Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

“Không thể phủ nhận mấy năm nay kinh nghiệm của Đạo Chích đã tích được thêm rất nhiều”.  

             “Đây là trộm sao? Đây là cướp thì phải”.  

             “Ta đốt tiền giấy cho ông ta rồi”, Đạo Chích ho hắng, “nếu nói về đạo thì đây gọi là mua bán công bằng mà”.  

             “Vào trong đây”, Diệp Thành giơ tay ra lôi Đạo Chích đi qua lỗ thủng của cánh cửa tiến vào bên trong cổ mộ.  

             Cổ mộ này còn rộng lớn hơn so với trong tưởng tượng của hắn, nói là cổ mộ nhưng lại giống với cung điện dưới địa cung hơn, xung quanh đều là tường đá, lạc ấn những phù văn cổ xưa, còn có rất nhiều văn tự không biết từ thời đại nào.  

             Cổ mộ này đã tồn tại từ lâu đời, khắp nơi đều phủ bụi trần, cho dù là từng luồng tử khí bay qua thì đều mang theo khí tức cổ xưa, đứng trong đó như thể bản thân đã già đi rất nhiều.  

             Diệp Thành lặng lẽ nhìn tứ phương, nơi này có rất nhiều tượng đá, có hình người, có cả nửa người nửa thú, có tượng mặt mày tôi độc, có tượng thần thái sinh động như được điêu khắc mà thành.  

             Ngoài tượng đá ra thì trên chiến đài phần lớn đều là thạch đài, bên trên còn có từng cây đèn cổ bằng đồng xanh, điều dị thường đó là mỗi một cây đèn cổ đều rực cháy, loé lên hoả diệm lạnh lẽo mà u tịch.  

             “Ngươi lấy nó từ đâu thì đặt về chỗ cũ”, Diệp Thành đưa cây đèn cổ cho Đạo Chích, vẻ mặt nghiêm túc.  

             “Hừm”, mặc dù Đạo Chích không muốn nhưng vẫn nhận lấy đèn cổ, hắn bước tới trước một cái thạch đài rồi đặt đèn cổ lên, cũng giống như những cây đèn khác, sau khi cây đèn được cắm lên thì lập tức rực cháy.  

             Sau khi đặt nó về vị trí cũ, tên này không quên liếc nhìn tứ phía.  

             Trước đó vì vào đây vội vàng, hắn đã cầm lấy một cây đèn cổ mà tháo chạy, không kịp nhìn kĩ nơi này.  

             Bây giờ khi được nhìn kĩ mới thấy nơi này thật sự không thiếu bảo bối, giống như chuông đồng, linh gương, thần châu, cổ kiếm, cần gì có nấy, đều là pháp khí bất phàm, còn có không ít bí quyển cổ xưa và mai rùa nữa.  

             Nhiều năm trộm mộ nên Đạo Chích rất nhạy cảm với những bảo bối như vậy, từng món đồ bên trong mộ cổ đều là vật thượng phẩm, nhìn từng món đồ mà hắn chỉ biết nuốt nước bọt, bao nhiêu năm rồi hắn chưa từng thấy ngôi mộ cổ nào mà giàu có đến vậy.  

             Lại nhìn Diệp Thành ở phía cách đó không xa, hắn đứng đó như pho tượng tĩnh lặng quan sát phía sâu bên trong ngôi mộ.  

             Bên trong ngôi mộ này có càn khôn, khắp nơi đều là trận văn thần bí, còn nơi mà hắn đứng chỉ là minh điện nằm bên ngoài cùng của cổ mộ, huyệt mộ nằm ở phía sâu bên trong, hắn thậm chí còn có thể thông qua tiên nhãn nhìn thấy một cỗ quan tài bằng đá cổ xưa được xích sắt bằng đồng xanh xích lại, bên trên còn dính đầy phù văn cổ xưa.  

             Diệp Thành không nhìn tiếp nữa mà từ từ thu ánh mắt về, hắn nhìn không thấu được cỗ quan tài kia, hắn chỉ biết người bên trong quan tài kiếp trước nhất định rất mạnh, mặc dù đã quy tịch rất lâu nhưng vẫn khiến người ta thấy áp lực.  

             “Vãn bối vô ý mạo phạm”, Diệp Thành chắp tay cúi người hành lễ cung kính.  

             “Bảo bối, đều là bảo bối”, Đạo Chích vẫn đang xoa tay đi qua đi lại nhìn thứ gì cũng sáng cả mắt lên.  

             “Đừng đụng tới bất cứ thứ gì ở đây nữa”, Diệp Thành trầm giọng, Đạo Chích có thể nhìn ra được sự bất phàm của những bảo bối kia thì hắn đương nhiên cũng có thể nhìn ra, nhưng hắn biết rõ bất cứ vật nào bên trong ngôi mộ này đều không được phép đụng vào vì cổ mộ này quá cổ xưa, lại chôn cất một tu sĩ mạnh, dù qua bao nhiêu năm tháng nhưng vẫn sinh ra luồng sức mạnh dị thường khiến người ta cảm thấy sợ hãi.  

             “Ta biết rồi”, Đạo Chích đáp lờ.  

             “Bao nhiêu bảo bối như vậy mà phải chôn đi thì ngươi nên biết người trong ngôi mộ này là sự tồn tại thế nào”, Diệp Thành quay người đi ra ngoài, “ngoan ngoãn cho ta, đừng chuốc thêm hoạ vào thân”.  

             “Được rồi được rồi”, Đạo Chích gật đầu đi theo nhưng khi đi qua một thạch đài hắn lại tiện tay thó luôn một cái gương bằng đồng nhét vào trong người và đương nhiên Diệp Thành không phát hiện ra.  

             Cả hai người một trước một sau đi ra khỏi cổ mộ.  

             Diệp Thành đứng ở trước cửa mộ thi triển thần thông hồi phục cửa mộ về nguyên trạng, hắn thiêu đốt thần đăng ở trước cửa mộ sau đó còn không quên tạo thêm nhiều phong ấn cho nơi này, tránh âm khí thoát ra ngoài.  

             Đạo Chích lắc đầu, nhìn mà tỏ ra khó hiểu, thầm nhủ Diệp Thành làm quá, lãng phí bao nhiêu bảo vật.  

             Đi thôi!  

             Diệp Thành quay người kéo theo Đạo Chích và bay về một hướng.  

             Có điều Diệp Thành không nhận ra sau khi bọn họ rời đi ở nơi rất sâu bên trong cổ mộ có tiếng xích sắt va chạm vào nhau, đó là âm thanh từ những đoạn xích sắt trên quan tài đá, chỉ vì quan tài bằng đá đang rung nên có vẻ như có thứ gì đó muốn xông ra ngoài.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement