Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Sau khi lấy túi đựng đồ của Thị Huyết Lão Ma, Diệp Thành cũng bay ra khỏi cổ tinh.  

             Bộ sưu tập của Thị Huyết Lão Ma quả nhiên phong phú, có không ít Chuẩn Thánh binh, tất cả đều bị Diệp Thành ném vào Hỗn Độn Thần Đỉnh.  

             Hỗn Độn Thần Đỉnh đương nhiên không khách sáo, không từ chối bất cứ món nào, hơn nữa còn rất tham lam, vừa mới hấp thu một Thánh binh, bây giờ lại hấp thu bao nhiêu Chuẩn Thánh binh như thế mà vẫn chưa thấy có ý định tiến giới.  

             Diệp Thành thở dài, đến người làm chủ nhân như hắn cũng phải tặc lưỡi.  

             Trong đại đỉnh, thần nữ nhà họ Sở đã được giải trừ phong ấn, cô xoa đầu, ngạc nhiên ngơ ngác nhìn bốn phía.  

             Huyết mạch của cô nương này cũng kỳ lạ, còn thuần khiết hơn cả Tần Vũ, dị tượng huyền bí đan xen quanh người, cảnh tượng diễm lệ, đặc biệt là đôi mắt kia luôn lấp lánh đạo uẩn khó có thể nói bằng lời.  

             Thần nữ nhà họ Sở ngẩng đầu, nhìn Diệp Thành qua miệng đại đỉnh: “Đây là đâu? Ngươi là ai?”  

             Diệp Thành mỉm cười, búng tiên quang ra cho nó nhập vào đầu mày của cô ấy.  

             Ưm!  

             Tiếng kêu đau đớn khe khẽ của thần nữ nhà họ Sở lập tức vang lên từ trong đại đỉnh.  

             “Lại một người nữa!”  

             Diệp Thành khẽ cười, mỗi khi tìm được người chuyển kiếp là tâm trạng hắn lại vui vẻ, hơn nữa không chỉ thần nữ nhà họ Sở mà Võ Huyền Tinh còn những người chuyển kiếp khác nữa, tuy số lượng không nhiều nhưng cũng là một bất ngờ vui vẻ với hắn.  

             Nghĩ đến đây, Diệp Thành không khỏi tăng nhanh tốc độ.  

             Không biết đến lúc nào thần nữ nhà họ Sở đã khôi phục ký ức kiếp trước mới nằm bò bên miệng đại đỉnh, ló đầu ra ngoài ngơ ngác nhìn Diệp Thành, đôi mắt đẹp ngấn lệ: “Không phải ta đang mơ chứ?”  

             “Đông Phương Ngọc Yên, chào mừng quay lại”, Diệp Thành cười nhẹ, phất tay đưa thần nữ nhà họ Sở ra khỏi đại đỉnh.  

             “Không ngờ thế gian này còn có luân hồi”, Đông Phương Ngọc Yên bật khóc.  

             “Rất huyền diệu phải không?”  

             “Những người khác của Đại Sở đâu ạ?”  

             “Vẫn đang tìm”, Diệp Thành nói xong thì truyền thần thức cho Đông Phương Ngọc Yên, trong thần thức có rất nhiều chuyện của Đại Sở, cô ấy chết ở Bắc Chấn Thương Nguyên, vẫn còn rất nhiều chuyện chưa biết.  

             “Thánh chủ đã tìm được chàng chưa?”, Đông Phương Ngọc Yên mong ngóng nhìn Diệp Thành, đôi mắt đẫm lệ làm mờ đi tầm nhìn của cô.  

             “Vi Văn Trác?”  

             “Chúng ta đã hẹn kiếp này gặp lại”, Đông Phương Ngọc Yên cười dịu dàng như nhớ lại Bắc Chấn Thương Nguyên một trăm năm trước, cô chết trên lưng Vi Văn Trác, để lại lời hẹn kiếp sau.  

             “Nếu hắn nghe thấy chắc sẽ rất cảm động”, Diệp Thành nói đầy ẩn ý.  

             “Vậy Thánh chủ đã tìm được chưa?”, Đông Phương Ngọc Yên vẫn nhìn Diệp Thành với vẻ đầy hy vọng.  

             “Hai người rất may mắn”, Diệp Thành mỉm cười.  

             “Nói như vậy là người đã tìm được chàng?”  

             “Hắn đang ở nhà họ Sở của Võ Huyền Tinh”, Diệp Thành lại nở nụ cười, tốc độ lại tăng lên, bay đi như thần mang khoáng thế. Một câu nói của hắn khiến cho Đông Phương Ngọc Yên ngẩn người rất lâu, đến khi phản ứng lại thì kích động hai mắt đẫm lệ, không ngờ kiếp này cả hai đều đầu thai tới Võ Huyền Tinh.  

             Không nói thêm gì nữa, Diệp Thành lấy tốc độ nhanh nhất quay về Võ Huyền Tinh.  

             Hắn không về tiên sơn nhà họ Sở ngay mà tới một cổ thành nhỏ hẻo lánh ở Huyền Võ Tinh.  

             Cổ thành khá náo nhiệt, dòng người tấp nập trên phố.  

             Diệp Thành nhắm về một hướng rồi đáp xuống quầy hàng bên đường.  

             Quầy hàng đó không bán đồ mà để xem bói, cạnh bàn có một cây sào, trên sào treo một tấm vải trắng, trên tấm vải trắng có ba chữ lớn: Từ Bán Tiên.  

             Lại nhìn đến người xem bói, đó là một thanh niên cà lơ phất phơ, quanh mép có gắn hai cọng ria.  

             Đó là Vi Văn Trác chuyển kiếp, thiếu chủ Huyền Thiên thế gia của Bắc Sở kiếp trước.  

             Đông Phương Ngọc Yên gạt đám đông sang một bên, nhìn thanh niên đó với đôi mắt ngấn lệ.  

             Vi Văn Trác chuyển kiếp nhìn Đông Phương Ngọc Yên với vẻ mặt kỳ lạ, không biết sao cô nương xinh xắn này lại vừa khóc vừa nhìn mình, nhưng nhìn một lúc hắn ta vuốt bộ ria mép, cô nương trước mắt này nhìn thế nào cũng thấy rất quen, như thể đã gặp ở đâu đó.  

             Diệp Thành cũng tới đi, thản nhiên ngồi trước bàn, hứng thú nhìn Vi Văn Trác: “Nghe nói đạo hữu xem rất chính xác”.  

             “Chỉ xem cho người có duyên, không đúng không lấy tiền”, Vi Văn Trác ngồi ngay ngắn, vuốt râu trầm tư, ai không biết sẽ thật sự cho hắn ta là bậc cao nhân tiền bối đấy!  

             “Vậy ngươi tính thử xem khi nào hai chúng ta thành thân?”, Diệp Thành cười tủm tỉm nhìn Vi Văn Trác.  

             “Chuyện này à!”, Vi Văn Trác nhìn Diệp Thành rồi lại nhìn Đông Phương Ngọc Yên bên cạnh hắn, lúc này hắn ta lại nhìn về Diệp Thành: “Nói thật thì hai người không có tướng phu thê”.  

             “Ngươi chắc chứ?”, Diệp Thành đặt một nghìn nguyên thạch lên bàn.  

             “Đạo hữu, đây không phải vấn đề tiền bạc”.  

             “Ngươi có được không đấy?”, Diệp Thành lại đặt thêm một nghìn nguyên thạch.  

             “Ta không phải người coi trọng đồng tiền”.  

             “Thêm một nghìn nữa”.  

             “Nhìn qua thì cũng có một chút đấy”, Vi Văn Trác vuốt ria mép đầy ẩn ý.  

             “Thế này mới đúng chứ!”  

             “Thánh chủ đừng trêu chàng nữa”, Đông Phương Ngọc Yên dở khóc dở cười nhìn Diệp Thành.  

             “Có người đau lòng rồi”, Diệp Thành cười tươi rồi đưa tay ra, Vi Văn Trác còn đang đếm tiền lập tức bị Diệp Thành xách lên.  

             “Này! Ngươi làm gì thế hả?”, Vi Văn Trác hét to.  

             “Đưa ngươi vào động phòng”, Diệp Thành nói rồi bay lên trời, đi thẳng về một hướng.  

             “Nói chúng ta có tướng phu thê, xem ta xử lý chàng thế nào”, Đông Phương Ngọc Yên cười giận hờn rồi cũng đi theo.  

             Không lâu sau Diệp Thành đáp xuống tiên sơn nhà họ Sở.  

             Thấy Diệp Thành quay về, thần nữ nhà họ Sở cũng bình an vô sự, phía Tần Vũ đều thở phào nhẹ nhõm.  

             Nhưng khi Tần Vũ nhìn thấy Vi Văn Trác được Diệp Thành xách về thì sững người, dường như đã nhìn ra là ai chuyển kiếp, Vi Văn Trác cũng là nhân vật có tiếng ở Đại Sở, sao hắn ta lại không nhận ra?!  

             Diệp Thành đáp xuống, cho tiên quang nhập vào đầu mày của Vi Văn Trác sau đó đẩy hắn ta cho Đông Phương Ngọc Yên: “Giao cho cô đó, ra tay nhẹ một chút”.  

             “Ta sẽ rất nhẹ nhàng”, Đông Phương Ngọc Yên vén tóc sau đó xắn tay áo rồi siết bàn tay lại, Vi Văn Trác vẻ mặt đau đớn đang không biết đây là nơi nào thì đã bị cô kéo đi, bay vào nơi sâu trong tiên sơn nhà họ Sở như một tia tiên quang.  

             A…!  

             Không lâu sau mọi người nghe thấy tiếng hét như ma khóc sói hú: “Diệp Thành, ngươi là đồ khốn kiếp”.  

             “Không nghe thấy”, Diệp Thành lắc đầu, ngoáy lỗ tai.  

             “Có chuyện gì vậy?”, vẻ mặt trưởng lão nhà họ Sở đều quái lạ, nghe thấy tiếng hét thảm thiết, mọi người đều nhìn nhau, trong trí nhớ của họ thần nữ là một cô nương rất dịu dàng, không ngờ hôm nay lại hung hãn như vậy.  

             “Đó là Vi Văn Trác à?”, Tần Vũ chọc chọc Diệp Thành.  

             “Ngoài hắn còn có thể là ai?”  

             “Muội muội Sở Tâm của ta cũng là người chuyển kiếp?”, Tần Vũ hỏi thử.  

             “Đúng ra thì hẳn là ngươi đã từng gặp Đông Phương Ngọc Yên”, Diệp Thành sờ cằm, nhìn Tần Vũ với vẻ mặt khác lạ: “Cuộc thi tam tông thế hệ Huyền Tự của Thiên Đình Đại Sở sôi nổi như thế, ngươi không tới à?”  

             “Ta không tới kịp” Tần Vũ cười khan: “Nhưng Vi Văn Trác của thế hệ Thanh Tự lấy Đông Phương Ngọc Yên của thế hệ Huyền Tự, chuyện này khá mới mẻ, đến giờ nghĩ lại vẫn thấy hơi là lạ”.  

             “Điều khiến ta rối rắm là nên gọi Đông Phương Ngọc Yên là đại tẩu hay gọi là sư điệt”.  

             “Vai vế ở Đại Sở hơi loạn rồi đây”.  

             “Tiểu hữu, lão tổ nhà ngươi đâu?”, khi hai người đang nói chuyện thì các trưởng lão của nhà họ Sở chạy tới.  

             “Đến Thị Huyết Tông cùng lão tổ nhà họ Cơ rồi ạ”, Diệp Thành không giấu giếm: “Thị Huyết Lão Ma đã bị chúng ta tiêu diệt, vì sự ổn định của hậu bối hai nhà và vùng tinh vực này, khả năng cao Thị Huyết Tông sẽ bị xoá sổ”.  

             “Thị Huyết Tông? Thị Huyết Lão Ma?”, các trưởng lão của nhà họ Sở không biết chuyện đều sững sờ, ngỡ ngàng.  

             “Người bắt cóc thần nữ nhà tiền bối chính là Thị Huyết Lão Ma”, Diệp Thành nói ra nguyên nhân.  

             “Không ngờ lại là ông ta”.  

             “Đường đường là một Thánh Nhân, đúng là không biết xấu hổ”.  

             “Chắc là bị người bí ẩn gây rối làm loạn Thị Huyết Tông mấy ngày trước kích thích đấy”.  

             “Người làm loạn Thị Huyết Tông mấy ngày trước chính là ta”, Diệp Thành không khỏi ho khan.  

             “Ngươi… Ngươi?”, ánh mắt trưởng lão nhà họ Sở đều đổ dồn vào Diệp Thành, vẻ mặt họ rất phức tạp, có ngạc nhiên, có cảm thán, có thảng thốt.  

             Chuyện về Thị Huyết Tông mấy ngày trước đã gây náo động khắp nơi, gây ra chấn động không nhỏ trong tinh vực này, mọi người đều đang suy đoán thân phận của người bí ẩn đó, không ngờ lại là kiệt tác của Diệp Thành.  

             Diệp Thành cười khan rồi biến mất không thấy bóng dáng.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement