Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

Khi trời gần sáng ba người mới bước vào truyền tống trận của Đế Vương Thành, đi vào thông đạo không gian.  

             Nếu không sao lại nói là Đế Vương Thành? Thông đạo truyền tống cực kỳ bá đạo, được gia trì bởi một sức mạnh cực kỳ bí ẩn, người bình thường rất khó phá vỡ, cho dù phá được cũng không ai dám phá.  

             Ba người đều không nói gì, Kỳ Vương cười toe toét, tuy đã hoá trở lại hình dáng con lừa, nhưng nó vẫn ngửi hương thơm của nữ tử trên vó lừa, nụ cười cũng rất gian tà.  

             Còn Cơ Tuyết Băng thì vẫn đọc sách, mắt điếc tai ngơ trước chuyện của thiên hạ.  

             Còn Diệp Thành thì lại quan sát thần hải của Cơ Tuyết Băng, khi thấy tiên quang ký ức vẫn đang lang thang trong thần hải của cô thì hắn lập tức mất bình tĩnh, đến giờ hắn vẫn chưa tìm ra manh mối, những người chuyển kiếp khác đều không có sai sót gì, tại sao đến cô lại không có tác dụng?  

             Khi Diệp Thành suy nghĩ thì Cơ Tuyết Băng đang tập trung đọc sách đã ngẩng đầu lên, nhìn hắn.  

             Hai người nhìn nhau rồi cùng nhìn về phía sau, bởi vì phía sau có người đang theo tới.  

             Nhìn từ xa, loáng thoáng thấy chín bóng người, sáu Đại Thánh, ba Chuẩn Thánh, nhìn kỹ lại thì chẳng phải chính là thần tử Thiên Phạt, thần tử Vũ Hoá và thần tử Thương Linh sao?  

             Thông đạo không gian kỳ lạ, chín người dần dần tiến lại gần, bóng dáng của chúng cũng dần rõ hơn, đi đầu là thần tử của ba Thánh Địa, bọn hắn nở nụ cười nham hiểm, trong mắt lộ vẻ dữ tợn.  

             Thấy vậy Diệp Thành không chút nghĩ ngợi, nhét Kỳ Vương vào trong đại đỉnh, hiển nhiên đối phương tới với mục đích không tốt, còn có sáu tu sĩ Đại Thánh, một chưởng cũng có thể khiến họ phải quỳ.  

             “Bản thần tử còn tưởng ngươi định trốn ở thanh lâu cả đời”, thần tử Thiên Phạt lộ ra hai hàm răng trắng u ám, nụ cười đáng sợ, hai mắt hơi đỏ, còn có sát ý lan ra.  

             “Tiêu tiền xong thì phải đi chứ!”, Diệp Thành ngoáy tai, ngoài mặt nhìn có vẻ thoải mái nhưng trong lòng hắn đã trở nên căng thẳng, sẵn sàng bỏ chạy bất cứ lúc nào, đối mặt với sáu Đại Thánh, hắn và Cơ Tuyết Băng đều có thể sẽ bị giết ngay trong chớp mắt, đây không phải trò đùa.  

             “Ngươi đã đụng đến người không nên đụng”, thần tử Thương Linh cười chế nhạo, vẻ mặt cũng rất hung tợn.  

             “Đường đường là thần tử của Thánh Địa, đừng hẹp hòi như thế chứ!”, Diệp Thành bĩu môi.  

             “Không chờ được tiện nhân Hoa Vũ kia, chỉ đành xử ngươi thôi”, thần tử Vũ Hoá liếm môi, trong mắt đầy vẻ hung dữ, giống như ác ma trong đêm.  

             “Dù sao người ta cũng là hoa khôi, tốt nhất ngươi nên ăn nói cho đàng hoàng”, Diệp Thành nhàn nhạt nói, nhưng trong lòng đã hơi sợ hãi, may mà Nam Minh Ngọc Thu đã dùng bí pháp che giấu khí tức, cũng đã nữ giả trang nam đi ra ngoài, nếu bị tên súc sinh này nhìn thấy thì hậu quả thực sự khó mà tưởng tượng nổi.  

             Nghĩ đến che giấu khí tức, hắn đã lơ là, tưởng rằng Đế Vương Thành đủ an toàn nên mới không dùng Chu Thiên Diễn Hoá để ẩn giấu khí tức, thậm chí còn không thay đổi diện mạo.  

             Ai ngờ thần tử của ba Thánh Địa lại kiên trì chờ hắn ở ngoài Thanh Lâu, còn đi theo tới thông đạo truyền tống của Đế Vương Thành, xem ra chúng định tiêu diệt hắn trong thông đạo này.  

             “Để bản thần tử nghĩ xem nên làm thế nào mới có thể khiến ngươi sống không bằng chết đây”, thần tử Thiên Phạt cười hơi biến thái, đắn đo day chân mày: “Nếu không khó mà xua tan nỗi hận trong lòng ta”.  

             “Vẫn đang ở thông đạo truyền tống của Đế Vương Thành, giết người ở đây, các ngươi không sợ Đế Vương Thành truy sát à?”, Diệp Thành cười khẩy, nói rồi còn không quên kéo Cơ Tuyết Băng lại gần hơn chút.  

             “Giết một Chuẩn Thánh không có sức ảnh hưởng như ngươi, không đủ để khiến Đế Vương Thành trách tội thần tử của một Thánh Địa”, thần tử Thiên Phạt từ từ bước đi, lòng bàn tay đã có thần thông tự diễn hoá.  

             “Vậy thì tới đây”, Diệp Thành mắng to một tiếng, xoay người bỏ chạy, Cơ Tuyết Băng cũng theo sát ngay sau đó.  

             “Đi đâu?”, một Đại Thánh của Thiên Phạt Thánh Địa ngẩng đầu lên, muốn bắt sống hai người.  

             “Giết gà không cần dùng dao mổ trâu, các lão đừng nóng vội”, thần tử Thiên Phạt mỉm cười xua tay, bước xuống, đuổi theo nhóm Diệp Thành: “Đối phó với chúng, một mình ta là đủ”.  

             “Ta cũng muốn tận hưởng cảm giác giết người”, thần tử Vũ Hoá cũng di chuyển, bay vụt đi như tia thần mang, tốc độ không hề thua kém thần tử Thiên Phạt, khoé miệng hơi nhếch lên, trên mặt đầy ý cười vui vẻ.  

             “Chuyện vui này sao có thể thiếu ta được?”, thần tử Thương Linh cười âm u, rồi cũng đuổi theo.  

             “Hai cấp bậc Chuẩn Thánh, coi như cho họ luyện tay”, sáu Đại Thánh vuốt râu, không giúp đỡ, cũng không ngăn cản ba thần tử đuổi giết, chỉ ung dung chậm rãi đi theo.  

             Bọn họ hiểu rõ sức chiến đấu của thần tử nhà mình, đều có thực lực giết Thánh Nhân, bây giờ ba đấu hai, hơn nữa đối phương còn chỉ là hai Chuẩn Thánh, không có lý nào lại thua.  

             Phía trước, Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng nhanh chóng bỏ chạy, một người như thần mang, một người như tiên quang, tốc độ ngang nhau, đều nhanh đến cực hạn, nếu sau lưng chỉ có thần tử của ba Thánh Địa thì đương nhiên họ không sợ, nhưng bọn chúng còn có Đại Thánh bảo vệ, vả lại không chỉ một người mà là sáu người.  

             Đội hình cường đại như vậy vượt xa phạm vi tối đa mà họ có thể chống lại.  

             Điều quan trọng nhất là, dù trong thông đạo không gian, Tiên Nhãn cũng vẫn bị Đế Vương Ấn áp chế, không thể sử dụng Thiên Đạo, không đánh lại được vậy chỉ có thể chạy, nếu không sẽ bị Đại Thánh giết ngay lập tức.  

             Nhưng điều khiến họ cảm thấy may mắn là sáu Đại Thánh không đuổi theo, chỉ có ba đại thần tử.  

             Cảnh tượng này Diệp Thành đã dự đoán trước, thần tử Thánh Địa trước nay luôn cao cao tại thượng, kiêu ngạo nhường nào, ngông cuồng nhường nào, chúng tự cho rằng mình vô địch cùng cấp, hơn nữa ba đấu hai đương nhiên sẽ không để Đại Thánh nhúng tay vào, trong mắt bọn chúng, tự mình săn bắt con mồi mới thú vị.  

             Đây chính là điều Diệp Thành muốn, so về tốc độ, hắn và Cơ Tuyết Băng có thể cắt đuôi được ba đại thần tử, xét về sức chiến đấu, chỉ ba đại thần tử này, hai người họ mỗi người có thể thách cả đám.   

             Hơn nữa hắn và Cơ Tuyết Băng còn rất ăn ý, không chạy nhanh, chạy một đoạn lại giảm tốc độ, phải cho ba tên thần tử kia chút hy vọng, nếu chọc giận chúng chưa biết chừng sáu Đại Thánh lại ra tay, với tốc độc của Đại Thánh, đuổi kịp họ là điều không khó.  

             Đây là ‘nhử’ mà mọi người thường nói, cứ thế này có khi lại tới được cuối con đường thông đạo, ra khỏi thông đạo, Tiên Nhãn sẽ không bị áp chế nữa, tới lúc đó Đại Thánh cũng khó mà làm gì được hắn.  

             Phía sau họ, sắc mặt ba đại thần tử cực kỳ khó coi, thậm chí còn trở nên hung tợn và đáng sợ.  

             Chúng cứ nghĩ sẽ đuổi kịp phía Diệp Thành, với sức chiến đấu của chúng, một chiêu là có thể giải quyết gọn gàng đối phương.  

             Nhưng ai ngờ hai cấp bậc Chuẩn Thánh phía trước lại chạy nhanh như chớp, bọn chúng đuổi theo cả chặng đường, chẳng những không đuổi kịp mà còn càng đuổi càng xa.  

             Điều đáng giận là chúng vừa định mời Đại Thánh ra tay thì hai người phía trước lại giảm tốc độ, thấy tốc độ chậm lại, bọn chúng sẽ có thể đuổi kịp. Nhưng đuổi mãi đuổi mãi lại để mất dấu, cứ như vậy vài ba lần, bọn chúng đã tức muốn điên người.  

             Thấy bọn chúng như vậy, sáu Đại Thánh không chịu nổi nữa, một Đại Thánh của Vũ Hoá Thần Triều bước ra, giơ tay lên chỉ vào thông đạo phía trước, bắn ra một tia thần mang lạnh lẽo.  

             Cảm nhận được hơi thở lạnh thấu xương từ phía sau truyền đến, vẻ mặt Diệp Thành thay đổi, hắn chợt quay người, đưa tay đẩy Cơ Tuyết Băng ra, sau đó một tay tạo kết ấn, tế ra hàng trăm tấm áo giáp.   

             Nhưng phòng ngự của hắn trong mắt Đại Thánh thực sự rất yếu, bị thần mang nhất chỉ của Đại Thánh liên tiếp phá vỡ, đến Thánh thể cường đại cũng chẳng thể thoát nạn, vỡ tung trong chớp mắt.  

             Cơ Tuyết Băng thấy vậy thì hơi cau mày, khí thế thay đổi lớn, giữa hai hàng lông mày có tiên văn cổ hiện ra, sức mạnh bí ẩn và mạnh mẽ trong cơ thể nhanh chóng khôi phục, chấn động cả thông đạo.  

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement