Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

“Thật...... Thật biết thưởng thức”, Diệp Thành giật giật khoé miệng, không khỏi kính nể người hoang dã này ba phần, nghe giọng điệu của ông ta thì thường ngày ông ta ăn không ít yêu thú cấp bậc Thánh Nhân này.  

             “Có đổi không?”, người hoang dã nhìn Diệp Thành, đôi mắt to sáng rực đã hiện lên lửa giận.  

             “Ta không phải Hoang Cổ Thánh Thể”.  

             “Đừng lừa ta”, người hoang dã lại phập phồng cánh mũi.  

             “Ta… Ế?”, Diệp Thành còn chưa nói hết đã khẽ ngạc nhiên, hắn nhìn thoáng qua người hoang dã hung hãn rồi ánh mắt không khỏi rơi vào con giao long đen mà ông ta đang vác trên vai, nhìn thế nào cũng thấy rất quen.  

             “Thật trùng hợp!”, Diệp Thành sờ cằm, luôn miệng tặc lưỡi, hắn đã từng thấy con giao long đen Thánh Nhân này.  

             Ngày đó hắn với Đông Dương và Thanh Nguyệt cùng lên đường, giữa đường nhảy ra ba Thánh Nhân muốn bắt hắn về, một Thánh Nhân áo bào đen, một Thánh Nhân áo bào trắng, một Thánh Nhân áo bào bạc, mà bản thể của Thánh Nhân áo bào đen là giao long, cũng chính là con giao long trên vai người hoang dã này.  

             “Báo ứng hiện đời à?”, vẻ mặt Diệp Thành đầy ẩn ý, hôm đó Thánh Nhân áo đen rất lợi hại, không ngờ khi gặp lại thì đã thế này, dù hoá thành bản thể cũng vẫn bị đánh chết.  

             “Có đổi không?”, người hoang dã vẫn nhìn Diệp Thành, chờ câu trả lời của hắn.  

             “Tiền bối đánh con giao long này ở đâu thế?”, Diệp Thành cười hỏi.  

             “Ở tinh không phía trước, chúng còn định ăn ta nữa chứ, nhưng bị ta đánh chết rồi”.  

             “Chỉ có một mình ông ta à?”  

             “Còn ba tên nữa, cũng bị ta đánh chạy rồi”, người hoang dã rất thành thật, không hề giấu giếm.  

             “Vậy phải mạnh đến mức nào chứ!”, Diệp Thành thầm cảm thán, đều là Thánh Nhân, một mình ông đuổi được ba người còn đánh chết một người, hắn thầm thấy mừng vì người bị đánh chết không phải Đông Dương và Thanh Nguyệt.  

             “Ta muốn lấy máu của ngươi để cứu người, nếu ngươi không đổi thì ta sẽ ra tay đấy”, người hoang dã vung cây gậy lang nha, đó là một Thánh binh hung hãn, trúng một gậy này đến Thánh Nhân còn phải khóc.  

             “Đổi cũng được, nhưng phải thêm chiếc vòng đồng trên cổ tay ông nữa”, Diệp Thành nói xong thì nhìn chiếc vòng đồng trên tay ông ta, đó là một bảo bối được đúc từ tiên liệu đặc thù.  

             “Chiếc vòng này không thể cho ngươi được, là do tổ tiên ta truyền lại”.  

             “Vậy ta không thể giúp được rồi”.  

             “Thôi bỏ đi, cướp vẫn hơn!”, người hoang dã đặt con giao long xuống, bàn tay còn to hơn lá quạt chợt vung tới.  

             “Còn có thể chơi như vậy nữa à?”, Diệp Thành không nhiều lời lập tức thi triển Súc Địa Thành Thốn chạy đi, hắn vừa mới đi, vùng tinh không khi nãy đã nổ tung, uy lực một chưởng của người hoang dã bá đạo vô song.  

             Người hoang dã thấy thế thì huyễn hoá bàn tay to che trời, chụp về phía hắn lần nữa.  

             Tiên Luân Thiên… Phụt!  

             Diệp Thành vừa định thi triển Tiên Luân Thiên Đạo để trốn vào hố đen không gian nhưng không thành công, còn chưa nói xong bốn chữ đã hộc máu, có lẽ là do nhìn bức tranh ấy gặp phản phệ cực mạnh khiến Tiên Luân Nhãn lại gặp vấn đề, tuy không tự phong ấn nhưng vẫn ngăn hắn thi triển Thiên Đạo.  

             Không kịp trốn vào lỗ đen không gian khiến Diệp Thành trúng ngay một chưởng, bị người hoang dã hất văng ra ngoài.  

             Oa!  

             Những tu sĩ qua đường đều dừng lại, ánh mắt nhìn theo hướng Diệp Thành bay ra ngoài.  

             Ầm!  

             Rất nhanh, mọi người nghe thấy tiếng động lớn từ một cổ tinh không có sự sống cách đó tám nghìn trượng, Diệp Thành bay ra làm cổ tinh đó nổ tung.  

             Người hoang dã vác con giao long lên rồi bước tới.  

             Oa!  

             Diệp Thành lảo đảo đứng dậy, Thánh thể bị một chưởng của người hoang dã đánh nứt, may mà ông ta chưa dùng hết toàn lực, nếu không có thể hắn sẽ chết ngay tại chỗ, ông ta thực sự quá mạnh.  

             Bực thật!  

             Diệp Thành lắc lư loạng choạng, máu liên tục trào ra từ miệng, nếu biết trước Tiên Luân Nhãn sẽ ngăn cản hắn thi triển Thiên Đạo, hắn sẽ không chút do dự đổi giao long đen với người hoang dã, như vậy sẽ không đến nỗi bị đánh bay trong lúc lơ là thế này.  

             “Đi theo ta! Ta chỉ mượn Thánh huyết thôi, không giết người”, chiếc vòng đồng trên cổ tay người hoang dã bay ra, Diệp Thành vừa mới đứng vững đã bị nhốt lại, trên chiếc vòng có man văn cổ xoay chuyển, là thần thông phong cấm mạnh mẽ, phong ấn Diệp Thành không thể cử động.  

             “Đổi, đổi, ta đổi”, Diệp Thành sợ rồi, hắn chợt cười toe toét.  

             “Ta nghĩ rồi, ngươi theo ta về vẫn đáng tin hơn”, người hoang dã cầm gậy lang nha cỡ lớn lên, một vai vác giao long đen, một tay xách Diệp Thành đi thẳng về một hướng trên tinh không.  

             Diệp Thành đường đường là Hoang Cổ Thánh Thể, Hoàng đế của Đại Sở, từng giết cả Đại Đế, thế mà bây giờ lại bị xách đi như gà con, hơn nữa còn không thể nhúc nhích.  

             “Tiền bối này, rốt cuộc tu vi của ông đã tới mức nào rồi?”, Diệp Thành hỏi xong lại nôn ra một búng máu.  

             “Thánh Vương”.  

             “Ta muốn về nhà”, Diệp Thành suýt thì bật khóc.  

             Hắn cứ tưởng là một Thánh Nhân hung hãn, ai ngờ đã đánh giá thấp tên to con này, tu vi Thánh Vương còn cao hơn Thánh Nhân một bậc, chẳng trách ba Thánh Nhân phía Đông Dương cũng bị đánh bỏ chạy.  

             Từ khi đến Chư Thiên Vạn Vực, người hoang dã này là người có tu vi cao nhất mà hắn từng gặp, tình cờ là hắn lại gặp phải ông ta, hơn nữa còn trúng một chưởng suýt tàn phế.  

             “Ta không giết ngươi”, thấy Diệp Thành sắp khóc, người hoang dã lại cười to.  

             “Tiền bối là Thánh Vương, không được nói lời không giữ lời đâu đấy nhé”.  

             “Sao thế được! Man tộc chúng ta cực kỳ coi trọng chữ tín”, giọng người hoang dã hùng hồn, mỗi câu một chữ ‘ta’ khiến Diệp Thành cũng thấy ngượng, hắn đã từng gặp Thánh Nhân cao ngạo chứ Thánh Vương thân thiết gần gũi thế này thì là lần đầu, nếu là một Thánh Vương nóng tính thì bây giờ hắn đã chết từ lâu rồi.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement