Minh Vương Lão Tổ lẩm bẩm, đôi mắt già nua nheo lại.
Trong hố đen không gian, Diệp Thành đã tính được phương hướng và vị trí rồi lần theo.
May mắn là hố đen không gian cũng khá phối hợp, không có sự tồn tại đáng sợ, có thể nói là một đường không bị cản trở.
Nguyệt Trì Huân yên lặng ngồi trong lầu các, bất động như một tác phẩm điêu khắc từ băng.
Đây là căn phòng tân hôn trải đầy lụa đỏ, nến đỏ, mọi thứ đều lộng lẫy như trong mơ, nhưng dù là ánh nến đỏ rực hay lụa đỏ rực rỡ thì lúc này trong mắt cô đều lạnh như băng.
“Đây là kiếp số của mình sao?”
Nguyệt Trì Huân cười thê lương, nước mắt chảy dài trên má.
Vút!
Khi cô đang thì thầm thì trong phòng đột nhiên xuất hiện một người.
Diệp Thành đi ra, có lẽ là tính hơi sai vị trí, khi đi ra hắn lại đứng không vững nên nằm chềnh ềnh hai chân hai tay giang rộng trên đất, cực kỳ xấu hổ.
Nguyệt Trì Huân cau mày đứng dậy, nhìn Diệp Thành với vẻ mặt khó hiểu, không biết người này từ đâu ra.
Oa!
Diệp Thành bò dậy, xoa đầu rồi nở nụ cười tươi với Nguyệt Trì Huân: “Đi thôi, ta đưa cô rời khỏi nơi quái quỷ này”.
“Ngươi là ai?”, Nguyệt Trì Huân khẽ hỏi, tuy ngạc nhiên nhưng cũng không bất ngờ lắm, có lẽ là tâm cô đã lặng như nước, đến cái chết còn bình thản đối mặt được thì còn điều gì khiến cô bận tâm nữa.
“Ta là…”
“Rời khỏi đây đi, đây không phải nơi ngươi nên tới”, vì lòng tốt, cuối cùng Nguyệt Trì Huân ngắt lời Diệp Thành, cô đã từ bỏ, không muốn kéo thêm người vô tội khác vào nữa.
“Dễ thôi”, Diệp Thành vung tay, một đạo tiên quang phong ấn Nguyệt Trì Huân.
“Ngươi…”
“Đi thôi”, Diệp Thành mỉm cười, thi triển Tiên Luân Thiên Đạo đưa Nguyệt Trì Huân vào hố đen không gian.
“Đây… Đây là đâu?”, vừa mới đáp xuống, Nguyệt Trì Huân đứng không vững suýt nữa thì ngã, nhưng lại được một bàn tay ấm áp kéo lại, đó là Chu Ngạo, người vừa ra khỏi Hỗn Độn Thần Đỉnh.
“Nơi này hơi tối”, Diệp Thành ho khan một tiếng, lấy thần châu ra chiếu sáng nơi có bán kính một trăm trượng này.
“Là ngươi”, lúc này Nguyệt Trì Huân mới nhìn thấy Chu Ngạo, hắn ta vẫn như lúc trước, nước mắt đầy mặt, mỗi giọt nước mắt trong mắt cô đều chói mắt khiến cô đau lòng.
“Huân Nhi”, Chu Ngạo không kìm được nỗi kích động nữa, đột nhiên ôm Nguyệt Trì Huân vào lòng, khóc không thành tiếng, nước mắt thấm ướt cả váy cưới của cô.
“Ngươi…”, Nguyệt Trì Huân ngẩn ra, sững sờ bối rối, có lẽ từ khi bước vào thế giới tối tăm này, đầu óc cô đã choáng váng nên không lập tức đẩy nam tu sĩ đang ôm mình ra.
“Đến lúc tìm lại chính mình rồi”, Diệp Thành nở nụ cười, búng một tia tiên quang ra cho nó bay vào đầu mày của Nguyệt Trì Huân.
Sau đó, cơ thể mỏng manh của Nguyệt Trì Huân run lên, vẻ mặt ngơ ngác bỗng trở nên đau đớn.
Hự!
Tiếng kêu đau đớn rất rõ ràng trong hố đen không gian yên tĩnh.
Sau khi tiên quang dung hợp, ký ức bị phủ bụi khi xưa của Nguyệt Trì Huân đã được mở ra, đôi mắt mông lung dần trở nên rõ ràng, cơ thể cô ngừng run nhưng hai mắt lại đẫm lệ.
“Chu… Chu Ngạo!”
Trong mắt Nguyệt Trì Huân rõ vẻ không thể tin được, cô ngây ra nhìn Chu Ngạo.
“Là ta!”
Chu Ngạo cười trong nước mắt, nụ cười cũng mang theo vẻ tang thương, hắn ta nắm lấy bàn tay Nguyệt Trì Huân áp lên mặt mình, hắn ta đã chờ sự ấm áp này rất lâu rồi, một trăm năm chỉ chờ phút giây này.
Thời gian như dừng lại, kiếp trước và kiếp này cũng hoá thành vĩnh hằng vào giờ phút này.
Ánh sáng trăm trượng để lại cho hai người!
Diệp Thành mỉm cười, xoay người ra khỏi hố đen không gian, cảnh đoàn tụ ấm áp của đôi phu thê trẻ, hắn không ở lại đó thì hơn, lỡ như hai người họ kích động làm ra gì đó thì sẽ rất xấu hổ.
Trở lại lầu các kia lần nữa, Diệp Thành hoá thành dáng vẻ của Nguyệt Trì Huân, hơn nữa cái tay còn rất đê tiện nâng ngực lên, không biết nếu Nguyệt Trì Huân biết sẽ có vẻ mặt thế nào.
Hắn không chút khách sáo, cầm ly rượu trên bàn lên sau đó bắt đầu đi dạo quanh phòng tân hôn.
Phải nói rằng căn phòng tân hôn này rất sang trọng, đến những phiến đá ngọc dưới chân cũng là linh ngọc thượng đẳng, đập vào mắt toàn là những thứ đáng tiền, toả sáng lấp lánh.
Diệp Thành đương nhiên không khách sáo, hắn đã lấy bao tải ra, nhét hết những bảo vật có giá trị vào đó, đến phiến đá ngọc dưới chân cũng bị hắn gỡ từng lớp mang đi.
Làm xong tất cả những chuyện này, Diệp Thành vắt chân ngồi vào bàn, nhàn nhã thưởng thức rượu.
“Bái kiến thần tử”, khi Diệp Thành đang uống rượu vui vẻ, bên ngoài chợt vang lên tiếng hành lễ của nữ tu.
Nghe vậy, Diệp Thành nhướng mày nhìn ra bên ngoài, thấy thần tử Minh Vương đã tiến vào biệt uyển, đang đi về phía này.
Cho dù ở rất xa nhưng Diệp Thành vẫn có thể nhìn thấy nụ cười đùa cợt và ánh mắt tà dâm của thần tử Minh Vương, có vẻ hắn ta đã rất nóng lòng muốn được thưởng thức bữa tiệc dành riêng cho mình này.
“Được lắm, đến sớm không bằng đến đúng lúc!”, Diệp Thành rót một ly rượu, khóe miệng hơi nhếch lên.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan | Kiếm Vực Vô Địch | Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi |
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |