay lên nhẹ nhàng vuốt ve.  

             Một đêm yên bình, chớp mắt đã tới sáng.  

             Trời còn chưa sáng, Tạ Vân trên đỉnh núi đã bị một tiếng hét đánh thức.  

             Ta tiến cấp rồi!  

             Ta tiến cấp rồi!  

             Khi hắn ta sầm mặt ngồi dậy thì thấy một luyện đan sư đang nhảy nhót, vui mừng hét lớn.  

             Bà nội ngươi!  

             Tạ Vân vừa thầm mắng vừa day đầu mày, đang ngủ ngon bị đánh thức đương nhiên hắn ta không vui nổi rồi.  

             Niệm Vi cũng bị đánh thức, cô mở đôi mắt đẹp mơ màng ra, thấy mình đang nằm trên đùi Diệp Thành, nhìn Diệp Thành vẫn đang ngủ say, cô khẽ cười rồi lại nằm lên đùi hắn lần nữa.  

             “Niệm Vi, đừng giả vờ ngủ nữa”.  

             Diệp Thành tỉnh giấc, vươn vai duỗi eo thoải mái.  

             Nghe vậy, Niệm Vi vội vàng ngồi dậy, vẻ mặt ngượng ngùng, trên mặt còn có nét ửng hồng.  

             Ta tiến cấp rồi!  

             Ta tiến cấp rồi!  

             Dưới chân núi, tiếng hô thế này nối nhau vang lên, các luyện đan sư chạy ra khỏi động phủ của mình khua chân múa tay đầy phấn khích, đa số đều là những luyện đan sư đã được tiến cấp.  

             Tốt lắm!  

             Diệp Thành liếc nhìn, số luyện đan sư tiến cấp không ít, có tới vài trăm người, nhưng phần lớn là từ cấp ba lên cấp bốn, cấp bốn lên cấp năm, chỉ có một người từ cấp năm lên cấp sáu.  

             Nhưng Diệp Thành vẫn rất hài lòng với sự thể hiện của họ, bây giờ mới một ngày thôi, sau này sẽ có thêm nhiều người tiến cấp hơn nữa.  

             “Xếp hàng nhận tiền nào!”  

             Bên dưới, thị vệ riêng của Niệm Vi đã kê sẵn một chiếc bàn đá trước đại điện, trên đó đặt đầy túi đựng đồ.  

             Các luyện đan sư vội vàng chạy tới, trong lòng cảm thấy khá hứng khởi, thuật luyện đan có tiến bộ còn được nhận tiền, đây là chuyện vô cùng tuyệt vời.  

             Diệp Thành nói lời giữ lời, đương nhiên cũng không tiếc nguyên thạch.  

             So với nguyên thạch, trước giờ hắn luôn coi trọng nhân tài hơn, tiềm năng của luyện đan sư rất lớn, hắn hiểu rõ khả năng triệu tập của mình, nếu cố gắng đào tạo thậm chí sẽ còn đáng sợ như một đội quân tu sĩ.  

             “Được nhận tiền bảo sao lại hăng hái như vậy”, nhìn các luyện đan sư đang xếp hàng nhận tiền phía dưới, Tạ Vân cảm thán một câu.  

             “Bỏ ra chút tiền là điều rất cần thiết”, Diệp Thành tiếp tục vận động cơ thể đang mỏi nhừ: “Mấy ngày tới ngươi ở lại Đan phủ đi, đừng lang thang ở U Đô, ta không muốn bọn chúng lại nhắm vào ngươi nữa”.  

             “Bây giờ chúng không có thời gian để ý đến ta đâu”, Tạ Vân vuốt tóc: “Trước khi đến ta đã đi qua tầng thứ nhất, không đi không biết, vừa thấy là hết hồn! Đám Nhạc Sơn và đám hoàng huynh của ta tất cả đều đang nằm vùng ở đó”.  

             “Cẩn thận, cảnh giác mới thành công được”, Diệp Thành mỉm cười, vung tay lấy lư luyện đan cùng rất nhiều nguyên liệu luyện đan ra.  

             Nhưng hắn không định luyện chế linh đan bảy vân mà là linh đan sáu vân, hắn mua một trăm loại linh đan sáu vân ở U Đô, trong đó có chín mươi chín loại hắn chưa luyện chế bao giờ.  

             Rảnh rỗi không có việc gì thì luyện tập một chút cũng tốt, coi như tích luỹ tài nguyên cho bản thân, quan trọng nhất là có nguyên liệu luyện đan miễn phí, những thứ này đều do nhà Chu Tước bỏ tiền nên dù thất bại hắn cũng không đau lòng.  

             “Đan Thánh có khác”, Tạ Vân ở bên cạnh nhìn Diệp Thành luyện đan thuần thục điêu luyện, không khỏi thở dài cảm thán.  

             “Thánh chủ đúng là toàn năng”, Niệm Vi cười duyên dáng, hai tay chống cằm lẳng lặng nhìn hắn, nhìn một lúc bất giác thất thần, trong đôi mắt đẹp là vẻ say mê.  

             “Nào nào hoàng muội, hoàng huynh tặng cho muội một món bảo bối”, Tạ Vân tiến tới, kéo Niệm Vi sang một bên.  

             “Bảo bối gì mà bí ẩn vậy ạ?”  

             “Bảo bối tốt đó”, Tạ Vân lấy một chiếc bình ngọc từ ống tay áo ra, lén đưa cho Niệm Vi, xong việc còn nói một câu đầy ẩn ý: “Đây là thứ tốt đấy”.  

             “Cái gì vậy ạ?”, Niệm Vi cầm bình ngọc lắc lư trước mặt, chỉ thấy bên trong có chứa chất lỏng trong suốt như pha lê.  

             “Hôm nào đổ vào rượu của Diệp Thành, sau đó…”  

             “Tự huynh uống đi!”, Tạ Vân còn chưa nói xong, Niệm Vi đã banh miệng hắn ta ra, sau đó nhét chiếc bình vào.  

             “Á, khụ khụ…!”, Tạ Vân thở không nổi, sặc tới nỗi nước mắt trào ra.  

             “Đáng đời”, Niệm Vi giẫm mạnh vào chân Tạ Vân, từ trong lời nói của hắn ta dường như cô đã biết trong bình ngọc là thứ gì. Mặt mũi đỏ bừng, cuối cùng cô đưa mắt nhìn Diệp Thành một cái rồi che mặt chạy đi.  

             Diệp Thành nhìn Niệm Vi chạy đi rồi lại nhìn Tạ Vân, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở bình ngọc mà Tạ Vân vừa lấy ra từ trong miệng, vừa nhìn đã biết thứ trong bình là gì, khoé miệng hắn không khỏi giật giật. Làm gì vậy? Đó là hoàng muội của ngươi đó, thế mà ngươi cũng đùa được?

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement