Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Giấc mộng tan biến, Diệp Thành mở mắt ra.  

             Oa!  

             Vừa mở mắt còn chưa kịp nghĩ lại giấc mộng Diệp Thành đã vô thức quay mặt đi, bởi vì thần quang chói loá đập thẳng vào mắt khiến hắn phải quay đi tránh ánh sáng, muốn giơ tay che nhưng phát hiện tay chân hắn đã bị trói.  

             “Thế… Thế này là thế nào?”  

             Lúc này Diệp Thành mới nhận ra mình không còn ở dưới lòng đất nữa, xung quanh cũng không tối tăm, chẳng những không tối mà còn cực kỳ sáng, điều kỳ lạ nhất là hắn đang bị trói trên một cây cột đồng.  

             Diệp Thành sửng sốt, lật đật nhìn xung quanh, chỉ thấy xung quanh có tiên quang chói lọi, là một thế giới mây mù bao phủ, trong mây mù có đạo tắc đan xen, phù văn thấp thoáng như ẩn như hiện.  

             Lư đồng!  

             Diệp Thành cau mày, lập tức đoán được mình đang bị phong ấn trong một pháp khí cường đại.  

             “Sao có thể như vậy?”  

             Diệp Thành nheo mắt nhìn xung quanh, thầm nói chắc là khi mình đang mơ thì bị tu sĩ cường đại đi ngang qua phát hiện nên mới kéo hắn từ dưới lòng đất lên rồi nhốt trong pháp khí này.  

             “Ra ngoài trước đã!”  

             Lòng thầm nghĩ như vậy, Diệp Thành nhẩm niệm thi triển Thiên Đạo.  

             Nhưng điều khiến hắn bất lực là thi triển không thành công, chỉ vì nhìn bức tranh kia khiến sức mạnh đồng tử của hắn hao tổn quá nhiều, không thể điều khiển được Thiên Đạo, muốn ra ngoài phải chờ đến khi sức mạnh đồng tử khôi phục.  

             “Ấy?”  

             Khi Diệp Thành đang bất lực thì có một cái đầu to tròn ngó vào miệng lư đồng, nhìn Diệp Thành ở dưới.  

             Đó là một lão già rất mập, vả lại còn là Thánh Nhân, râu không có một sợi nhưng vẻ mặt lại rất đáng sợ, cái miệng to đến mức nhét hai quả trứng vào cũng không thành vấn đề.  

             Diệp Thành hơi ngẩng đầu lên nhìn lão già béo: “Sao tiền bối lại bắt ta?”  

             “Vì hai ta có duyên”, lão già béo vuốt râu đầy ẩn ý, ồ không, là vuốt lông mày.  

             “Có thể cho ta ra ngoài được không?”, mặt Diệp Thành hơi đen lại.  

             “Không thể”.  

             “Ông bị điên à?”, Diệp Thành mắng luôn: “Lão tử đang ngủ ngon lại bị ông lôi ra, còn nhốt lão tổ trong lư đồng này nữa, có tin ta ra ngoài đạp chết ông không?"  

             “Ồ, tiểu tử ngươi cũng rất nóng tính đấy chứ”, lão già béo đưa tay vào lư đồng, búng vào trán Diệp Thành, tuy lực không lớn nhưng lại khiến đầu hắn ong ong.  

             Lúc này Diệp Thành lập tức ngoan ngoãn, vâng lời như một chú cừu nhỏ: “Ta chỉ là cảnh giới Hoàng thôi, ông bắt ta cũng không đáng tiền”.  

             “Vớ vẩn”, lão già béo lấy một chiếc túi đựng đồ ra lắc lư trước mặt Diệp Thành, đó là túi đựng đồ của hắn: “Cảnh giới Hoàng có thể có nhiều tiền thế này à? Ta chưa thấy hậu bối nào giàu có thế này đâu, không nhìn thì không biết, vừa nhìn đã giật mình! Biết bao nhiêu là bảo bối”.  

             “Ông không muốn biết vì sao ta lại có nhiều bảo bối vậy à?”, mặt Diệp Thành càng đen hơn.  

             “Vì sao?”  

             “Vì ta là đồ nhi của Kiếm Thần”.  

             “Đừng đùa nữa, ta nhìn thấy đồ nhi của Kiếm Thần rồi, không giống ngươi”, lão già béo ngoáy lỗ tai.  

             “Ông nhìn thấy đồ nhi của Kiếm Thần rồi?”, hơi thở của Diệp Thành trở nên dồn dập.  

             “Đây, như thế này cơ”, lão già béo lấy ra một bức tranh, trên đó có khắc hình một nữ tử: “Nhìn xem, đây mới là đồ nhi của Kiếm Thần, là nữ”.  

             “Ông chắc chắn cô ấy là đồ nhi của Kiếm Thần?”, Diệp Thành ho khan.  

             “Đảm bảo là thật”.  

             “Vậy thì đúng là…”, Diệp Thành cười gượng, hắn không ngờ đồ nhi của Chư Thiên Kiếm Thần lại là một cô nương, hơn nữa cô nương này thật sự càng nhìn càng thấy đẹp, càng nhìn càng thấy quen, càng nhìn càng…  

             “Lai lịch của ngươi hẳn là không vừa”, lão già béo lại cất bức tranh vào trong ngực.  

             “Biết thì tốt, ta là thần tử của Côn Luân Hư”.  

             “Vừa nãy ngươi còn nói là đồ nhi của Kiếm Thần cơ mà. Nhưng Côn Luân Hư là gì thế?”  

             “Ông nghe thấy Đại La Chư Thiên bao giờ chưa?”  

             “Chưa”, lão già béo lắc đầu.  

             “Cửu Hoang Thiên, Thần Điện, Đại Hạ Hoàng Triều đã nghe chưa?”  

             “Chưa”.  

             “Được rồi! Ta là thần tử của Đại La Kiếm Tông”, sau khi hỏi một lượt, Diệp Thành mới nghiêm túc nói: “Nói thật cho ông biết tính tình của sư tôn ta không tốt lắm đâu, đừng rảnh rỗi sinh nông nổi bắt cóc ta”.  

             “Ngươi là thần tử của Đại La Kiếm Tông?”, lão già mập quan sát Diệp Thành từ trên xuống dưới: “Không thể nào!”  

             “Không phải ông lại định nói thần tử của Đại La Kiếm Tông là nữ đấy chứ?”, Diệp Thành liếc ông ta.  

             “Không”, lão già béo lại bắt đầu nghịch lông mày: “Nghe nói thần tử của Đại La Kiếm Tông không phải loại tốt đẹp gì, đi đến đâu cũng có hoạ máu tanh, bây giờ rơi vào tay ta vậy ta không thể để ngươi dễ chịu được, cướp bảo bối của ngươi còn phải thay trời hành đạo nữa”.  

             “Vậy ta không phải thần tử Đại La Kiếm Tông”, Diệp Thành ho khan.  

             “Nói như vậy là ngươi lừa ta rồi”, lão già mập cười tủm tỉm nhìn Diệp Thành.  

             “Ta… Ta đùa thôi”, Diệp Thành cười khà khà.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement