Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)

Advertisement

“Không phải”, Hồng Trần Tuyết hơi nhíu mày, không kìm được lại nhìn Tiểu Cửu Tiên thêm lần nữa, lẩm bẩm: “Không ngờ trên đời còn có người giống nhau đến vậy, dù là ngoại hình, khí chất hay thiên phú”.  

             “Rốt cuộc hai người đang nói gì vậy! Tịch Nhan lại là ai nữa”, Tiểu Cửu Tiên nghe mà nổi đoá, đôi mắt to chớp chớp nhìn Diệp Thành, nhưng Diệp Thành lại im lặng, không đáp.  

             “Tịch Nhan là đồ nhi của hắn, muội có diện mạo giống hệt cô ấy”, thấy Diệp Thành im lặng, Hồng Trần Tuyết ung dung nói: “Thiên phú của cô ấy không hề thấp hơn muội, thậm chí còn cao hơn muội”.  

             “Đồ nhi của hắn?”, Tiểu Cửu Tiên nhướng mày nhưng không phục lắm: “Muội không tin thời đại này còn có người có thiên phú cao hơn muội, sau này muội sẽ so tài cùng cô ấy”.  

             Hồng Trần Tuyết chỉ cười không nói thêm nữa, lẳng lặng nhìn Diệp Thành, đều là người Đại Sở, sao bà không biết đồ nhi của Diệp Thành, sao lại không biết tình cảm sư đồ giữa họ?  

             Bà nhớ lại hơn hai trăm năm trước, Diệp Thành cõng Hổ Oa, Cơ Tuyết Băng cõng Tịch Nhan tung hoành giữa đại quân Thiên Ma, còn mạnh mẽ giết được một Ma quân chôn cùng đồ nhi của họ.  

             Chuyện cũ đã quá lâu nhưng ký ức vẫn rõ ràng, dù có luân hồi chuyển kiếp cũng không quên được.  

             Diệp Thành cũng im lặng, ôm bình rượu lên uống, vẻ mặt trở nên mờ mịt và tang thương, một câu nói thê lương, buồn bã đến giờ vẫn còn văng vẳng bên tai hắn: Diệp Thành, kiếp sau ta chờ chàng.  

             Nhã gian lại chìm vào tĩnh lặng, Diệp Thành yên lặng uống rượu không nói lời nào, Hồng Trần Tuyết cũng im lặng.  

             Người khó hiểu nhất là Tiểu Cửu Tiên, cô gãi đầu, nhìn Diệp Thành rồi lại nhìn Hồng Trần Tuyết, không biết hai người họ đang che giấu bí mật gì, nhưng điều có thể khẳng định là chắc chắn hai người họ đều là người có tâm sự.  

             Khi Tiểu Cửu Tiên ngẩn người khó hiểu thì Diệp Thành đã uống hết một bình rượu, đầu tiên hắn cười, sau đó chầm chậm đi tới bên cửa sổ, truyền âm cho lão già đầu trọc và thanh niên tóc tím: “Hai người lên đây đi”.  

             Thanh niên tóc tím và lão già đầu trọc ở phía dưới đang uống hăng say, ăn hăng hái đều sửng sốt, họ đưa mắt nhìn nhau rồi mới cùng quay đầu, nhìn lên nhã gian ấy.  

             Thấy Diệp Thành, hai người đều ngẩn ra, dường như biết đó là nhã gian của Đan Tôn Điện, chính vì là nhã gian của Đan Tôn Điện nên họ mới ngạc nhiên, không ngờ Diệp Thành lại ở trong nhã gian đó.  

             Đã là Đan Tôn Điện thì đương nhiên hai người không dám chậm trễ, không uống rượu cũng không ăn nữa, phủi mông rời khỏi chỗ ngồi rồi chạy lên, sợ làm Diệp Thành không vui.  

             “Chắc tiền bối đã từng gặp hai người này”, thấy hai người đã lên, Diệp Thành nở nụ cười với Hồng Trần Tuyết.  

             “Đương nhiên đã từng gặp”, Hồng Trần Tuyết cười: “Thanh niên tóc tím là đệ tử Viêm Hoàng của ta, lão già đầu trọc là người của Hoàng tộc Đại Sở, từng tới linh sơn Nhân Hoàng của ta”.  

             “Lại không biết hai người đang nói gì”, Tiểu Cửu Tiên bĩu môi, nhìn Diệp Thành lâu thêm chút nữa, chính tiểu tử này đã tế tiên quang ra làm cho Bích Dao tỷ tỷ trở nên kỳ lạ thế này.  

             “Một năm nào đó muội sẽ biết thôi”, Hồng Trần Tuyết cười khẽ rồi quay người đi ra khỏi nhã gian, thanh niên tóc tím và lão già đầu trọc vừa vào cửa, còn chưa nói lời nào đã bị bà kéo vào.  

             Hai lão già hắc bạch gác cửa hơi sững sờ, thần nữ Đan Tôn Điện của họ hôm nay hơi khác thường, bình thường rất lạnh lùng, chưa bao giờ thấy cô nhiệt tình như bây giờ.  

             So với họ, thanh niên tóc tím và lão già đầu trọc còn ngỡ ngàng hơn, cảm giác không chân thực, phải biết rằng người kéo họ là thần nữ của Đan Tôn Điện, đó là thân phận thế nào.  

             Hơn nữa lúc này hai người vẫn chưa biết gì đã được vinh hạnh đi vào thế này.  

             Diệp Thành không nói gì, lại phất ra hai tia tiên quang nữa, cho bay vào đầu mày của hai người.  

             Cảnh tượng tiếp theo giống như Hồng Trần Tuyết, hai người ôm đầu ngồi xổm trên đất, đau đớn gần lên, cơn đau xé nát tim gan đã khuấy đảo tâm trí của họ.  

             “Làm gì vậy?”, Tiểu Cửu Tiên lẩm bẩm, nhìn Diệp Thành rồi rất tự giác lùi sang một bên, sợ Diệp Thành cũng sẽ phất cho mình một tia tiên quang như vậy, quá kỳ quái.  

             “Chờ đi!”, Diệp Thành phớt lờ ánh mắt kỳ lạ của Tiểu Cửu Tiên, lại lấy một bình rượu khác ra.  

             “Những năm nay, một mình ngươi rất khổ sở phải không?”, Hồng Trần Tuyết đứng bên cạnh nói.  

             “Tiền bối biết là tốt rồi”, Diệp Thành tiện tay đưa cho bà một túi đựng đồ: “Sư tôn của tiền bối đã có sư nương của tiền bối đi tìm, người cũng đừng rảnh rỗi nữa, chờ hai người họ giải trừ phong ấn rồi mọi người cũng lên đường đi tìm đi”.  

             “Tiếc là sư tôn không ở đây, nếu không cũng đỡ được rất nhiều phiền phức”, Hồng Trần Tuyết cầm lấy túi đựng đồ: “Đi cả trăm năm cũng không có tin tức gì, nếu ông ấy ở đây, mọi việc sẽ dễ giải quyết hơn nhiều”.  

             “Đan Tôn đang ở Đại Sở”, Diệp Thành truyền âm tới, lần mơ về Đại Sở gần đây nhất hắn không chỉ nhìn thấy các Hoàng đế của Đại Sở và phía Kiếm Thần ở Thiên Huyền Môn, mà còn thấy cả Đan Tôn.  

             “Bảo sao ngươi lại khiêm tốn thế này”, Hồng Trần Tuyết từ tốn nói: “Nếu các Hoàng đế của Đại Sở đều ở Chư Thiên Vạn Vực, nếu các nơi như Côn Luân Hư không tự phong ấn thì chúng ta có thể mượn uy thế của họ để tìm người, nhưng tiếc là đến sư tôn và Kiếm Thần cũng không ở đây, chỉ có thể tự đi tìm”.  

             “Rồi sẽ trở về thôi”, Diệp Thành cười nhạt, bước tới trước cửa sổ nhã gian, nheo mắt nhìn về vân đài trung tâm phía dưới, nhìn chăm chú vào thứ trong tay ông lão tóc bạc.  

             Đó là một chiếc tiểu đỉnh, cổ xưa mà thăng trầm, mộc mạc mà tự nhiên, không nhìn ra điều gì đặc biệt.  

             Hắn cũng có tiểu đỉnh như vậy, hơn nữa còn có mấy cái, giống hệt cái trong tay ông lão tóc bạc, điều đáng nói là đều là tiểu ma đỉnh của Ma Uyên, bên trong có Ma huyết thuần khiết.  

             “Sao vậy, ngươi thích tiểu đỉnh đó à?”, thấy Diệp Thành kích động như vậy, Hồng Trần Tuyết và Tiểu Cửu Tiên đều lại gần, nhìn từ trên cao xuống, nhìn thẳng vào tiểu đỉnh trong tay ông lão tóc bạc.  

             “Nhất định phải có được”, Diệp Thành lau vết máu bên khoé miệng, bởi vì tiểu đỉnh đó quá phi thường.

Top Truyện hay nhất

Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan Kiếm Vực Vô Địch Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi
Ta Chỉ Vượt Ngục Mà Thôi, Sợ Như Vậy Làm Gì
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement