Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Đêm khuya, tiếng kêu gào của thần tử Đại La đã dứt, hoá thành hư vô.  

             Đường đường là thần tử của Đại La Kiếm Tông nhưng cuối cùng lại hoá về với cát bụi.  

             Lại nhìn sang Diệp Thành, hắn khoanh chân trên vân đoan giống như lão tăng ngồi thiền, bảo tượng trang nghiêm, tiên quang thần thông chiếu rọi, toàn thân có lôi chớp lượn quanh, nếu nghe kĩ thì còn có thể nghe ra tiếng rồng gầm vang dội.  

             Sau khi thôn tính bản nguyên của cửu dương chân thể, hắn cũng gặp được tạo hoá.  

             Cửu dương chân thể, căn nguyên chí dương, huyết mạch này vô cùng bá đạo, tinh tuý của nó đã hoàn toàn dung hoà và căn nguyên thánh thể của Diệp Thành.  

             Trong khi nhắm mắt, Diệp Thành đột phá tu vi, vả lại còn liên tiếp đột phá ba cảnh giới nhỏ, Diệp Thành của hiện tại đã có tư cách chiến đấu trực diện với cảnh giới Thánh Đỉnh Phong.  

             Một đêm yên tĩnh, chớp mắt đã tới sáng.  

             Sáng sớm, ánh nắng ôn hoà chiếu rọi khắp biệt uyển.  

             Hơn hai nghìn người chuyển kiếp lần lượt đi ra khỏi phòng, người nào người nấy mặt mày rạng rỡ, đặc biệt là khi nhìn thấy rất nhiều cố hương, bọn họ càng hào hứng hơn, sự ấm áp này khiến người ta dâng trào cảm xúc mãnh liệt.  

             Bái kiến Thánh Chủ!  

             Sự xuất hiện của Diệp Thành khiến hai nghìn người chuyển kiếp lần lượt đi tới, bọn họ cung kính hành lễ.  

             Khoanh chân ngồi xuống cả đi!  

             Diệp Thành mỉm cười sau đó tế ra tiên hoả và thiên lôi cùng căn nguyên thánh thể bá đạo.  

             Thấy vậy, người chuyển kiếp lần lượt khoanh chân ngồi xuống, trong đôi mắt rõ sự cảm kích như thể biết được Diệp Thành định làm gì, căn nguyên Thánh Thể tôi luyện huyết mạch, đó là cơ duyên mà chỉ có mong cầu cả một đời.  

             Đây là một quá trình rất dài.  

             Đúng như người chuyển kiếp từng nghĩ, đây là một cơ duyên, ngoài việc huyết mạch được căn nguyên thánh thể tôi luyện thì bọn họ cũng lần lượt tiến giới, từng đạo thần hồng phóng lên thiên tiêu, đan xen tạo ra từng cảnh tượng rực rỡ.  

             Cho tới khi màn đêm buông xuống Diệp Thành mới thu lại thần thông.  

             Đêm khuya, Diệp Thành lại đưa người chuyển kiếp vào trong Hỗn Độn Thần Đỉnh rồi bay ra khỏi biệt uyển, bay vào tinh không.  

             Hắn vẫn quyết định để người chuyển kiếp ở bên cạnh mình để tiện tìm cho bọn họ một nơi an toàn rồi mới cho bọn họ ra ngoài.  

             Ngoài ra, người chuyển kiếp cũng không thể ở trong đại đỉnh chờ đợi quá lâu.  

             Không gian trong hỗn độn thần đỉnh là có hạn, dung nạp hai nghìn người đã đạt tới giới hạn, vả lại đại đỉnh là pháp khí bản mệnh của hắn, khi gặp mối uy hiếp sẽ cùng hắn chiến đấu, một khi Hỗn Độn Thần Đỉnh gặp nạn thì rất có khả năng khiến người chuyển kiếp bên trong Hỗn Độn Thần Đỉnh bị thương, đây chính là lý do vì sao hắn không dám đưa theo người chuyển kiếp đi cùng trong thời gian dài.  

             Trên tinh không vời vợi, Diệp Thành như một đạo thần mang, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chính là Đại La Kiếm Tông.  

             Hắn tới Bắc Đẩu Tinh Vực ngoài mục tiêu tìm người chuyển kiếp ra thì chính là tới tìm Đại La Kiếm Tông.  

             Hắn cần thông qua Đại La Kiếm Tông để tìm Chư Thiên Kiếm Thần, tìm thấy Chư Thiên Kiếm Thần rồi thì cũng sẽ tìm được mấy nơi như Côn Luân Hư, thân là phía trụ cột của Vạn Cổ, bọn họ có lẽ có cách để tìm thấy Đại Sở.  

             Đương nhiên Diệp Thành cũng sẽ không cứ thế mà sát phạt tới, hắn cần phải giả trang.  

             Tinh không phía trước có một đạo thần hồng rẽ tới, đó chính là một tên thanh niên áo trắng mặc đạo bào của Đại La Kiếm Tông, tu vi không quá mạnh, chỉ ở cảnh giới Thiên Đỉnh Phong còn huyết mạch thì chẳng ra sao.  

             Diệp Thành lắc đầu tiến lên trước, hắn nhếch miệng để lộ hàm răng trắng tinh.  

             Thấy có người tới, tên thanh niên áo trắng kia liền cau mày, chủ yếu là vì Diệp Thành cười trông hết sức khác thường.  

             Chính là ngươi!  

             Diệp Thành toét miệng cười và giáng một chưởng.  

             Tên kia tái mặt, tế ra pháp khí bản mệnh nhưng giây phút sau pháp khí liền nứt lìa.  

             Trong chớp nhoáng, tên thanh niên áo trắng kia đã quỳ xuống, cho tới lúc này hắn cũng không biết vì sao Diệp Thành lại đánh mình.  

             Diệp Thành không giết hắn mà thi triển thuật sưu hồn đoạt đi kí ức của hắn: Ta tên là Lý Khang, là đệ tử Thiên Tự của Đại La Kiếm Tông, cùng vai vế với thần tử Đại La.  

             Sau khi sưu hồn, Diệp Thành mới lấy máu của Lý Khang hoá thành bộ dạng của hắn, dùng chu thiên diễn hoá che đi tu vi khí tức và huyết mạch của bản thân rồi mới vỗ mông đi vào Đại La Kiếm Tông.  

             Sau ba canh giờ Diệp Thành mới dừng chân giữa tinh không.  

             Phía xa chính là một vì sao vô cùng rộng lớn, còn rộng lớn hơn cả bất cứ vì sao nào mà hắn từng tới, xung quanh lấp lánh thần huy, có khí tức dồi dào cuồn cuộn.  

             Đó là Tử Vi Tinh, Đại La Kiếm Tông bá chủ của Bắc Đẩu Tinh Vực nằm trên vì sao nào.  

             Ấy?  

             Khi Diệp Thành đang quan sát thì có đệ tử của Đại La Kiếm Tông ra ngoài quay về, đó chính là một tên đệ tử gầy khô, bộ dạng xấu xí, trông thế nào cũng giống như một tên ăn trộm.  

             Diệp Thành đưa mắt nhìn, trong kí ức của Lý Khang có hình ảnh của hắn, đó là đệ tử của Đại La Kiếm Tông tên Trịnh Đào, không phải là tu sĩ loài người mà là một con chuột yêu tu kiếm.  

             “Ngươi nhìn cái gì?”, Trịnh Đào liếc nhìn Diệp Thành, đôi mắt còn đảo đi đảo lại trông hết sức tinh quái.  

             “Ngươi quan tâm đến ta làm gì?”, Diệp Thành cứ thế nhấc chân đi, bay về Tử Vi Tinh.  

             “Đợi ta”, Trịnh Đào vội đi theo Diệp Thành, hắn không quên huých Diệp Thành, “nghe nói gì chưa? Bên trên lại chọn thần tử rồi, chỉ cần là đệ tử của Đại La Kiếm Tông thì đều có tư cách tham gia, cần thể hiện tốt và cảm ngộ được kiếm ý của kiếm thần”.  

             “Kiếm ý của kiếm thần?”, Diệp Thành xoa cằm, mắt sáng lên.  

             “Hình như không có việc của chúng ta đâu”, Trịnh Đào gãi cái đầu rối xù của mình, “đến canh còn không có mà húp”.  

             Hai người cứ thế đi sóng đôi với nhau, bay vào Tử Vi Tinh giống như hai đạo tiên quang và đáp chân xuống tiên sơn.  

             Diệp Thành đảo mắt nhìn tiên sơn, hắn bất giác tặc lưỡi.  

             Mặc dù trong kí ức của Lý Khang có hình ảnh tiên sơn này nhưng khi thực sự nhìn thấy mới biết sự hùng mạnh của Đại La Kiếm Tông, chỉ một tiên sơn thôi mà có đến cả chín nghìn đỉnh núi, mỗi đỉnh núi đều có mây và sương bao phủ, đây mới chính là tiên cảnh chốn nhân gian, giống như mộng ảo vậy.  

             “Đi thôi”, Trịnh Đào lẻn vào tiên sơn giống như bộ dạng một con chuột.  

             Diệp Thành cũng đi theo, hắn ngẩng đầu nhìn một thanh cự kiếm sừng sững trên Đại La Kiếm Tông, nó cũng phải cao và to cả nghìn trượng, chính là biểu tượng của Đại La Kiếm Tông.  

             Đại La Kiếm Tông không hổ với cái danh xưng bá chủ của Bắc Đẩu, cả tiên sơn giống như một trận pháp huyền diệu, bên trong tiên sơn chỉ tính núi không cũng có ba nơi với thế cửu long củng thiên, kết giứoi phòng ngự bá đạo.  

             Cũng may Diệp Thành trà trộn vào đây, nếu như cố ý tấn công thì dù có mất tám trăm năm cũng không phá được kết giới ở đây.  

             “Mạnh tới đáng kinh ngạc”, Diệp Thành đi cả chặng đường và tấm tắc mãi không thôi, hắn đã cảm nhận được rất nhiều khí tức tiềm ẩn, chỉ tính Thánh Nhân thôi cũng đã có tới mười lăm người, Chuẩn Thánh hơn ba trăm người, phân bố rải rác ở khắp các đỉnh núi.  

             Ngoài những điểm này ra thì còn có một luồng khí tức bí ẩn nằm sâu trong tiên sơn, đó là một Thánh Vương.  

             Diệp Thành xoa cằm, hắn nhìn về phía xa, thầm nhủ lão tử Thánh Vương người Man kia của Man Hùng mà đánh thì có lẽ phải đánh với Thánh Vương kia của Đại La Kiếm Tông, hắn có thể tưởng tượng được cảnh tượng đó hoành tráng thế nào.  

             Diệp Thành thu lại ánh mắt rồi nhìn sang hai bên trái phải.  

             Đại La Kiếm Tông toàn là kiếm tu, khắp nơi có thể thấy đệ tử tu luyện kiếm đạo, nơi nào cũng có các đệ tử đem theo kiếm.  

             “Kiếm ý của kiếm thần ở đâu?”, Diệp Thành thầm nhủ, hắn quay một vòng và tìm thấy cái gọi là kiếm ý, trong kí ức của Lý Khang cũng không có nơi nào chứa đựng kiếm ý thực thụ.  

             “Diệp sư đệ, Đại La Kiếm Tông có người chuyển kiếp”, đang đi, bên trong Hỗn Độn Thần Đỉnh chợt vang lên tiếng của Chu Ngạo.  

             “Suýt thì quên mất”, Diệp Thành vỗ đầu, hắn lập tức bấm tay, hắn đã tìm một vòng quanh Bắc Đẩu Tinh Vực nhưng Đại La Kiếm Tông thì đây mới là lần đầu hắn đặt chân đến.  

             Tính mãi tính mãi, đôi mắt Diệp Thành chợt sáng lên, không tính thì không biết, tính rồi thì mới biết đúng là có thật.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement